Logo
Trang chủ

Chương 76

Đọc to

Phong... cái tên mà không hiểu sao càng ngày càng tạo cho tôi một sự "mẫn cảm". Cả tối hn nghe Minh nhiều lần nhắc đến cái tên này làm tôi thực sự cảm thấy không thoải mái. Nó hình thành ngay từ hành động trả tiền thay 1 cách tự nhiên như không của Phong. Thực tế thì đó là một hành động cứu cánh đúng nghĩa nhưng có nhiều thứ chỉ qua con mắt của những người cùng giới mới nhìn ra đc thái độ ẩn sau mỗi hành động đó là gì.

- Còn đau ko, mặt mũi ko sao chứ? - tôi cho xe chạy gần vào lề đường.

- Ko sao, cứ đi tiếp đi... Hừ, cái mũi tôi mà có làm sao thì tôi giết anh!!!

- Hì, sr sr...

- Hừm,... mà Hoàng này, anh và c.Nhung... quen nhau chưa lâu mà có vẻ cũng thân nhỉ.

- Nhung à... cũng bình thường thôi. Mà sao tự dưng lại hỏi vậy? - tôi thắc mắc.

- Thấy vậy thì hỏi thôi... Mà c.Nhung ấy... là người yêu a.Phong có phải ko???

- Hả, cái đấy... tôi chịu, chưa hỏi bao giờ nên cũng chẳng rõ.

Tôi nuốt ực sau câu trả lời, lần nhắc đến Phong này của Minh thực sự làm cho tôi cảm thấy có gì đó nghèn nghẹn nơi cổ họng...

Sáng hôm sau, tiện đường công việc tôi đem vài túi mật nhân tán nhỏ vừa mua đc qua trường Kiến Trúc để Nhung mang về cho mẹ cô ấy dùng.

- Cảm ơn Hoàng nhé, cái này trước mình cũng tìm mà họ toàn trộn thêm các loại cây khác chứ ko nguyên chất thế này.

- Ừ, mình nhờ xe hàng vùng cao gửi về nên cái này dùng yên tâm lắm.

- Xe đỗ ngoài kia phải ko. Hì, đang đi làm mà cũng phải mang ra tận trường cho mình thế này!!! - Nhung vuốt tóc cười, nhìn ra chiếc xe tải nhỏ đang đỗ gần cổng trường.

- Cũng chỉ là tiện đường thôi, chứ ko chắc phải chờ đến khi nào Nhung cho mình cái hẹn cafe mất.

- Hì, mình vẫn nhớ mà, đợi mấy hôm nữa thật rảnh rồi đi nhé.

- Thế nào cũng đc cơ mà trước khi đi nhớ phải nói với a.Phong đấy.

- A.Phong ? Anh ấy thì làm sao cơ?

- Ờ, thì ko phải Nhung và anh ấy... là người yêu của nhau mà phải ko. Đi mà ko nói ông ấy ghen chết, hì.

- Ny á??? Hoàng nghĩ vậy thật á... Haha, mình thấy Hoàng hn cứ là lạ sao ấy... Sao cứ nghệt ra mãi vậy, mình nói thật mà, đi cùng mình thì ko bao giờ lo bị ai đánh ghen đâu nghe chưa , hì hì.

Nhìn Nhung vô tư cười tôi hiểu giữa 2 người bọn họ thực sự ko có chuyện gì. Cười gượng tạm biệt Nhung đúng lúc 1 cơn gió đông lạnh buốt thổi tới. 2 bàn tay se lại vô thức nắm chặt. Lòng tôi bất giác trùng xuống vì ai đó xem ra... đã có cơ hội...

Đề xuất Voz: Bí mật kinh hoàng ở quán nét
Quay lại truyện Nợ duyên, nợ tình
BÌNH LUẬN