Sâu trong ánh mắt đăm đăm chờ đợi câu trả lời ấy, tôi ngờ ngợ đoán ra điều Minh muốn hỏi. Lướt qua khuôn mặt My vẫn ngây ra từ lúc Minh xuất hiện, tôi hiểu con bé không cần thiết phải biết những điều này.
- Có chuyện gì không Minh? - Hưởng hỏi vọng vào trong, đứng ngoài hành lang nãy giờ, hiển nhiên anh ta đã thấy hết những việc vừa xảy ra.
- Không có gì đâu anh, thôi anh cứ về đi. Khi nào lấy lương em gửi anh sau nhé.
- Cô hâm à, tiền này đã bảo là anh cho rồi mà. Có thiếu thốn gì thì cứ nói với anh. Vay với mượn cái gì, vớ vẩn!!!
- Haizz, được rồi, thanks ông anh nhiều nha. Thôi, giờ anh cứ về đi nhé, bb anh.
Hưởng nghe Minh có ý "đùn đẩy" mình gấp gáp vậy thì hơi liếc sang tôi. Sau cùng mới chịu cám ơn ae tôi vì ly nước cam rồi chào tạm biệt.
- Em đi tắm trước đi, xong học bài rồi ngủ sớm, mai còn đi học. Anh qua phòng chị Minh có chút việc.
- Vừa ăn vừa học nhé, ngon lắm đấy.
Minh nhoài người dúi vào tay My một túi xoài cóc dầm ớt. Nháy mắt cười cười rồi đưa tay túm ngang vạt áo tôi mà kéo về phòng. Còn chưa thôi bất ngờ với hành động đó thì Minh đã hỏi dồn ngay khi vừa bước qua cửa.
- Chuyện bạn thằng Luân làm với anh như vậy, tại sao anh lại không nói cho tôi biết???
- Luân nào cơ... chuyện gì là chuyện gì nhỉ...
- Hừ, anh không nói thì tôi cũng điều tra ra hết rồi, khỏi phải giấu. Giờ tôi chỉ muốn biết sao anh lại giấu không nói với tôi???
Bị Minh trực diện lấn áp, tôi hết đường lui, đành lòng chịu thua.
- ... Chuyện xảy ra thì cũng xảy ra rồi... Đúng là tối hôm đó tôi bị chúng nó chặn đánh. Mà chuyện này... cũng đều từ thù hằn mà ra nên... Nói vậy chắc cô cũng hiểu, tôi không muốn chuyện này cứ luẩn quẩn mãi. Đánh thì cũng đã đánh rồi, vậy nên... cứ bỏ qua đi coi như mọi thứ hết nợ. Những việc liên quan đến thằng Luân ấy coi như chấm dứt tại đây đi.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử