"Có phải con bé ngồi cạnh cái Huyền, người yêu cũ thằng bạn mày không? Nhìn xinh xinh vậy mà bướng phết nhỉ!!!"
Kiên lơ đãng "chiêm ngưỡng" con bé cá tính xong cũng không tỏ vẻ gì đặc biệt. Chỉ lẩm bẩm nhận xét rồi tiếp tục nhâm nhi ly vodka đá trên quầy. Tôi từng xúi nó đua đòi tập làm "playboy" nhưng hiện tại cũng dần bị nghiện thứ rượu này. Chất rượu mạnh, dịu đi khi hòa với đá, lọt xuống cổ họng trơn tuột mát lạnh, lại xộc lên hương nồng thơm của rượu. Rất thú vị cho những kẻ đang mang trong mình nhiều tâm sự.
Quán pub này là nơi bốn đứa chúng tôi ngày xưa hay ngồi, có khi còn đi cùng đám bạn đại học nữa. - "Chỗ này cảm giác thoải mái anh nhỉ, em thích không gian ở đây hơn là mấy club kia." - vẫn nhớ nụ cười tươi tắn của Thùy khi lần đầu bước chân vào đây. Em khen cảm giác ấm áp hắt ra từ những ánh đèn vàng đồng. Khen cái không khí thưởng thức văn minh của thực khách đến quán.
Những ánh đèn ấm áp đó giờ vẫn sáng, không khí văn minh, riêng tư nơi đây vẫn vậy. "Seat trinh nữ" - nơi mà em bắt tôi tạo dáng biết bao nhiêu kiểu mới được một shot ưng ý để khoe lên blog - vẫn không đổi thay... chỉ có con người là thay đổi... Ban nãy sở dĩ tôi không muốn trở lại đây cũng vì lẽ đó. Vẫn biết nặng tình là khổ, nhưng ghét thay, nó giống như thứ rượu tôi đang uống vậy, càng uống lại càng ngấm...
- Chú em hôm nay có chuyện gì à? - bartender cười hỏi tôi, hay lai vãng quán này nên anh ta cũng quen mặt vì chúng tôi hay gọi trêu anh là "anh Ba".
- Rượu hôm nay ngon anh ạ. - lắc chiếc cốc đá, tôi cười đáp lại, anh ta hiểu ý rót tiếp cho tôi.
- Anh, cho em mời bàn kia "một vòng".
- Cứ từ từ đã, muốn mời rượu phải để ly người ta gần đáy mới mời chứ.
Tôi cười trừ sau cái lắc đầu của anh Ba, thế đấy đầu óc rối rắm làm nên hành động cẩu thả. Quê một cục khi đến cái quy tắc cơ bản này cũng quên mất.
- Sành như vậy bọn họ cũng là khách quen ở đây ạ? - Kiên ngồi bên hỏi, anh Ba gật đầu, hai tay vẫn "múa may" liên tục. Chẳng mấy chốc "một vòng rượu" đã xong, anh nháy mắt.
- Có một đứa nó uống mocktail nên anh thay tạm bằng Baileys cho thuần chủng nhé.
Tôi gật gù, thấy mấy đứa nó có vẻ cũng chỉ dùng rượu pha cơ bản như mình. Riêng mocktail chắc là cái Huyền rồi vì có đôi lần thằng cùng lớp dẫn con bé đi cùng, nó cũng chỉ dùng loại này hoặc cocktail.
Phục vụ đã đưa rượu đến bàn, tôi cũng chậm rãi uống và chờ đợi.
- Sao tự dưng lại muốn mời rượu bọn nó? - Kiên hỏi, tôi đáp lấy lệ - Thích nên mời thôi. - đáp xong mới thấy ngang mồm vì lý do thực sự khiến tôi mời rượu phần lớn đến từ con bé cá tính kia. Chắc chắn không phải vì thích mà chỉ là tò mò, xen lẫn một chút thú vị không biết với cá tính mạnh đó, con bé sẽ phản ứng ra sao. Một phần nhỏ còn lại nằm ở Huyền, sau chuyện xảy ra với thằng cùng lớp (thằng này sau lần xô xát cũng có ý giảng hòa với tôi nhưng tôi cứ ậm ừ vậy chứ không còn xem nó là bạn nữa. Tính nó đối với con gái và bạn mình như vậy thì hoàn toàn không đáng để chơi), tôi chưa hề gặp lại nó. Vẫn biết cái gì cũng phải nghe hai tai nhưng với những gì thằng kia đã cư xử, tôi chẳng hề nghĩ nó oan. Hôm nay tình cờ gặp nhau thế này, chí ít cũng nên có một lời hỏi thăm em ấy vì thực sự nó cũng ngoan và thuộc diện gái lành.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Những Năm Tháng Ấy : Anh và Em !