Logo
Trang chủ

Chương 11: DIỆT BÙI THÁI SƯ

Đọc to

Năm xưa khi Nguyễn Vương cầu viện quân Xiêm, trong trận chiến nổi danh Rạch Gầm- Xoài Mút Bùi Nữ Tướng cùng chồng phụ trách chỉ huy quân bộ.

Tướng Xiêm là Lục Côn đang dẫn bộ binh đi tới thì gặp quân mai phục của nữ tướng Bùi Thị. Tên tướng Xiêm thấy Bùi Nữ Tướng đường kiếm tuyệt luân, sắc đẹp chim sa cá lặn, đứng ngó sững sờ nên trở tay không kịp, bị bà chém bay đầu.

Lúc này nhìn tướng công mình chỉ cúi đầu uống rót rượu không nói gì, bà lặng lẽ rót ly rượu rồi nói:

- Phải chăng tướng công có điều oán trách ta?

Nghe giọng bà thay đổi Diệu liền ngừng uống ngước lên nhìn khuôn mặt tinh xảo nay đã có vài nếp nhăn nhỏ đã gắn bó với mình hơn nửa đời:

- Phu nhân, ta không có ý đó!

- Ta theo nhà người từ năm 20 tuổi, đến nay đã hơn 20 năm đầu ấp tay gối. Há lại không hiểu bụng dạ ngươi.

Giọng bà lanh lanh như tiếng chuông, ngừng một lúc bà nói tiếp:

- Việc của Đại Đô Đốc Hưng lòng ta cũng xót chả kém gì nhà người, chẳng lẽ vì Thái Sư là cậu ta mà ngươi xa lánh. Đã thế từ mai ta với ngươi mỗi người một phương.

Cũng giống như bao gã đàn ông hậu thế của mấy trăm năm sau. Những lời nhẹ nhàng của người vợ Bùi Thị đi vào tai vị Đại Tổng Quản nắm vạn quân lúc này như sét đánh ngang tai. Ngay lập tức ông xuống nước xin lỗi, nói lời yêu thương nịnh nọt vợ mình.

Nữ tướng Bùi Thị quay mặt bước vào phòng bước đi lạnh lùng thế nhưng ánh mắt lúc này rộ lên ý cười. Vị Đại Tổng quản cũng nhanh chóng ngồi dậy chạy theo dỗ dành bà.

Ít ngày sau một đạo thánh chỉ được ban ra, chiến sự phương Nam sau sự ra đi của Đại Đô Đốc Hưng lòng quân xao động. Hoàng Đế liền lệnh cho Đại Tổng Quản Quang Diệu đi đánh vào Diên Khánh, Đô Đốc Bùi Thị Xuân trấn giữ thành Quãng Nam.

Đôi vợ chồng thần tiên hiệp lữ chốn binh đao vừa về Phú Đông ít lâu liền nhận lệnh mới dẫn đại quân rời Kinh Đô tiến về phương Nam.

Phủ Thái Sư,

Những ngày này mỗi sáng tối nơi đây đều truyền ra tiếng ca múa. Sau khi diệt xong Đại Đô Đốc Lê Văn Hưng, Bùi Thái Sư ngày một kiêu ngạo. Vốn ít học chỉ giỏi cậy thế nên tất cả tài năng của Bùi Thái Sư đều dồn hết vào mấy trò vặt vãnh âm mưu quỷ kế.

Hoàng Thái Hậu Bùi Nhạn vì yêu thương em trai mình thế nên vẫn thường gọi Bùi Đắc vào nhắc nhở qua loa rồi hắn vẫn chứng nào tật nấy.

Gần đây Bùi Thái Sư còn tự cao đến mức tập trung vào ăn chơi hưởng lạc bên trong phủ đệ xa hoa của mình kế bên sông Hương. Dù là quan đại thần hay Hoàng Đế có việc cần bàn cũng phải đích thân tới phủ đệ của Tuyên. Không những thế các quan đại thần tới xin lệnh phải tới vào ban đêm bởi ban ngày hắn còn bận ăn chơi hưởng lạc.

