Chiều, đến lớp sớm hơn mọi khi, chính xác là đứa bước vào lớp đầu tiên. Nhìn sự trống trải trong phòng học, đến tôi còn không nhận ra ngày hôm nay, mình đã bị cái gì sai khiến!
Mở cặp sách, định lấy quyển văn ra nhẩm bài cũ, chợt rơi một chiếc găng thỏ trắng xuống sàn lớp học, ngẫm lại vài giây, ra là tôi vẫn chưa trả chủ nhân của nó, tôi lại càng hiểu cái lý do mà Quỳnh ngập ngừng định nói gì đó, nhưng lại im lặng và rời đi.
- Hết tiết 4, ra sân sau tớ trả Đôi găng nhé! - Tôi nhắn, cái tính cũng ít khi dùng điện thoại ở lớp.
- Nhớ đấy, tớ không chờ cậu ra muộn đâu! ^^ - Trả lời ngay sau đó.
- Lần này tớ sẽ chờ mà. - Tôi thêm cái mặt cười!
Lát, lớp tôi đến đông đủ hơn, cái vẻ ồn ào thường thấy của lớp học lại có, và tôi vẫn cái mặt bàn thân yêu làm gối ngủ, đánh một giấc nhỏ.
- Thế đã nói được chưa thằng Ngu kia? - Nam vừa đến lớp đã đập cả cái cặp vào lưng tôi, đau điếng.
- Mới một ngày không nghe giọng tao mà cái con người bạo lực như mày không có ai cảm hóa à? - Tôi vươn người dậy, tay ôm tấm lưng mỏng manh bị thằng bạn tàn phá.
- Ớ, thế là nói được rồi! - Nó cười khì khì.
Tôi Gật gật....!
- Cái mẹ gì nữa vậy, mày gật nữa bố cắt cổ mày.
Gật gật...!
Nó được cái miệng, còn lại thì im luôn.
Hôm qua tôi thoát kiểm tra miệng hai lần, thì hôm nay tôi lại được gọi lên bảng bấy nhiêu lần, như là chẳng có sự may mắn nào là ngẫu nhiên cả. Cơ mà trong thời gian tự kỷ ở nhà, tôi đã học bài đầy đủ.
Hết tiết 3, Ngó lên góc bảng, nhận ra hôm nay tôi và nhỏ Lan cùng lớp phải trực nhật. Hoảng hồn nhìn lại lớp học, cả cái bảng sạch trơn, sáng loáng, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Thầm cảm ơn nhỏ Lan vì đã tình nguyện làm hết phần cho cả tôi luôn.
Đang tự mãn bởi những thứ tươi đẹp mà tôi đang kiểm soát được, thì nghe cái giọng ai đó quen quen ở nơi cửa lớp.
- Lớp trưởng cho mình hỏi, hôm nay đến phiên bạn nào trực nhật lớp vậy?
- Ờ, là Lan với K. - Nhỏ lớp trưởng trả lời con nhỏ bí thư A12.
- Em xin phép cô cho hai bạn Lan và K ra ngoài em gặp chút. - Nhỏ này xin phép cô dạy toán, cô cũng mỉm cười đồng ý.
Ra ngoài cửa, nhỏ Lam nhìn tôi cười khì, rồi lắc đầu ngao ngán.
- Lớp cậu chưa đi đổ rác này! - Nhỏ chỉ chỉ vào cái thùng rác đầy ụ ngoài cửa lớp, nãy giờ tôi ngủ nên chẳng để ý nữa.
- Ừm, để tớ đi đổ, mà sao trong giờ học mà cậu lại đi kiểm tra vệ sinh thế này - Tôi hỏi, Nhỏ Lan đứng cạnh tôi, mà ú ớ chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- Bạn vào lớp đi, Để mình với K đi đổ rác là được rồi! - Nhỏ Lam quay sang bảo với Lan. Cô nàng đi vào lớp. Lam mới quay ra kéo tôi đi ra đâu đó.
- Tớ là bí thư đoàn mà, giờ học tớ thấy chán thì cứ lấy lý do thầy giám thị gọi, thế là đi ra ngoài lớp chơi. - Ghế đá sau trường, hai đứa tôi ngồi xuống!
- Thế không phải đi kiểm tra vệ sinh à? - Tôi ngu mặt.
- Phải mờ, nhưng chút nữa cậu tự đi đổ rác đi, giờ thì ở đây nói chuyện với tớ cho đỡ chán. - Lam lại cười, thật hồn nhiên quá mức. Đổi lại, vẫn chỉ nhận được cái nhìn và khuôn mặt lạnh băng từ tôi.
- Tớ đâu có rảnh đâu, đang học mà, cậu thật là! - Tôi làm ra vẻ khó chịu.
- Ừm... Xin lỗi mờ. Ở đây nói chuyện một chút thôi, nhớ!
- Không, nếu như cậu giúp tớ một tay, mang thùng rác đi đổ? - Tôi cười, lợi dụng một chút có sao đâu.
- Tất nhiên, tớ định làm vậy mà. - Nhỏ nói với cái dáng vẻ thích thú.
Mang rác đi đổ, rồi đặt lại chỗ cũ, xong xuôi, tôi lôi nhỏ vào Cantin uống nước, nhỏ hơi bất ngờ!
- Giờ tớ sẽ trốn tiết này, tại cậu cả đấy, giờ vào cantin ăn gì đó, không cứ ở ngoài sân trường thế này, cô hiệu phó nhìn thấy lại phiền.
- Oki... !