Bước vào phòng... tiếng nhạc, tiếng hát đã xập xình vang lên... Tôi và Duy hơi sững lại khi "vài ba người bạn" mà Diệp nói trước đó đang ngồi kín quanh dãy ghế xếp hình chữ U. Sơ sơ cũng phải tới mười mấy đứa trai gái cả cặp, đầu tóc hiện đại, ăn vận model, kiểu cách có vẻ đều là con nhà khá giả. Con bé Diệp đang cười nói vui vẻ với một thằng nào đấy ngồi bên, thấy chúng tôi vào cũng cười nhưng không đứng dậy chào mà chỉ đưa tay ra hiệu ngồi xuống. Duy có vẻ hơi chưng hửng, lẳng lặng kéo tôi đến một góc ngoài cùng hàng ghế.
Một hai phút trôi qua, thời gian tuy ngắn ngủi nhưng ngồi giữa toàn những người lạ mặt thế này cũng đủ để tôi và Duy cảm thấy một sự kỳ lạ đang diễn ra. Không một lời hỏi thăm, một câu bắt chuyện xã giao từ bất cứ ai. Tất cả đều ngó lơ, xem hai thằng như người thừa, đến cả Diệp cũng chẳng đoái hoài tới vì còn mải nô đùa với mấy đứa ngồi gần nó. Đặc biệt lại có vẻ khá thân mật với gã thanh niên ngồi cạnh, tôi không rõ là người thân, bạn bè hay là... Nhìn sang bên cạnh thì thằng Duy đang sầm mặt cúi đầu.
Bài hát kết thúc, hai con bé ngồi gần bọn tôi vừa rời mic là cả lũ đã nhao nhao định hát bài kế tiếp nhưng tôi đã nhanh tay hơn tất cả...
- Xin lỗi, làm phiền mọi người một chút nhé... - Tôi nhanh chóng cướp lấy chiếc mic gần đó, trầm giọng khiến cả bọn phải chú ý.
- Hôm nay bạn mình và mình được Diệp mời đến đây, Diệp muốn giữ kín lý do buổi hẹn này cho đến khi bọn mình đến. Giờ cũng đến cả rồi, vậy có thể nói rõ buổi hẹn này nhân dịp gì được không? - Tôi vừa nói vừa nhìn thẳng cái Diệp, làm nó chợt động nhìn tránh sang nơi khác.
- À, là hỏi chuyện này chứ gì, hì hì. - Một con bé tóc nhuộm vàng óng nhìn khá xinh cười cợt rồi dứ dứ hẩy tay gã thanh niên ngồi cạnh cái Diệp. - Nhân dịp gì thì là nhân dịp cái Diệp giới thiệu bạn trai mới. Tiện cũng là để chúc mừng luôn bạn của cậu trở thành người đàn ông hoang tưởng nhất thế giới, hì hì hì.
Ngay sau giọng cười của con bé đó, to nhỏ có vài tiếng cười cợt hàm hồ vang theo. Căn phòng phút chốc tràn ngập sự chế giễu.
- Mày làm cái gì vậy, chuyện của tao mày đừng có can thiệp!!!
Cái Diệp quay sang lớn tiếng với con bé đó nhưng vẫn không ngăn được những tiếng bàn tán xì xầm xung quanh. Hai mắt Duy nhắm hờ, bàn tay nắm chặt co duỗi từng hồi, tôi hiểu nó đang phải cố gắng hết sức mới kiềm chế được bản thân mình tĩnh lặng ngồi đó. Trước lúc đi nào ai có thể tưởng tượng nổi cái kịch bản khốn nạn này chứ. Dù đã rõ mười mươi chuyện gì đang xảy ra nhưng tôi vẫn hướng về phía cái Diệp.
- Thế này là thế nào hả Diệp, có chuyện gì thì nói rõ ra đi, đừng mập mờ nữa.
- Thôi, bỏ đi Hoàng... - Duy lúc này mới nhẹ giọng cất tiếng.
- Ông cứ để yên tôi hỏi, nó mời thì nó phải có trách nhiệm trả lời. Nào nói đi, cái gì "người yêu" mới, cái gì "hoang tưởng"???
Bỏ qua cái nhìn của tôi, cái Diệp hướng về Duy cười nhẹ.
- Duy à, thái độ của anh như vậy, xem như đã hiểu phần nào câu trả lời rồi đấy.
- Tại sao lại làm chuyện này với mình hả Diệp... Mình hoàn toàn không hiểu... Từ trước đến giờ... mình đã làm điều gì mà giờ Diệp lại đối xử với mình như vậy... - Duy nặng nhọc nói từng câu.
- Thực sự tôi chưa bao giờ có suy nghĩ muốn chế giễu hay xúc phạm gì anh cả, chỉ là... anh lì lợm quá mới khiến tôi phải thẳng thừng thế này. Đã bao lần tôi nói chúng ta không hợp nhưng anh vẫn cố tình bám riết, có biết làm vậy khiến tôi khó chịu đến thế nào không... Một người không chịu nhìn nhận bản thân mình, không chịu lắng nghe suy nghĩ của người khác như anh cần những lời thẳng thắn thế này để xem xét lại mình là ai, mình có phù hợp với một người nào đó không... Chỉ có vậy thôi Duy ạ, đó là những gì tôi muốn nói, nhân đây cũng giới thiệu luôn với anh, đây là bạn trai của tôi. - Cái Diệp dứt lời liền khoác tay gã thanh niên ngồi bên. Gã này cười mỉm thân thiện đưa tay về phía Duy nhưng cái nghiêng cằm lại lộ rõ vẻ đắc thắng.
- Được rồi... - Duy lặng thinh rồi chợt gật đầu cười nhẹ, tôi tưởng nó làm sao thì nó vớ luôn chai bia gần đó vỗ nhẹ vào lòng bàn tay gã thanh niên. Giọng bỗng tỉnh rụi khác hẳn trước đó.
- Tốt, tốt... chúc mừng ông bạn nhé, cũng cảm ơn ông luôn vì đã giúp tôi nhận ra bản chất một con người. Thế nhé!!!
Duy tu một ngụm, vỗ vai gã thanh niên rồi bỏ ra ngoài luôn. Gã thanh niên thấy vẻ mặt trơ như đá của cái Diệp sau hành động của Duy thì tức tối lắm. Định vùng đuổi theo liền bị cái Diệp cùng mấy đứa xung quanh giữ lại. Chắc tụi nó cũng hiểu đụng vào một thằng đang có biểu hiện khác thường như Duy lúc này là điều không nên.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Quê em đất độc