Những ngày này sau khi hai vợ chồng cháu gái của hắn là Đại Tổng Quản Quang Diệu và Đô Đốc Bùi Xuân được điều xuống Phương Nam chống giặc. Bên cạnh Bùi Thái Sư hiện tại chỉ còn một đám giỏi nịnh hót hơn đánh trận, những kẻ có tài năng chẳng chịu luồn cúi đã bị hắn tìm cách dèm pha biếm chức mà xa lánh gần hết.

Đêm dần buông, Bùi Thái Sư đang say giấc bên cạnh mấy cô đào đương tuổi mười lăm, bên ngoài có tiếng trống trận rền vang.

Đại Tư Mã Võ Dũng cùng Đại Đổng Lý Ngô Sở điều binh. Trong một đêm đã diệt sạch phe cánh của Bùi Thái Sư. Cả Kinh Đô Phú Đông một đêm không ngủ, quan binh xét nhà, bắt tới mấy trăm người.

Những viên tướng dưới trướng Bùi Thái Sư vốn đặt trên chiến trận cũng chẳng tới nỗi nào thế nhưng lâu nay thay vì cưỡi ngựa đánh trận lại giỏi làm ngựa chiến cho đám ca kỹ cưỡi lên. Sĩ khí được tắm máu chiến trường nay dần mai một. Lại gặp phải hai vị danh tướng đứng đầu trong quân đội Đông Sơn chưa đánh được mấy hiệp đã bị bắt gọn.

Lúc này ngoài phủ Thái Sư đèn đuốc sáng choang, tinh binh rợp trời. Đại Tư Mã Võ Dũng đạp cửa xông vào bên trong.

- Người đâu! Có phản tặc!!! Hộ Giá.

Tiếng kêu gào la hét vang khắp Phủ Thái Sư. Những kẻ chống đối Võ Dũng liền một đao chém sạch.

- Bùi tặc ở hướng này! - Có tiếng quân sĩ hô vang.

Bùi Thái Sư lúc này quần áo xộc xệch đang được toán tử sĩ vây kín ý định trốn di theo hướng mật đạo. Võ Dũng đưa quân vây kín một con ruồi cũng khó bay lọt nhìn hắn cười lớn:

- Haha! Bùi Thái Sư ngài đi đâu mà vội mà vàng.

Bùi Đắc nghe tiếng Võ Dũng liền ngước lên chửi mắng:

- Dũng! Bọn mi dám làm phản chống lại ý chỉ của Bệ Hạ hay sao? Mau đưa quân lui binh quỳ xuống xin  ta tha thứ. Nếu không đợi đại binh của ta tới nhà người chỉ có con đường chết!

- HaHaHa!!!

Đại Tư Mã cười lớn giọng:

- Báo cho người lần này ta tới đây phụng mệnh mật chỉ của Bệ Hạ tiêu trừ phản tặc!

Trong mắt Bùi Thái Sư vị Hoàng Đế chỉ là con bù nhìn rơm hắn dựng lên thế nên nào có tin. Mưu kế này chỉ có thể là do Ngô Sở kẻ lắm mưu nhiều mẹo bày ra, Võ Dũng được hứa hẹn lợi ích cùng thực hiện. Vị Ấu Đế kia hẳn lúc này còn sợ hãi tới tè cả ra quần.

- Đại Tư Mã! Mi gan lớn lắm. Dám giả truyền thánh chỉ! Tội này tru di tam tộc. Ngươi cứ chờ đi!!

- Bùi Thái Sư nói đúng lắm. Tội giả truyền thánh chỉ xứng đáng tru di tam tộc.

Người lên tiếng là Đại Đổng Lý Ngô Sở, hắn dẫn binh lục soát khắp phủ Thái Sư lúc này mới đi ra.

