Logo
Trang chủ

Chương 12 : THÀNH LẬP HỘI ĐỒNG QUẢN TRỊ

Đọc to

- Em ta! Bình tĩnh nghe ta nói!

Lúc này Đại Đổng Lý Ngô Sở mới bước ra, vốn hắn là cháu ruột Ngô Mãnh thầy dạy võ của Bùi Thị, cơ duyên đó mà cả hai kết nghĩa huynh muội. Nay chém đầu chú ruột nàng là Bùi Thái Sư dù có đại nghĩa thế nhưng đối mặt với cô em này hắn có chút ngại ngùng.

Thấy Bùi Thị quắc mắt nhìn Sở nhanh chóng sai người đưa sang bờ Nam bằng chứng phạm tội của Gian thần Bùi Đắc, bao gồm mật chỉ của Bệ Hạ và cả chiếu chỉ gọi Lê Văn Hưng về do Bùi Tặc giả con dấu gửi đi.

Bùi Thị đọc tới mật chỉ của Tiểu Hoàng Đế lệnh cho Sở cùng Dũng hội quân diệt Bùi Đắc sau lưng đổ mồ hôi lạnh. Vốn là người thông minh lập tức trong đầu bà mường tượng ra toàn bộ kế hoạch từ giả vờ sa đoạ cho tới điều hai vợ chồng bà dẫn quân về Nam để dễ bề diệt người cậu Bùi Thái Sư của mình.

Sau phút ngỡ ngàng Nữ Tướng Bùi Thị chảy nước mắt thành dòng nhìn trời. Quang Diệu thấy vợ mình như thế tưởng đâu bà vì cái chết của Bùi Thái Sư mà lên tiếng an ủi. Nào ngờ Bà chỉ nhẹ giọng:

- Tiên Đế linh thiêng! Đông Sơn ta có hy vọng rồi!

Quang Diệu cùng tướng sĩ ngơ ngác, Bùi Thị liền đem mật thư cho hắn. Vốn tư cách của người cậu này ra sao hai vợ chồng đều rõ ràng. Chỉ có điều tình thân là thứ không phải nó bỏ là xong.

Đại Tổng Quản Quang Diệu sau khi xem chiếu thư giả của Tuyên cho gọi Đại Đô Đốc Lê Văn Hưng về cuối cùng cũng rõ vị huynh đệ của mình nằm xuống ra sao.

Nắm được tình hình hai vợ chồng Đại Tổng Quản Diệu liền đi theo Đại Đổng Lý vào cung điện gặp thánh thượng.

- Tội thần Quang Diệu, Bùi Thị bái kiến thánh thượng. Chưa được lệnh của thánh thượng tự ý mang đại quân về tội đáng muôn chết mong Bệ Hạ xử tội.

Hai vị đại thần vừa vào điện trước văn võ bá quan liền quỳ xuống nhận tội.

Tiểu Hoàng Đế lúc này rời ghế rồng bước xuống đỡ lấy hai viên đại tướng:

- Hai vị mau đứng lên cho trẫm. Lòng trung của hai vị cả Triều Đông Sơn ta ai chẳng rõ. Tất cả việc này đều do tên gian thần Bùi Tặc gây ra hai vị nào có tội chi.

Đại Tổng Quản Quang Diệu cùng Đô Đốc Bùi Thị đưa mắt nhìn nhau. Cả hai lúc này được ân sủng mà lấy làm nghi hoặc. Trong lịch sử vẫn thường nói gần Vua như cưỡi trên lưng hổ. Muốn chém muốn giết chỉ trong một câu nói.

Lần này kẻ bị xử tử là chú ruột của nữ tướng Bùi Thị , lại thêm tội tự ý điều đại binh áp sát Kinh Đô. Nếu ở thời điểm khác có mấy cái đầu cũng không đủ chém.

- Bệ Hạ lòng dạ trời biển, tội thần Thị Xuân lấy đó mà hổ thẹn.

