Về với mẹ chỉ được vài giờ, đến chiều tối hai anh em tôi lại rồng rắn đèo nhau lên Hà Nội. Cả ngày hôm nay điều khác biệt nhất có lẽ là những tin nhắn, cuộc gọi của Minh. Nếu là những ngày bình thường luôn có sự hiện diện mối liên lạc này giữa hai chúng tôi. Thì hôm nay không giống như vậy, cả nhật ký lẫn hộp thư đều vắng tanh dãy số quen thuộc ấy...
Lên đến Hà Nội đã là bảy rưỡi tối, tầng hai khu phòng trọ vẫn như mọi hôm. Tôi và My vừa lên đến đoạn rẽ thì chạm mặt ngay một người. Là Hưởng - anh họ Minh. Tôi hơi giật mình không hiểu có phải vì tức tối mà Minh "mách" anh cô ta tới xử tôi hay không. Tất nhiên đó chỉ là trộm nghĩ trong khoảnh khắc thôi vì tôi biết điều đó là không thể.
- Anh Hưởng phải không ạ? Minh đi vắng hay sao mà anh đứng ngoài này vậy?
- Ừ, em là... Hoàng phải không nhỉ?
Vậy là anh ta vẫn nhớ tên tôi, ấn tượng hồi mới gặp giành cho tôi có vẻ không được tốt lắm nên việc anh ta nhớ tên tôi làm tôi tương đối bất ngờ.
- Anh vào phòng em đi, Minh chắc cũng sắp về rồi.
- Ừ, anh đứng ngoài này chờ nó được rồi.
Nghe Hưởng nói vậy tôi cũng không khách sáo thêm. Vào phòng thì thấy My đang pha nước cam làm thành ba cốc. Tôi không nói gì, chỉ thầm cảm thấy hài lòng về em mình. Lát sau không đợi tôi nhắc, My đã tự động mời Hưởng uống nước.
- Ồ... anh cảm ơn... hai anh em mới ở quê lên đúng không?
- Vâng ạ.
Như vậy là cái My dù chưa một lần gặp Hưởng nhưng lại giao tiếp với anh ta tốt hơn tôi khá nhiều. Con gái đúng là có lợi thế trong giao thiệp mà. Tôi vừa cười thầm vừa lục tìm quần áo để đi tắm thì nghe thấy tiếng Minh về.
- Anh đợi em lâu chưa?
- Một lúc thôi, đây tiền của em này.
- Em cảm ơn... My lên rồi hả em, anh Hoàng em có trong phòng không?
- Có chị ạ.
Tôi loáng thoáng những mẩu đối thoại thoáng qua tai, đến khi quay lại đã thấy Minh bước vào phòng mình, ánh mắt nhìn với đầy vẻ băn khoăn.
- Sao anh lại giấu tôi chuyện đó?
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Ngôn Tình: Đều Trọng Sinh Người Nào Nói Yêu Thương A