Logo
Trang chủ
Chương 34

Chương 34

Đọc to

Lại một thanh niên nữa xuất hiện, vừa đến ánh mắt đã tập trung hết lên cô gái tên Nhung mà chẳng để ý gì tới hai người bọn tôi ngồi bên. Cơ mà cũng phải công nhận một điều: anh ta rất đẹp trai. Gương mặt trắng, góc cạnh, hơi gầy, tóc để ngôi chẻ lệch hất mái, hai bên hàm lưa thưa râu quai nón nhìn rất nam tính. Nhìn điệu bộ chăm chú bàn tay bó bột còn chi li hơn cả Minh khi nãy. Không rõ anh ta là anh hay bạn trai của Nhung.

- Em không sao mà, có gì đâu mà anh kiểm tra ghê thế!!! - Nhung rụt tay lại, cười khúc khích.

- Không lo sao được, tay chân thế này thì sắp tới làm sao biểu diễn... Ơ... À, xin lỗi, mình vô ý quá, đến nãy giờ mà chưa kịp hỏi thăm. Hai người là bạn Nhung à? - Đến lúc này anh ta mới nhận ra sự có mặt của chúng tôi.

- Không phải ạ, em không phải bạn mà là người gây tai nạn cho Nhung.

- Bạn ấy chỉ vô tình thôi chứ không có gì đâu anh ạ.

Thấy Nhung có ý đỡ lời, cứ nghĩ anh ta sẽ gay gắt như gã thanh niên trước đó, thì...

- Ồ vậy à... Ừm, chẳng may va chạm trên đường thế này là điều không ai muốn. Hai bạn có trách nhiệm với Nhung thế này là được rồi, không có gì đáng trách cả.

- Ùi, thế mà cái anh gì ban nãy ghê gớm lắm chứ chẳng nghĩ thoáng được như anh đâu. - Minh "thù dai", cố khơi gợi nỗi khó chịu ban nãy. Tôi cười thầm, nghĩ làm vậy cũng đáng.

- Thằng Trung hả Nhung... Hì hì, cậu ta có nói gì hay làm gì quá đáng thì mong hai bạn bỏ qua cho. Tất cả cũng chỉ vì lo cho bạn bè thôi.

- Dạ... mà anh cho em hỏi một câu nhé. - Minh tỏ vẻ ngẫm nghĩ. - Tên anh có phải là Phong không ạ?

Cả tôi và Nhung đều ngạc nhiên vì chỉ có tôi biết tên anh chàng này lúc tay Trung và Nhung nói chuyện. Anh chàng tên Phong cũng ngạc nhiên không kém khi có người nói trúng tên mình.

- Ừ, đúng là tên mình, mà bạn biết mình à?

- Vậy thì đúng rồi, anh có phải ở trong band chơi ở quán A không ạ? Em và bạn thỉnh thoảng hay qua đấy nên nhớ mà. Nếu vậy thì anh hơn bọn em kha khá tuổi đấy.

- Ồ, không ngờ lại gặp được khách quen ở đây... Mà giờ có lẽ phải gọi là khách cũ rồi vì mình không còn chơi ở đó nữa.

- Ui, tiếc thế, thảo nào dạo này qua quán mà không thấy anh, bọn em hâm mộ "style" của anh lắm. Vậy giờ anh chơi ở đâu ạ?

- Hì, giờ mình tập trung cho công việc rồi nên cũng không còn chơi thường xuyên nữa. Nhưng nếu bạn vẫn muốn nghe thì có thể qua quán B, quán mới mở nên rất mong bạn và bạn bè ủng hộ.

- Vâng, bọn em chắc chắn sẽ qua mà!!! - Minh hân hoan lắm, trước lúc về còn không quên xin số "thần tượng".

Chào tạm biệt nhau, vừa đi được vài bước ra bãi gửi xe thì Nhung gọi với theo rồi bước nhanh về phía chúng tôi.

- Hai bạn cho mình xin số được không... Đừng ngạc nhiên, mình phải xin để lỡ người ngợm có biến chứng gì thì còn biết người để gọi bắt đền chứ, hì hì. - Nhung nói, nhìn hai chúng tôi rồi cười.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Đô Thị: [ĐMBK - Nhàn tản] Ghi chép thôn Vũ
Quay lại truyện Nợ duyên, nợ tình
BÌNH LUẬN