Nó gật đầu và bế thốc Hoa xuống nhà. Hơi thở của người con gái thơm thơm, pha chút nồng nồng của rượu. Rồi hai đứa nó lại cuốn lấy nhau y như trên mái nhà, nó thấy bàn tay Hoa lột áo của mình, hai tay mơn trớn trên lưng, mát lạnh. Thoáng chốc, nó đã cởi trần, còn Hoa chỉ mặc độc chiếc áo con. Đôi môi Hoa đang cuốn lấy cổ nó, rồi trườn xuống dưới ngực. Nó nhìn vào tấm gương đối diện, lẫn trong những vết son môi đỏ trên cổ… có một vết sẹo mờ mờ. Nó bàng hoàng sững người một lúc, rồi đẩy Hoa ra, ngồi bật dậy như một cái máy, hai tay vò đầu. Cái vết sẹo ấy, cái vết sẹo quái quỷ nhắc nhở nó, như muốn hỏi "Kiên, mày đang làm cái gì thế?". Hàng loạt suy nghĩ, nửa day dứt, nửa căm hờn chạy vụt qua vụt lại trong đầu nó, như một luồng giao thông điên loạn. Nó chết lặng với cái cảm giác trong đầu. Tự dưng có bàn tay đặt lên lưng nó từ phía sau, tiếng thì thầm sát bên tai:
- Anh sao thế?
- Anh không sao, anh đang ốm. Thôi đi ngủ nhé. Để hôm khác. - Nó chống chế, nó vẫn chưa quên là hôm trước có đứa trên nó bị yếu. Chuyện này mà đồn ra ngoài, chắc nó ế luôn mất.
- Anh chưa say à?
- Say à? Chưa. - Nó cười. - Em uống tranh hết của anh rồi còn đâu.
- Thảo nào. Khi say, người ta đâu còn lý trí mà bật dậy nữa. Anh sợ em bắt anh đổ vỏ chứ gì. Ha ha…
- Ừ, cũng có thể. - Nó thở dài. - Người ta nhiều khi chạm vào một ngưỡng say cao hơn rồi, thì rượu bia chẳng làm người ta say được nữa.
- Ù uôi, sợ chưa? Ma túy à? - Hoa day day trán nó bằng ngón tay trỏ. - Anh có biết là team của em cung cấp thuốc lắc cho 1/3 số quán bar ở Hà Nội không? Đừng múa rìu qua mắt thợ, cái gì em cũng thử hết rồi.
- Anh cứ thắc mắc là em làm cái gì. - Nó cười, không biết là cười vì cái suy nghĩ của nó bị hiểu lệch đi, hay cười vì vừa mới biết được bí mật nghề nghiệp của Hoa. - Giờ thì biết sao mà em xài sang thế rồi. Anh quen vip mà chẳng biết cơ đấy.
- Tùy anh thôi. - Hoa lại xuống đất, nhặt chiếc áo len lên khoác vào người. - Cũng có thể anh đúng, biết đâu sau này sẽ có một lúc nào đó anh tự cảm ơn mình vì đã không ngủ với em. Hỳ. Thôi em đi chơi đây. Đi không?
- Đi đâu? Đêm thế này.
- Lên thiên đường.
- Nếu em cứ bốc đầu và úp vỉa như lần trước, chắc đôi ta thăng thiên thật.
- Hôm nay nhường anh thể hiện? Nhưng anh có thể lấy lý do đang ốm để trốn tránh, chả sao hết. - Hoa nhún vai.
- Hừm, không đi giang hồ nó khinh cho. Ok.
15 phút sau…
- Áaaaaaaaaaaaaaaa… Mát quá! - Hoa ngồi sau hét ầm lên, rồi ôm chặt lấy nó. - Anh biết không, hồi xưa em từng mơ ước được lái một con CBR. Hờ hờ. Tí em thử nhé. - Tiếng Hoa hét lẫn trong tiếng gió rít.
- Biết đi xe côn tay không mà đòi đú?
- Xe côn tay? Là cái gì?
- Thôi thôi, em cứ trung thành với con Dream chiến của em đi. Anh không tin tưởng lắm nếu giao con này cho em đâu.
- Sợ gì chứ. Tuy không sinh cùng ngày cùng tháng, nhưng nguyện nằm cáng cùng tháng cùng ngày. Anh xoắn à?
- Xoắn chứ, em có đứa chống gậy rồi, anh thì chưa có. Chưa nằm được đâu em ạ. Mà đi đâu đây?
- Đông Anh. Anh biết ngã tư Nam Hồng không?
- Ok, không biết, nhưng em chỉ đường đi. Vít thêm ga đây, liệu ôm cho chắc.
Nói xong, nó thốc thêm tay ga, đêm lành lạnh nghe tiếng bô xe của nó rú trên đường là rõ nhất…
Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Nông Đạo Quân (Dịch)