Logo
Trang chủ
Chương 36

Chương 36

Đọc to

Kết thúc kỳ nghỉ tết ngắn ngủi, tôi lại trở lại với việc học và công việc trên HN. Công việc ở quán karaoke tôi vẫn làm nhưng việc bốc hàng tôi phải xin anh Long tạm nghỉ để chữa dứt điểm cái lưng đau vì sợ nó sẽ thành tật, sau này chỉ khổ vợ khổ con.

Mấy ngày sau tết, cảm giác trì trệ vẫn đeo bám nên số sinh viên đến lớp không đều là chuyện bình thường. Tuy nhiên việc Minh nghỉ liền 2 buổi thì lại hơi lạ. Sáng nay nhắn tin hỏi thăm nhưng không thấy động tĩnh gì. Tới chiều mới có reply kêu tôi qua chỗ cô ấy. Chỗ Minh trọ theo dạng nhà ống nhiều tầng cho thuê, chủ nhà ở bên cạnh nên chuyện quản lý cũng không quá khắt khe. Tôi đến nơi nhưng còn chưa được lên nhà diện kiến phòng Minh ở thì đã bị kéo xơi xơi ra ngoài bắt đưa đi xem phim. Nhìn sắc mặt cô ấy có vẻ xấu nên tôi cũng chẳng dại gì trêu chọc. Lẳng lặng theo yêu cầu đưa cô ấy ra Megastar xem cái phim hài hài chết tiệt gì ấy tôi cũng chẳng nhớ. Mà ngồi xem cũng không yên vì cô ấy lại gây chuyện.

Số là ngồi cạnh Minh là 1 "mẹ trẻ" đi cùng bồ. Chẳng biết du học sinh hay Việt kiều ở đâu, VIP cỡ nào khi hết khen nước ngoài văn minh thế nọ, lại chê Việt Nam thiếu ý thức thế kia. Mà lúc ngồi xem thì từ bật nước ngọt bắn tứ tung, đến ăn bỏng nhai tóp tép hay phủi mạt bỏng sang bên cạnh. Minh không chịu được nên quay sang nói móc. - Chị là Việt kiều Đông Timor mới về à. Để người khác nhắc 1 lần thôi chứ, sao cứ để nhắc mãi thế. Người đâu thiếu ý thức!!!

Mụ kia bị bóc mẽ tới cháy mặt, đã không biết điều im lặng lại còn quay cổ chửi cùn. Minh chỉ chờ có thế tát liên tiếp cho mấy cái vào mặt. Thằng bồ ngồi cạnh đứng dậy định xửng cồ nhưng thấy Minh ghê gớm, lại thấy tôi bên cạnh nhướng mắt đe dọa (mà thực lực thì có gì đâu) nên cũng chờn. "Câu giờ" chờ bảo vệ và nhân viên đến can ngăn rồi dông thẳng. Xong chuyện, ngồi lại xem được chục phút thì Minh cũng đòi về. Tôi biết Minh đang có chuyện buồn bực, khó chịu nên cũng chẳng hỏi. Lại lẳng lặng theo ý đưa cô ấy về. Trước khi chia tay, tôi đưa Minh 1 con "chim chíp" cao su gắn lò xo mà tôi lén mua lúc bảo đi WC.

- Có gì bực mình thì ghi vào giấy, dán lên mặt nó rồi tha hồ mà đập. Đập cho thật đã, cho thật mệt vào là hết tức thôi.

Minh chẳng nói gì, cũng chẳng hỏi lấy ở đâu, nhìn con chim chíp xanh lè màu chuối bĩu môi rồi đóng xoẹt cánh cửa sắt, bỏ lên nhà.

***

Nghỉ làm tạm thời ở chợ LB nên giờ tôi chỉ còn trông chờ vào đồng lương ở quán karaoke. Làm việc ở môi trường này cũng giúp tôi quen dần hơn với thái độ, cách ứng xử của nhiều hạng người, dạng khách. Nhiều lúc chạm phải những khách quái chiêu, hách dịch hay quá đáng thì vẫn phải cố nuốt cục tức, chơi bài nhẫn nhịn để làm cho xong việc. Nguyên tắc ở đây bao giờ cũng vậy, khách hàng là thượng đế, đã nói thì cấm có sai. Nếu sai xem lại điều trên, còn sai quá thì... đám bảo kê sẽ giải quyết.

- Lên phòng 4T3 dọn bàn nhé, khách đặt trước, chị ghi hết rồi đấy!!!

Chị quản lý nói với tôi và 1 con bé nhân viên nữa. 2 đứa cùng lên dọn theo yêu cầu, công việc quen thuộc ngày qua ngày nên chẳng mấy chốc bia rượu, hoa quả đã được dọn ra. Chỉ còn chờ khách đến có thêm yêu cầu gì thì tiếp nhận để dọn ra tiếp.

Giọng nói rôm rả của 1 loạt khách nam khách nữ vang lên. Nhuộm nhạm bước vào căn phòng đã được dọn sẵn, nơi tôi đang chờ để chuyển bàn cho khách.

- Em gọi cho Vân chưa?

- Em gọi rồi, nó vẫn đang trên đường.

Tôi thoáng giật mình khi giọng trả lời là 1 giọng nói vô cùng quen thuộc...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ước gì.....
Quay lại truyện Nợ duyên, nợ tình
BÌNH LUẬN