Logo
Trang chủ

Chương 120

Đọc to

... giá như, tôi cảm nhận được ở Quỳnh, cảm giác như ở cô nàng bí ẩn kia, thì tốt biết mấy!!!

- Tớ không chắc? Nhưng cũng không muốn tham gia.
- Sẽ vui lắm, tham gia đi nhé!
- Cậu nói tên cậu đi, rồi tớ tham gia. - Tôi trả lời. Không thể mỉm cười nổi.

Ngay cả trả lời xã giao, còn cảm thấy phiền phức nữa mà.

- Ừm, hứa đi, tớ nói tên, cậu phải tham gia nhé!
- Đó là việc của cậu, tên của cậu, sao tớ phải hứa?
- Tớ tin cậu giữ lời hứa mà. Tớ tên Linh.

Ra là vậy, sau một khoảng thời gian dài như vậy, mà kể ra tôi cũng không quan tâm lắm.
Cái tên? của người tôi không mong muốn gặp mặt, nó không đáng để quan trọng.

- Gì Linh?
- Lê Khánh Linh. ^^ Tên chị tớ đặt đấy!

Tôi vỗ chán, lại là cô sử, cô giờ thành ác mộng của em rồi đấy!!

- Ừm, đẹp, nhưng chỉ thua mỗi một người. - Tôi có thể cười mỉm rồi.
Nhưng mà, môi tôi vẫn khô khốc quá.
- >////<'. Thôi cậu bay đi. Tớ đi ngủ đây!
- Ừm, bye.

Cuộc nói chuyện ngắn ngủi ấy, mang cho tôi cảm giác thật lạ... Với Quỳnh, tôi luôn băn khoăn kiếm câu từ để nói, nhưng mà, với Linh, tôi chẳng phải suy nghĩ để nhắn gì, tự nhiên câu chữ cứ tuôn ra, và đôi tay tôi ấn trả lời thật nhanh chóng...
Khuya rồi... không nghĩ nữa...

"Em không biết sao baby, anh không muốn lãng phí thêm ngày nào nữa. Việc giữ chặt mọi thứ trong lòng, đang giết chết anh..."

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Quân Hữu Vân
BÌNH LUẬN