Logo
Trang chủ

Chương 16

Đọc to

Tan học, lấy xe, vẫn hành trình thường ngày, đạp xe về nhà.
Chờ xếp hàng đợi bảo vệ mở cổng trường, thì lại cái cốc đầu từ đâu đó xuất hiện, lại một lời chào...

Tự nhiên lại chú ý đến hành động, lời nói và cử chỉ của nhỏ?
Tự nhiên có thể tự nhiên ngắm một người con gái nào đó, cho đến khi cô ấy khuất hẳn khỏi tầm mắt.

Cũng buồn cười thật khi mà, tôi chưa từng chào lại cô nàng đó một lần nào?

Một thoáng nhớ đến nét mặt, của cái đứa khiến tôi nằm lê lết trên mặt đường, lại thấy hai người con gái đó sao quá giống nhau đến vậy?
Tôi cười nhạt.
- Chắc không phải đâu?

 

Tối, nằm vật ra giường, chẳng động đến bài vở, nghĩ đến Cô nàng tên Quỳnh trong nhật ký mà lại không nghĩ sẽ có ngày mình được gặp mặt, tôi của hai năm trước chắc sẽ thích thú lắm đây, nhưng tôi của ngày hôm nay, thật chẳng hứng thú đến con gái.
Thật sự không thích, càng không muốn liên quan.

Dằn vặt, đứng lên rồi lại nằm sập xuống giường, chạy đi chạy lại, uống đến hàng chục cốc nước, chẳng biết có cái can đảm nào lại có thể nhắn cho thằng Nam.

- Ê, tao nhờ chút?
- Nói đi, đừng sợ. - Nó trả lời.
- Điều tra cho tao xem con Nhỏ TomBoy kia học lớp nào, có số thì càng tốt.
- Bố không tán hai lưng đâu, tự đi mà lo đi.
- Đờ, Nam đẹp trai, tốt bụng, chơi game đỉnh, sao lại nỡ phủi đi lời thỉnh cầu nho nhỏ của kẻ đói nghèo, kém may mắn như tao đây chứ.
- Rồi, được rồi, coi như tại tao tốt bụng nên tao sẽ giúp, có gì mai đi học tao bảo. - Thằng Nam cuối cùng cũng đồng ý.
- Ok.

Thế là tự nhiên thấy thoải mái hơn chút.
Thế là, nằm trên giường nghĩ đến cái cảnh gặp nhau sẽ như thế nào, mình sẽ nói gì, sẽ trả lời ra sao...
Tôi đến là điên mất... nhưng cứ hỏi mọi chuyện từ nhỏ TomBoy đã.

Lại một ngày nữa, tôi không còn là chính tôi.
Lại một ngày nữa, mọi thứ thật bất thường theo cách tôi căm ghét.

Đề xuất Voz: CHÚNG TA ĐÃ TỪNG NHƯ THẾ​ [A time to remember]
BÌNH LUẬN