Logo
Trang chủ
Chương 42

Chương 42

Đọc to

- Hứ. Nè đem cái này vô nhà đi. - L nguýt tôi rồi đưa cái ba lô cho tôi, em chạy qua nhà ông luôn.

Tôi vác cái ba lô vô nhà, nặng khiếp ấy. Tôi bỏ cái ba lô xuống ghế, lục ra xem có chứa hàng cấm không, chợt nghĩ lại "thôi không nên xâm phạm quyền riêng tư" thế nên tôi không tò mò nữa. Tôi chạy qua nhà ông bà luôn, qua nghe ông bà xoáy đểu mấy câu cũng chào rồi té. Tôi với Linh phi ào ào về nhà, Linh về tới nhà, cô nàng cầm cái ba lô đi thẳng vô chỗ cái máy giặt, mở cái ba lô ra úp ngược vào máy giặt, thì ra toàn đồ dơ, tưởng có gì hot công kỹ tôi rình nãy giờ. Linh thò tay vô trong ba lô móc móc cái gì đó lôi ra cái túi đen ném cho tôi. Tôi cầm cái túi ngơ ngác nhìn em:

- Gì thế?

- Quà cho anh đó.

- Thank you, hehe.

Tôi mở ra xem thì ra là mấy cái đĩa phim ma, phim từa lưa hột dưa. Tưởng gì hot.

- Ế cái này em tặng cho em chứ cho anh đâu?

- Thì cho anh coi ké thì cũng như cho anh rồi, hehe.

- Lạy Jesus.

- Hihi.

- Linh này.

- Dạ.

- Ngoan, lại cho anh ôm một cái nào.

Linh mỉm cười đi lại chỗ tôi, tôi ôm em vào lòng, em nhẹ nhàng tựa người vào tôi, khẽ vòng tay qua ôm tôi. Tôi khẽ nói:

- Sao nãy em nói mệt ngủ chiều mới về mà?

- Hihi, lừa anh thôi. Hôm qua đám xong em kêu ba về mà mẹ nói để sáng luôn á, nãy em ngủ trên xe hihi.

- Sao không ở chơi, nghỉ lại cho khỏe chiều hẳn về.

- Tại......- Linh dúi đầu vào ngực tôi.

- Hửm...tại sao? - Tôi cười.

- Tại em nhớ anh. - Linh nói nhỏ lắm nhưng vẫn nghe được, chắc cô nàng ngại.

Nghe xong câu nói của Linh lòng tôi chợt trùng xuống, cảm thấy thương em thật, em luôn vì tôi. Hai đứa đứng đó cứ ôm nhau, cứ lắng nghe từng nhịp thở của nhau... cho đến khi...
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tiên Tôn Lạc Vô Cực
Quay lại truyện Nhật ký đời tôi
BÌNH LUẬN