- Dạ... là sao hả cô... Cháu...??? - Tôi ban đầu khó hiểu, sau thì khắp mặt nóng ran bối rối khi nghe mẹ Nhung nói vậy.
- Cô hỏi vậy cho chắc thôi, nếu không phải thì thôi, cháu đừng để ý cô lẩm cẩm nhé. - Mẹ Nhung cười - Chỉ là nếu hai đứa thực sự thân thiết nhau thì cô rất mong cháu quan tâm và đối tốt với con bé. Cô biết là mình không có quyền gì đòi hỏi điều này ở cháu. Vậy nên cháu cứ xem nó như mong cầu của một người mẹ, Hoàng nhé. Cái Nhung từ nhỏ đã phải chịu nhiều thiệt thòi từ lỗi lầm của cô. Thực sự dù cô có dày vò đến thế nào cũng không thể bù đắp nổi. An ủi lớn nhất chính là nhìn con bé được hạnh phúc. Nên cho dù là bạn hay là gì hơn thế nữa, cô cũng nhờ cháu quan tâm đến Nhung giúp cô... Cháu nhận lời với cô nhé!!!
***
Con đường đất hai hàng râm bụt đỏ cháy trôi về phía sau lưng. Ngôi nhà nhỏ cũ kỹ hai tầng khuất dần sau khúc quanh ngõ xóm... Tôi và Nhung phải tạm biệt mẹ cô ấy để trở về với cuộc sống ở HN. Nhìn dáng đi lặng lẽ của Nhung, tim tôi như cũng nín lặng theo nhịp bước của cô ấy. Nhung giống mẹ rất nhiều, từ khuôn mặt cho đến đôi mắt, nhưng không phải mọi thứ đều là nét đẹp. Hai con người, mang hai dáng vẻ cô đơn giống nhau vì họ là hai mẹ con... nhưng lại không thể sống cùng nhau... Cô đơn trong cuộc đời của chính mình...
- Để mình đeo cho... - Tôi thở dài rồi giành lấy chiếc balo trên lưng Nhung. Chiếc balo giờ nhẹ xọp vì bên trong chỉ toàn ổi, táo, xoài vườn mẹ Nhung trồng.
Nhung hơi bất ngờ nhưng chỉ cười, để tôi mặc nhiên làm điều mình muốn. - Trời sau mưa trong và sáng quá!!! - Nhung dừng lại ôm tay hít thật sâu như muốn tận hưởng bằng hết vị không khí mát ngọt. - Lần trước mình về cũng mưa, không to như HN nhưng lại có cầu vồng. Nay mưa to vậy mà lại không có.
- Hiếm mà, bé đến giờ mình mới được nhìn có một lần duy nhất.
- Ừ, đúng là hiếm thật... Haizz, giờ về có lẽ hơi sớm thật Hoàng nhỉ, tận hơn một tiếng nữa mới có xe.
- Thì vừa rồi mình cũng nói rồi mà, có gì đâu mà Nhung phải vội vậy chứ.
- Thực ra là mình muốn qua thăm bác gái họ mình nữa, nhất là gặp anh họ mình. Nhưng vừa rồi gọi thì cả nhà bác đều đi vắng hết, do mình chủ quan không gọi sớm.
- Bác họ... tức bác ấy là chị của mẹ Nhung ấy à?
- Không, là bác họ thôi chứ không phải bác ruột vì mẹ mình là con một mà. Là bác họ nhưng mà cả nhà bác ấy tốt lắm, chính con bác ấy tức anh họ mình trực tiếp lên HN tìm mình để cho mình gặp mẹ đấy.
- Oh, ra là vậy.
- Ừ, thôi HN không gặp được thì để lần sau vậy... Sao vậy, Hoàng nhìn gì mà chăm chú thế???
- Đoạn đường này... đẹp ghê thật... như trong phim ấy. Sao lúc sáng đi mình lại không thấy cái đoạn này nhỉ???
Tôi ''thẫn thờ'' trước hai hàng cây mọc rậm rạp xanh ngắt trải dài trước mắt. Lá cây xanh cùng hoa tím hoa vàng rơi đầy khắp như rải thảm mặt đường. Có lẽ do cơn mưa giông lúc trưa, đến cuối chiều gió lộng từ hai bên cánh đồng vàng ngắt làm khô bớt mặt đường. Đoạn đường này quanh co hình vòng cung, tán cây thấp và sà xuống nên tạo cảm giác như đang đi bộ giữa hai hàng cây rừng vậy.
- Hoàng không nhận ra thật à, hì. Là do hồi sáng mình đi xe ôm nên vào bằng lối khác. Đoạn đường này mình cũng rất thích nên mỗi lần về kiểu gì cũng phải đi qua bằng được không là sẽ thấy thiêu thiếu... Ngồi lên đây một lát nhé!!!
Nhung nói rồi trèo lên thành cửa kênh thủy lợi gần đó. Hai con kênh song song sau lưng trước mặt, có tán lá cây hai bên đường sà xuống phản chiếu một màu xanh trong dịu dàng. Ngồi trên cao cũng có thể nhìn rõ mấy con nhện nước khua chân như mái chèo bơi qua bơi lại theo gợn sóng lăn tăn dưới dòng kênh. Bên trên mặt đường, gió từ hai cánh đồng vẫn vi vu thổi tới, xuyên qua những tán lá rậm rạp tạo ra thứ âm thanh lào xào, nghe mà thấy râm ran cả cõi lòng.
- Nhung này, hồi trưa... hình như Nhung và mẹ có nói chuyện gì về mình đúng không?
Nhung tròn mắt nhìn tôi, ngón tay ve vẩy cuộn tròn lọn tóc. Mãi một lúc sau mới mỉm cười trả lời. - Chắc mẹ mình lại tưởng lầm Hoàng là bạn trai mình phải không?
- Sao Nhung biết?
- Thì mẹ cũng hỏi mình như vậy mà, hì
- Vậy trả lời sao?
- Thì vâng, dạ, ừ thôi chứ sao trăng gì nữa, hì hì.
- Hả, sao lại thế...???
- Thế Hoàng không phải con trai à mà không là bạn trai được, hahaha.
- Sax, bạn trai mà mẹ Nhung nói là người yêu người đương, người đặc biệt ấy!!!
- Ui choa, sao mà nói giống nhau thế này. Vậy chắc mẹ mình cũng nói nhờ Hoàng quan tâm, giúp đỡ, chăm sóc mình các kiểu đúng không?
Đề xuất Voz: Ký sự chuyển mộ