Logo
Trang chủ
Chương 35

Chương 35

Đọc to

- Hâm nhỉ, còn xin số làm gì không biết. - Tôi nói với Minh trên đường về.

- Thì chị ấy chẳng nói "muốn tìm tóc để túm" còn gì.

- Thế thì cứ lấy số cô từ cái anh Phong kia là được rồi mà.

- Biết đâu chị ấy... hề hề, muốn xin khéo số anh thì sao.

- Hấp vừa thôi, gái xinh chẳng đến phần ta.

- Đàn ông con giai mà tự ti thế thì hỏng hết bánh kẹo rồi. Chẳng biết thế nào được đâu, con gái nhiều khi suy nghĩ "ảo" lắm. - Nghe Minh giảo hoạt phán đoán, tôi bỗng thấy cồm cộm ở lưng. Nhưng nhìn lại mình hiện tại, có lẽ cứ tự ti vậy lại tốt hơn là ngộ nhận, ảo tưởng.

Xe về đến ngõ tôi trọ.

- Này. - Tôi rút 1 triệu đưa lại cho Minh.

- Lúc nãy lo hết bao nhiêu?

- 2 lít thôi, Nhung tự mua thuốc nên cũng không đáng kể.

- Hừ... - Minh lườm lườm rồi nhét tờ 2 lít vào túi áo khoác tôi. - Hết 400 phải không, với anh cứ phải nhân đôi lên mới đúng.

- Nhưng tôi đâm mà...

- Anh còn cố trả lại thì đừng trách tôi giận, đã là bạn bè thì phải biết chia sẻ chứ. Hứ, ngốc... Thôi, về đây!!! - Minh kiêu kỳ quay xe bỏ đi luôn.

- Đã là bạn thì sao cứ phải qua qua lại lại như vậy!!! - Tần ngần nghĩ vậy nhưng trong lòng tôi vẫn dâng lên một cảm giác ấm áp.

***

Tết năm nay về quê tôi vẫn ở nhà với mẹ và My là chủ yếu, chẳng có họp lớp họp liếc gì hết mà toàn mấy đứa thân nhau, còn nhớ đến nhau thì tụ tập oánh chén. Tranh thủ xõa mấy ngày tết nhưng tôi vẫn kiểm soát chuyện bia rượu vì phải kiêng theo thuốc của Minh. Hơn 1 tuần nghỉ tết lẽ ra sẽ trôi qua êm đềm như vậy nếu không có vết gợn là cuộc gọi của Thùy.

Tối mồng 5 tết, đang ngồi với bọn bạn thì máy tôi có cuộc gọi đến. Là số lạ...

- Alo!!!

- Anh...

- ... - Tôi im lặng vì nhận ra giọng Thùy, từ "anh" này không thể lẫn đi đâu được.

- Năm mới em chúc gia đình anh... mạnh khỏe và... hạnh phúc. - Giọng Thùy nói trong ngập ngừng.

- Ừm, anh cũng chúc gia đình em như vậy. Cũng chúc riêng em thuận lợi trong công việc và tình cảm.

Giọng tôi bình tĩnh đến xa lạ. Sau 1 năm chia tay và đầy sóng gió, tôi đã khác xưa rất nhiều rồi. Vết sẹo vẫn còn đó nhưng lòng tôi lúc này chẳng còn đủ chỗ để chất chứa một chữ "hận" với Thùy. Suy cho cùng việc chúng tôi chia tay như vậy có lẽ lại là điều tốt cho cả hai.

- Em cảm ơn... Giờ anh sống thế nào?

- Anh sống vẫn tốt, em chắc cũng vậy!!!

- Vâng... cũng hơn 1 năm mình không liên lạc rồi phải không? Số của anh em không gọi được.

- Anh đổi số (thực ra là bán).

- Blog của anh cũng không còn thấy nữa.

- Anh chuyển sang Facebook rồi, theo xu thế mà em.

- Anh... 1 năm qua có lần nào anh thử liên lạc với em không?

- Chưa 1 lần. - Nghe giọng mình mà tôi không khỏi muốn cười, chỉ sau 1 năm mà sao nó sắc lạnh đến thế.

- Vậy phải là... hơn 1 năm qua em không thể liên lạc với anh.

- Nếu em thực sự muốn thì sẽ liên lạc được thôi. Cũng giống như hiện tại em đang gọi cho anh này.

- Anh không hỏi vì sao em có số của anh à?

- Anh thấy không quan trọng vì đằng nào thì em cũng có rồi.

- Nghe anh nói giống như muốn xua đuổi em vậy.

- Nếu anh làm vậy thật thì giờ em đã chẳng thể nghe anh nói.

- Anh... em biết là mình chia tay lâu rồi. Nhưng em thực sự vẫn thấy mình có lỗi vì không thể chia sẻ cùng anh khi anh gặp khó khăn.

- Vậy là em cũng biết chuyện rồi?

- Vâng, em biết cũng lâu rồi... Mà nhiều lần muốn gọi cho anh, muốn nói chuyện với anh mà không được.

- Được rồi, anh cảm ơn tấm lòng của em... Thùy ạ, thực sự thì anh thấy hiện tại mình đang sống rất tốt. Có nhiều điều muốn nói, nhiều thứ muốn chia sẻ nhưng anh nghĩ đôi khi chỉ cần im lặng và nhìn nhau sống là đủ rồi. 1 năm nó không phải là dài nhưng có rất nhiều thứ đã thay đổi, cả em và anh cũng vậy. Chuyện quá khứ ta không nên nhắc lại nữa. Nếu em muốn chia sẻ với anh thì anh cảm ơn và sẽ tiếp nhận nó...

- Ngay lúc này, anh có điều gì muốn nói với em không!!! - Thùy ngắt lời tôi.

- Điều gì à... Haizz, anh chỉ mong em tỉnh táo với sự lựa chọn của mình thôi. Nếu có thể... - Định nói câu "hãy tìm người khác tốt hơn" thì vào giây cuối cùng tôi lại nuốt ngược trở lại. Thiết nghĩ đó chẳng phải việc của mình.

- Có thể làm sao...

- Cố gắng giữ gìn lý trí của mình. Thế nhé, chào em.

Tắt máy ngẩng mặt lên thì thấy cả lũ bạn xung quanh đang trợn mắt há mồm nhìn mình.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ma nữ
Quay lại truyện Nợ duyên, nợ tình
BÌNH LUẬN