Chuyện làm thêm là vậy, chuyện học ở lớp cũng là điều đáng nói. Cái lớp này dù mới "nhập tịch" nhưng tôi cảm thấy nó khá đoàn kết, ít nhất cũng hơn hẳn cái lớp cũ trước đây. Muốn biết tập thể một lớp ra sao cứ nhìn vào lớp trưởng, bí thư là sẽ biết, điều này tôi thấy không sai. Thằng Sơn Hải lớp trưởng là một thằng to béo, hộ pháp, đôi mắt hơi híp lại một mí nhưng là mí to nên nhìn chỉ kiêu chứ không gian như dân Khựa. Sau nửa tháng đi học tôi thấy nó hay hỏi han và ngồi gần tôi, lúc trên một bàn, dưới một bàn, có lúc lại cùng bàn hoặc thậm chí là ngồi cạnh. Qua vài lần đổi vị trí, thấy "tọa độ tầm nhiệt" của nó vẫn không đổi, tôi đâm lo không biết có phải nó bị lệch lạc giới tính mà bị hấp dẫn bởi tôi hay không. Sau vài lần thăm dò, nói chuyện mới biết nó "để ý" tôi vì tôi là thành viên mới nhưng hơi thiếu hòa đồng, đến lớp ít nói chuyện, hay ngủ, hay bỏ tiết sớm nên nó toàn phải huy động mấy thằng trong lớp điểm danh hộ. Rồi thì có hai cuộc đi nhậu liên hoan gần nhất cũng không tham gia, đi đá bóng cùng lớp cũng vậy. Nghe nó đếm tay, ngoạc bút liệt kê tôi bỗng thấy chột dạ, cứ như đang nghe chuyện về một thằng người thừa mà hồi còn học lớp cũ tôi hay nói với bọn bạn vậy. Một năm trôi qua, chính bản thân cũng không nghĩ mình lại thay đổi đến vậy. Ngày xưa ở lớp cũ có cuộc vui nào thiếu mặt tôi đâu. Cái thời vừa rảnh rỗi vừa có tiền nên nghĩ ra nhiều thứ, nhiều trò để giết thời gian, giết ý chí lắm. Haizz, nhiều lúc nghĩ lại cũng chẳng biết nên vui hay buồn với hoàn cảnh và con người mình hiện tại nữa... Ngày xưa ơi, đã xa còn đâu, xa cánh diều chở bao ước mơ...
Lớp trưởng Hải béo biết để ý và quan tâm mọi người trong lớp như vậy. Còn Minh, bí thư lớp, lại là người năng động, sôi nổi trong các hoạt động và các cuộc ăn chơi của lớp. Người ta hay nói con gái thường khó ra quyết định, nhưng với Minh lại là điều ngược lại, rất quyết đoán và thường là người đưa ra những quyết định chung cho cả lớp. Cán bộ lớp mà xinh đã là một lợi thế, đằng này còn vừa duyên vừa cá tính nên không khó để hút các thành viên trong lớp lại thành một tập thể. À, xinh và cá tính thì tôi công nhận, chứ còn duyên thì tôi chỉ nghe mấy thằng đực trong lớp bàn tán, nhận xét mỗi khi đắm đuối nhìn nó thôi nhé. Chứ bản thân tôi nhìn nó không khác gì khúc gỗ, không phải vì body nó (người nó khá đẹp nhưng ăn mặc kiểu nghịch) mà vì cái thái độ mà nó dành cho tôi. Chạm mặt lúc nào là liếc xéo lúc ấy, có khi ngồi tán dóc gì đó, Huyền thì cười khúc khích, còn con bé này nhìn thấy tôi là lại lườm nguýt. Họa hoằn lắm mới thấy mặt nó tỉnh queo nhìn mình không cảm xúc. Tôi biết Minh ghét mình vì ấn tượng, định kiến tạo ra từ hiểu lầm lúc trước. Và chính vì biết vậy, tôi lại càng chơi thân với Huyền. Giờ ra chơi nào mà không ngủ, ít hay nhiều tôi cũng đều tỉ tê nói chuyện phiếm với nó. Những lần như vậy Minh lúc thì ở xa, lúc ngồi bên cạnh đều trâng mắt nhìn tôi như em gái Từ Hải chết đứng. Đáp lại cũng chỉ nhận được nét mặt tỉnh như táo tàu hay đôi khi hứng lên là những cái nháy mắt kèm nụ cười mỉm khiêu khích từ tôi.
- Đừng có tính chuyện bậy bạ, người như anh không xứng với Huyền đâu!!!
- Vậy chắc chắn xứng với cô rồi ^^
- Cảnh cáo trước rồi đấy, cứ thử xem. Liệu hồn!!!
- Chết rồi à mà biết có hồn?
- Đồ điên >T<"
Thỉnh thoảng hai đứa lại đốp chát qua lại bằng tin nhắn như vậy. Tôi ít khi nhắn tin hồi đáp, nhưng Minh vẫn gửi và cứ lần nào tôi trả lời y như rằng lại có cãi nhau.
***
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Siêu Thần Cơ Giới Sư