Nữ tướng Bùi Thị vẫn cúc cung cúi sâu. Đặng Gia liền nở nụ cười, nhìn cặp vợ chồng trung nghĩa sống chết vì Đông Sơn tới những ngày cuối cùng hắn thầm phát thệ sẽ không bao giờ để lịch sử tái diễn:

- Ái Khanh mau đứng lên, đang chống lệnh trẫm đó sao. Triều đình ta từ khi lập quốc đến nay có những đại thần như hai khanh, như Phạm Thái Uý, Đại Tư Mã Võ Dũng, Đại Tổng Lý Ngô Sở cùng các vị đại thần đang đổ máu vì quốc gia là điều trẫm lấy làm may mắn.

Giọng Hoàng Đế lúc này có xúc động khác thường. Khiến văn võ bá quan trọng điện cũng ảnh hưởng lây. Các viên đại thần trong điện nghe lời đó lúc này cũng đứng thẳng lưng lên. Hai vợ chồng Đại Tổng Quản cùng Đô Đốc Xuân cũng đứng lên chắp tay.

- Chúng thần nguyện sống nguyện chết vì huy hoàng của đất Việt ta! Vì Bệ Hạ muôn chết không từ!

Trăm quan một lời tiếng hô rung chuyển cả điện Thái An.

Lúc này Chưởng Giám Quan Ngô Tuấn bước ra đọc đạo thánh chỉ chuẩn bị sẵn:

- PHỤNG THIÊN THỪA VẬN HOÀNG ĐẾ CHIẾU VIẾT:

Trẫm vâng mệnh trời, nối nghiệp tổ tông, gánh vác cơ đồ xã tắc, luôn lấy yên dân làm gốc, trừ gian diệt nghịch làm trách nhiệm tối cao.

Nay, nghịch tặc Bùi Đắc Tuyên mưu đồ phản loạn, lũng đoạn triều cương, hại dân hại nước. Nhờ các khanh đồng tâm hiệp lực, dốc lòng tận tụy, phá tan gian mưu, phục hồi chính đạo, vững lại cơ đồ. Công lao to lớn, sử sách lưu danh.

- Vậy nay đặc biệt ban chiếu như sau:

Phong cho Đại Đổng Lý Ngô Sở giữ chức Thái Sư.

Phong cho Đại Tư Mã Võ Dũng giữ chức Đại Tư Đồ.

Phong cho Đại Tổng Quản Quang Diệu đảm nhận chức Thái Phó.

Đồng thời, thiết lập Hội Đồng Quản Trị, Tứ Trụ Triều Đình. Bao gồm:

1. Thái Uý Phạm Công Hưng

2. Thái Sư Ngô Văn Sở

3. Đại Tư Đồ Võ Dũng

4. Thái Phó Trần Quang Diệu

Tứ Trụ Triều Đình cùng nhau lo việc nước, chia quyền nhiếp chính.

Nếu gặp vấn đề bất đồng ý kiến dùng cơ chế biểu quyết, ý kiến nào đạt nhiều sự đồng thuận hơn sẽ được chọn. Trong trường hợp có đại sự khiến cả bốn người đều đưa ra ý kiến khác nhau, lúc ấy tất cả sẽ trình lên Hoàng Đế, ngài sẽ là người quyết định cuối cùng.

Các khanh hãy một lòng vì quốc gia, lấy chí công làm đầu, đoàn kết tương trợ, giữ vững cơ nghiệp tổ tiên, không phụ lòng trẫm và trăm họ.

Khâm thử!

Các Đại Thần đọc xong chiếu chỉ bất giác quỳ xuống đồng thanh:

- Thần Tạ Chủ Long Ân!

Bất ngờ nhất có lẽ là Vợ chồng Quang Diệu - Bùi Thị. Những tưởng lần này thoát được án tử cũng sẽ bị xa lánh phải giao ra binh quyền. Cuối cùng lại được thăng chức lên làm Tứ Trụ Triều Đình nắm quyền cao nhất.