- Bùi Thái Sư nhà người gan lớn lắm. Thường ngày kết bè kéo đảng dụ dỗ Ấu Đế ăn chơi sa đoạ. Nay lại dám giả truyền thánh chỉ hãm hại trung thần Đại Đô Đốc Lê Văn Hưng. Khiến cho triều đình mất đi một viên đại tướng. Tội đáng muôn chết!

Thấy Sở nói ra đủ chuyện xấu xa Bùi Thái Sư trong lòng hơi run, thế nhưng hắn tự cảm thấy việc mình làm kín kẽ. Vã lại ngày thương chả ai dám điều tra một kẻ như hắn liền mạnh miệng:

- Sở Đổng Lý! Nhà mi dám ngậm máu phun người! Bay đâu mau cắt lưỡi Ngô Sở lại cho ta!!!

- Hahaha! Bùi tặc nhà người vẫn chưa nhận ra tình cảnh hôm nay sao. Nhìn đi!

Ngô Sở cười lớn, tiếng vang khắp phủ Thái Sư. Chẳng ai nghĩ một vị trung niên trông như thư sinh này lại từng dẫn đại binh cùng Tiên Đế đánh tan 29 vạn quân Thanh năm xưa. Trên tay Sở lúc này một vật hình vuông, có khắc rồng chầu..

Nhìn thấy Ngọc Tỷ giả cũng bị tìm thấy bên trong phủ, Bùi Thái Sư mặt lạnh như tro. Một loạt súng vang lên, đám tử sĩ đang che cho Bùi Thái Sư lập tức ngã xuống.

Quân lính tiến tới xích cổ Bùi Đắc lôi đi, miệng hắn vẫn không ngừng kêu gào:

- Ta bị oan, đưa ta gặp Bệ Hạ, đưa ta đi gặp cháu ta. Bay đâu, mau gọi Hoàng Thái Hậu chị ta...Chị ơi! Cứu cứu em...

Ngô Sở lúc này ghé tai Đại Tư Mã Võ Dũng:

- Lập tức dìm sông! Tránh để đêm dài lắm mộng.

Võ Dũng quay sang nhìn, Sở chỉ tay lên trời rồi gật đầu.

Mấy ngày sau tin tức Bùi Thái Sư bị Đại Tư Mã cùng Đại Đổng Lý dìm sông chết truyền ra. Các vị đại quan lần lượt đứng ra vạch tội trạng của Bùi Tặc.

Đại Tổng Quản Quang Diệu nghe được tin dữ lập tức ngừng tấn công thành Diên Khánh điều binh tiến về thành Phú Xuân.

Gia Định Thành,

- Báo!!! Đông Sơn có binh biến Đại Tư Mã Võ Dũng cùng Đại Đổng Lý Ngô Sở hội quân đánh úp Thái Sư Bùi Đắc . Hiện Bùi Đắc đã bị dìm sông, Vua Cảnh Hưng sống chết không rõ!

Nguyễn Anh nghe thế lấy làm vui mừng. Không lâu sau có tin báo về Đại Tổng Quản Quang Diệu cũng lui binh về Phú Đông.

Quân Nguyễn Anh nghe tin đoán rằng Đô Đốc Bùi Thị cũng sẽ về Phú Đông hội quân cùng chồng báo thù cho cậu ruột nên ngay lập tức lên kế hoạch đánh chiếm Quãng Nam.

Mấy ngày sau đại quân Nguyễn dưới sự chỉ huy của Anh cùng binh hùng tướng mạnh khí thế như vũ bão công thành. Lần trước bị đánh tại Phú Yên suýt bỏ mạng nếu không được Võ Tánh liều mạng hộ giá nên Nguyễn Vương lấy làm căm lắm. Lần này hắn muốn đánh một trận thật đẹp lấy lại danh tiếng.

Từ xa thấy thành Quãng Nam chỉ còn vài binh tốt canh giữ Nguyễn Anh nghĩ rằng Nữ Tướng Bùi Thị gấp gáp về hội quân cùng chồng thế nên trong thành giờ chỉ còn vỏ rỗng.

