Tối, cả nhà lại sang ngoại, ở nhà nhà ăn mỳ mãi cũng chán, liền vào bếp tự nấu ăn một bữa cho ra trò... Thôi thì phở xào trứng.
Vất vả mãi mới làm phở mềm ra sau thời gian ngâm nước nóng, rồi đập trứng vào chảo, cho phở vào, đảo đảo, điêu luyện y đầu bếp nhà hàng thứ thiệt... Lát thì mùi thơm nức tận mũi, tắt bếp, chuẩn bị đón nhận thành quả.
- K ơi. - Nghe là biết giọng thằng Nam ái. Liền phóng như bay ra cổng mời nó vào, à quên, cất bát phở đã.
- Vào đi! - Lịch sự mời thằng bạn vào nhà sau khi đã giấu đồ ăn.
- Đi trà sữa nào mày! Cả bọn ở quán hết rồi, tao vào rủ mày, đờ, điện thoại để làm cái gì mà tắt vậy? - Nó tức tối.
- Ơ, tao chưa ... ờ đợi thay quần áo đã... - Định nói là chưa ăn tối, nhưng thôi, lên phòng ,mặc thêm cái áo phao dầy bịch với cái mũ len rồi oke đi với nó.
Ra chỗ hẹn, thì thấy toàn đực rựa với nhau, cơ mà quán trà sữa vào mùa đông cũng thật là đông quá mà, tự nhiên cái chứng bệnh ngại ồn ào lại tái phát trong tôi.
- Tự nhiên ra đây làm gì? - Tôi và thằng Nam ngồi xuống.
- Thằng Huân đang tia đứa này, nó hẹn được con bé ra đây uống trà sữa, chắc lát nữa là con bé tới, anh em đến đông đủ để cổ vũ tinh thần cho nó ấy mà. - Thằng Chính cười cười, vỗ vai thằng Huân. Còn cả bọn như nếu có thể, đã cầm dép lện đập vỡ đầu cái thằng vớ vẩn này rồi, thật là mất thời gian vô bổ.
- Thôi chúng mày sang bàn khác ngồi đi, em yêu của tao sắp đến rồi! - Thằng Huân liền phủi tay đuổi cổ chúng tôi, tự nhiên lại tò mò xem thằng này tán gái ra sao, mà còn tán đứa nào nữa chứ!
Vài phút, 4 đứa tôi ngồi trong góc quán, đưa mắt quan sát thằng Huân đang lóng ngóng chờ con bé kia. Cuối cùng cũng lộ diện.
Haiz, chẳng thể bất ngờ hơn nữa, người con gái ấy mang tên Quỳnh!
Đề xuất Tiên Hiệp: Thiên Tướng