Logo
Trang chủ

Chương 140

Đọc to

Tôi ấn thoát khỏi cuộc gọi, rồi bản tính vẫn loanh quanh ở danh bạ, kéo lên kéo xuống, một vài dãy số làm tôi trở nên đau nhói...

Nam à, chẳng biết mày còn dùng điện thoại nữa không... !

Tôi thở dài, lại kéo ghế ra ban công ngồi... Đường xá về đêm... như những lần khác... họ lướt qua nhau thật vội vàng...

 

Sáng... mở mắt ra, tôi thấy bữa sáng ngay bên cạnh mình, cười mỉm một cái, nhận lời nhắn từ mẩu giấy dưới chân bát cháo.

" Con ăn sáng rồi uống thuốc, balo của Nam mẹ để ở bàn học con ý... Trưa mẹ sẽ về sớm."

Vào vệ sinh cá nhân, rồi uể oải, tiến ra bàn học, lôi cái balo của nó nằm xuống giường cùng mình. Kéo khóa... tôi thấy cả vài vệt máu khô trên đó... lại bị thắt lại trong lồng ngực...

Bên trong toàn là quần áo của thằng Nam, có vài thứ đồ ăn vặt, vài quả táo đã khô theo thời gian... có cả một cuốn sổ nhỏ...

Tôi ném chiếc balo sang một bên, lật cuốn sổ đó ra...

Giống như một quyển nháp vậy, chữ nó xấu quá, vài trang đầu trống rỗng, có cả công thức toán học, vật lý... trang cuối cũng chẳng có gì, có vài hình vẽ conan, nó ham vẽ vời vậy mà. Đến khi tôi lật đến giữa quyển sổ, mới thấy có vài dòng chữ được coi là ra hồn... !

Ngày tháng năm... !

Đáng ra nên viết từ vài ngày trước rồi, nhưng mà, con trai đi viết mấy thứ này nó... à mà kệ.

Xin số con nhỏ cho thằng Bạn thân mà nó gay quá, chả biết gái xinh là gì, như mình, mình phải tiến tới, được hay không thì cũng làm bạn với hót gân là vinh dự rồi.

Mấy ngày nói chuyện với nhỏ qua tin nhắn, mình cố gắng chọc nhỏ, kể vài thứ mà bọn con gái trong lớp nghe qua là lăn ra cười, thế mà nhỏ này có vẻ không mảy may đến, cứ gặm hỏi mình thông tin thằng K. Mày được lắm K....

 

Đề xuất Voz: [Review] Đời Lính
BÌNH LUẬN