Nhận thấy đây là cơ hội lập uy Anh thân chinh xua quân lao tới cổng thành Quãng Nam, bỗng từ trong thành lao ra một vị nữ tướng cưỡi trên voi trắng dẫn đầu tượng binh đổ ra.

- Nguyễn tặc! Ta chờ người đã lâu rồi!

Thật không hổ danh là Đông Sơn Ngũ Phụng Thư, Bùi Thị Xuân hét lớn xông thẳng vào tiền quân khí thế như vũ bão, đoàn tượng binh dẫm nát quân đội họ Nguyễn. Quân Nguyễn vỡ trận nhanh chóng, chia nhau ra chạy toán loạn. Tiếng voi giày cùng tiếng hét thất thanh của quân Nguyễn vang đầy trời.

- Con đàn bà họ Bùi! ta thề một ngày nào đó sẽ để voi của người xéo nát thân thể mụ. Để toàn quân chiêm ngưỡng từng mảnh cơ thể của mụ đàn bà thâm độc.

Lần này Anh thua to hắn lấy làm căm lắm. Hắn ta liền lập ra lời thề độc ác chẳng xứng với bậc trượng phu.

Truy kích Quân Nguyễn 50 dặm bà cho lui binh, lúc này mới hướng về Phú Đông hội quân cùng chồng.

Kinh Đô lúc này đèn đuốc rợp trời, phía bờ Nam thành đại quân của Đại Tổng Quản Quang  Diệu dàn trận, đội tượng binh do nữ tướng Bùi Thị khí thế hừng hực. Bên bờ Bắc Đại Tư Mã Võ Dũng đại pháo cũng đã sẵn sàng.

- Võ Dũng! Ta kính người là bậc anh hùng. Cớ sao dám làm phản. Mau giao ra Bệ Hạ lấy cái chết để tạ tội ta cho người cái chết toàn thây!

Đại Tư Mã Võ Dũng cười hả hả đáp lời:

- Đại Tổng Quản! Hahaha. Ta nhớ nhà người đâu nóng nảy tới vậy. Hay lần này sợ vợ trách cứ nên vội vàng mang quân trở về đòi lại công đạo cho Cậu vợ.

Nữ Tướng Bùi Thị nghe thế liền nóng giận quát lớn:

- Tên Dũng tặc! Mau ngậm miệng chó nhà ngươi lại. Người tự ý tàn sát đại thần, giam giữ Bệ Hạ. Giờ dám dùng lời sằng bậy trêu chọc trượng phu ta. Coi chừng một lát ta cho voi xé miệng ngươi!

Đại Tư Mã Võ Dũng bị quát tới mặt mũi cũng nóng bừng lên. Trong quân ai cũng rõ Đô Đốc Bùi Thị năm đó ngoài võ nghệ cao cường xinh đẹp tuyệt trần thì tính cách cũng cực kỳ nóng nảy. Mỗi lần đám huynh đệ như Dũng hay Sở rủ Diệu ra ngoài xem đào hát uống rượu ngâm thơ, ngày hôm sau gặp Xuân ở đâu thì đều cúi đầu rẽ hướng khác.

Đề xuất Voz: Tán Gái 10k Sub
Quay lại truyện Phượng Hoàng Trung Đô
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

Trả lời

1 tháng trước

Bạn cũng viết về tiểu thuyết nhà Tây Sơn à, mình cũng thế, trùng hợp là cả mình và bạn đều chọn năm 1792 và đều là đề tài xuyên không. Nhưng tiểu thuyết của mình là xuyên không cả một ngôi trường 1000 con người về năm 1792 luôn https://rookies.vn/truyen/ngoi-truong-xuyen-khong-1000-song-sot

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

1 tháng trước

Hình như mình có nhìn thấy bài bạn viết sẽ viết chủ đề này trên nhóm nào ở facebook. Có bình luận ủng hộ, góp ý nữa thì phải, bạn viết được mấy phần chặng đường rồi?

Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

1 tháng trước

Mình viết đến ngày thứ năm sau dịch chuyển rồi bạn, giờ đang cố gắng giải quyết bài toán lương thực và nước uống, đã có 2 cuộc đụng độ với nhóm dân quân Tây Sơn rồi, 1 lần ngoài trường, 1 lần trong trường, đã có những người tử nạn đầu tiên. Vấn đề điện cũng đang dần giải quyết nhờ vào ắc quy và máy phát điện, cái nan giải ở đây là làm sao có thể nuôi sống chừng đó gần 1000 con người được, cái này rất khó

Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

3 tháng trước

HAYYYYYYY, hấp dẫn quá thớt ơi, tui cũng đọc nhiều bộ người Việt làm về xuyên không rồi nhưng đa phần là viết theo một lịch sử mới và rất ít đụng đến sử ta nên đọc một hồi thì cứ như mấy truyện của Trung , mới đọc được 6 chương thôi nhưng thấy hấp dẫn quá mong thớt sớm ra thêm .

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Cảm ơn khích lệ của bác. Cơ bản xây dựng xong cốt truyện rồi mà mấy nay đang nghiên cứu lại cuốn Ngàn năm mũ áo của tác giả Trần Quang Đức để ráng viết gần đúng trang phục, kiểu buộc tóc thời Tây Sơn. Với mấy cuốn viết về cách xưng hô, giả sử cùng với Đại Việt Sử Ký Toàn Thư để ráng viết cho chuẩn. Muốn viết truyện đủ làm mình sướng mà vẫn không xa lịch sử quá nhiều.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

có gì đóng góp mong bạn chỉ giáo thêm.

Ẩn danh

Dark

Trả lời

3 tháng trước

Nếu bạn muốn viết thể loại này thì có thể hỏi cách viết truyện liên quan đến lịch sử mà không vi phạm luật pháp trên Google hoặc chatGPT để có kinh nghiệm chuẩn nhất, vì nội dung này khá nhạy cảm. Mình tạm ẩn khỏi trang chủ, khi sửa lại xong thì bạn có thể đổi lại danh mục Truyện Voz.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

cảm ơn ad.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Mình có nghiên cứu chat gpt hỏi gg thì nếu viết Quang Toản trở thành minh quân. Triều Tây Sơn không sụp đổ mà phát triển huy hoàng. Đánh Nam dẹp Bắc sau đó đem quân ra đồn trú tại biển Đông thì đều được. Miễn sao không viết xúc phạm danh nhân. Không viết kiểu Tây Sơn kéo dài tới tận mấy trăm năm sau( sau 1945). Về cơ bản mình thấy tiếc di sản dở dang nên viết tiếp, dù có thể nó không hay. Nhưng muốn vẽ thật đẹp về các anh hùng, võ tướng như Tây Sơn Ngũ Phụng Thư, Tây Sơn Thất Hổ Tướng, Tây Sơn Tứ Kiệt, đặc biệt là Hoàng Tử Quang Thuỳ - người theo cha đánh Nam dẹp Bắc đi sứ nhà Tống, sau này dù cầm binh tướng Vua cha di chiếu truyền ngôi cho Quang Toản mới 10 tuổi vẫn bảo vệ em trai ( Vua Cảnh Thịnh ) tới cùng. Đến khi dẫn em chạy bị quân Nguyễn vây rát chọn treo cổ để bảo toàn khí tiết. Mình viết theo sự thật lịch sử thậm chí trích từ Đại Việt Sử Ký toàn thư. Viết họ anh dũng hơn đẹp hơn và không chém giết lẫn nhau như trong lịch sử.

Ẩn danh

Dark

3 tháng trước

Ừm bạn viết sao tuân thủ luật pháp là được. Có gì không ổn mình góp ý sau.