Logo
Trang chủ

Chương 82

Đọc to

Tôi bước vào bếp xem mọi người đang làm gì thì thấy tụi bạn đang nấu ăn.

"Hân, rau này làm như thế nào đây?" Thằng Phong nhăn mặt hỏi.

"Phong ra rửa sạch và thái nhỏ đi." Hân quay qua đáp.

Tôi nhìn qua và nghĩ về cuộc sống của tôi. May ra cũng gọi được chút là may mắn khi có những người bạn, người chị, người anh rất thân bên cạnh ở cái thủ đô Hà Nội rộng lớn này.

Đang suy nghĩ vu vơ thì tôi bị đánh thức bởi tiếng gọi của Trang.

"Quân cậu ra phòng khách ngồi đi, ở đây có mấy anh hùng giúp rồi." Trang mỉm cười nhìn tôi nói.

"Thôi tớ ở đây cho vui cửa vui nhà. Hehe."

"Mày là thương binh nên tụi tao ăn xá cho đó. Không thì không chỉ có tay mà còn cái đầu cũng băng luôn đó em." Thằng Trung nói.

"Cốp." Chị Oanh bên cạnh cốc đầu nó. "Nói lung tung."

"Haha. Tội nói ngu." Thế là tụi tôi cười thả ga.

Tiến lại phía Hân và Linh thì thấy hai người đó một người nấu canh, còn người kia rán trứng.

"Quân, cậu nếm thử xem được chưa." Hân ngây thơ múc canh rồi đưa miệng ra thổi thổi cho đỡ nóng ở bên dưới thì lấy tay hứng.

"Ơ. Hi. Ngon lắm." Tôi cười đáp.

"Thật không á?" Hân chu mỏ nói.

"Ngon mà."

"Eo ôi, nhìn nàng múc canh cho chàng kìa." Thằng Phương nói.

"Anh Quân à." Thằng Quang giả giọng con gái trêu.

"Gì dạ?" Thằng Trung nói.

"Anh ăn xem hợp khẩu vị không ạ?"

"Hây za, ngon lắm...haha." Hai thằng kia trêu tôi và Hân. Khỏi phải nói, mặt nhỏ đỏ hây hây ra.

*King...coong...coong...*

"Thôi, không đùa nữa. Ra ngoài mở cổng cho vợ đi Quân." Chị Oanh cười rồi quay qua nói với tôi.

"Vợ á..." Lan Anh, Trang, Hân, Linh và tụi con trai ngoài thằng Trung thì mọi người ai cũng ngạc nhiên.

Tôi cũng không giải thích gì thêm mà đi ra mở cửa cho vị khách bên ngoài.

"Hì chị Hằng xinh." Tôi vừa nói vừa mở cửa cho chị.

"Nhóc...ơ. Sao em lại trở nên thế này? Ai đánh em như thế hả?" Chị Hằng phóng xe máy nhanh vào rồi chạy lại gần tôi hỏi.

"Dạ em không sao đâu ạ. Em bị ngã xe ý mà." Tôi nói dối.

"Bị ngã mà như thế này hả? Mặt mũi thì bị bầm hết trơn."

"Dạ em không sao đâu."

Bước vào nhà thì Uyên cũng ra giúp cộng thêm chị Hằng tới giúp nữa nên việc nấu ăn nhanh hơn.

Tôi thì cũng không có việc gì làm nên lên phòng nằm.

Bước vào phòng mình, tôi lại nằm trên cái giường thân yêu. Tôi lại suy nghĩ về những việc trước mắt. Hai tay thì bị như thế này thì làm sao mà kiếm tiền được để gửi về nhà cho bé Cún đi học? Còn tiền Hân nợ thằng cha kia nữa, và 2 triệu tôi mượn thằng Hòa nữa. Tôi khóc, từng giọt nước mắt của tôi lăn dài trên má. Có ai hiểu cho tôi không, sự thiếu thốn, nghèo khổ và gánh nặng gia đình đè lên đôi vai tôi? Lớp 10 đối với con cái nhà người ta thường đi chơi lêu lổng, nhìn lại mình thì...

Nhớ lại quá khứ năm lúc tôi 5 tuổi, tôi vẫn nhớ như in.

*Quá khứ 13 năm trước.*

Một buổi chiều trên con đường quê tôi. Tôi có một thằng bạn tên là Hiếu, nó hơn tôi một tuổi nhưng tôi vẫn gọi nó là tao và mày.

"Ai mua kem 500 đồng 2 cái, có dép, đồ nhựa, đổi kem đê. Bóp, bóp." Cô bán kem đi qua.

"Haha. Có cái chai ở dưới mương, lại tao đổi kem thôi." Thằng Hiếu nó nhặt dưới mương lên.

"Ngu, cái đó đéo đổi được đâu." Tôi nói.

"Ừ, thế thôi." Nó lại vứt xuống mương.

"Cô ơi. Đổi cho cháu que kem."

"1 que cháu nhé."

"Vâng." Thế là tôi và nó mút chung que kem bằng đá.

Trở lại hiện tại.

"Xuống ăn cơm mày..."

Thằng Hòa đứng bên ngoài gọi tôi.

"Ờ đợi tao tí." Tôi vội chùi đi những giọt nước mắt đi. Rồi bước xuống cùng nó.

Bước xuống thì mọi người cũng dọn lên đầy đủ rồi.

"Quân sang ngồi với tớ nè." Uyên nhìn tôi.

"Thôi tớ ngồi đây cũng được." Tôi ngồi xuống cạnh thằng Hòa và Trung.

"Ông Trung xích ra, tui ngồi đây." Uyên nhí nhảnh chạy sang ngồi cạnh tôi.

"Hì."

"Èo."

"Nào. Chúng ta chúc mừng Quân về nhà và cũng chia buồn với thằng em." Anh Long nói.

"Nói lung tung." Chị Oanh véo tai anh Long làm anh la oai oái.

"Haha, hehe, hihi..."

"Thôi, chúng ta bắt đầu nào. 123 dô...23 dô..."

"Ăn đi nè, hả mồm ra." Uyên gắp cho tôi miếng thịt bò.

"Ừm cảm ơn hi."

"Nè chồng iu ăn đi nè." Chị Hằng gắp cho tôi miếng rau.

"Hi em cảm ơn."

Thế là bữa ăn hôm đó tôi được tẩm bổ những món ngon....

Đề xuất Voz: Chuyện tình 2 năm trước
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Nang2007

Trả lời

7 tháng trước

Tiếp đi