Thực tế dù Bùi Đắc đã diệt nhưng phe họ Bùi vẫn còn gốc rễ quá mạnh lại liên quan trực tiếp tới rất nhiều trụ cột triều đình. Việc tin dùng Thái Phó Quang Diệu với uy thế cùng lòng trung nghĩa của hai vợ chồng hắn xem như nắm chắc họ Bùi trong tay.

Trước đây Thái Uý Phạm Công Hưng chỉ quản bên quân không quan tâm tới triều chính, Bùi Thái Sư chuyên quyền một tay che trời. Nay thành lập ra cái gọi là Hội Đồng Quản Trị do Tứ Đại Thần đại diện cho bốn thế lực lớn nhất thực chất khiến cho bọn hắn quản lý lẫn nhau. Lại vừa khiến Đặng Gia rảnh tay phần nào.

Bên ngoài chắc hẳn sẽ nghĩ rằng Tiểu Hoàng Đế bất tài quyền lực nắm hết trong tay Tứ Trụ Triều Đình cũng lợi cho việc Đặng Gia giấu tài. Dù sau thiên mệnh vốn thuộc về kẻ phương Nam kia. Khí số nhà Đông Sơn chỉ còn không tới mấy năm, Đặng Gia không rõ nếu có thay đổi nhỏ sẽ xảy ra vấn đề nghiêm trọng nào. Hắn cũng không muốn đem cái mạng nhỏ của mình ra đùa giỡn, bản thân hắn giờ tiến bước nào hay bước đó. Đặng Gia vốn quá tiếc hận những di sản của vị Thiên Cổ Nhất Đế kia còn đang dang dở thế nên nếu có thể hắn muốn noi theo gương ngài. Tuy thế nếu quả thực thiên mệnh khó dời, giữa đường hắn buông tay để Triều Đông Sơn sụp đổ theo đúng tiến trình lịch sử rồi bỏ chạy cũng không phải là không thể.

Vốn chủ tịch kiêm CEO thời hiện đại bước đầu hắn muốn thử nghiệm vài cơ chế trong doanh nghiệp, về sau này có nhiều điều hay ho Đặng Gia muốn tuỳ điều kiện thực tế mà áp dụng vào.

Công việc triều đình sau đó bận rộn hẳn lên, đám phe cánh Bùi Đắc thi nhau xuống đài, cũng là cơ hội cho các bậc anh tài có cơ hội nhận nhiệm vụ mới.

Những ngày sau đó thỉnh thoảng người ta lại thấy Hoàng Đế Cảnh Hưng dẫn Lưu Ly cùng Tứ Vị Cung Phi quần áo sặc sỡ đi dạo quanh Kinh Đô. Vốn là một dân chơi nổi danh đa tình ở thời không hiện đại. Đặng Gia diễn vai Hoàng Đế Phong Lưu này quả thật là diễn mà như không diễn.

Tứ Vị Cung Phi được Bùi Đắc tuyển chọn kỹ càng, nàng nào nàng nấy chưa tới tuổi trăng tròn đã nhan sắc tuyệt trần, Bùi Cung Phi phong thái cao ngạo, Nguyễn Cung Phi dịu dàng yếu đuối như liễu rũ bên hồ, Vũ Cung Phi thân thể phổng phao trước lồi sau vểnh lúc nào nàng ta cũng chủ động cuồng nhiệt.

Cuối cùng, đặc biệt nhất là Hoàng Cung Phi nàng ta nhỏ tuổi nhất nhưng tính tình tĩnh lặng, nhẹ nhàng. Một cái liếc mắt của nàng ta như sóng vỗ nhẹ nhàng dưới ánh trăng xanh, lại giỏi làm món ăn ngon. Hoàng Cung Phi làm Đặng Gia nhớ tới cô gái vẫn còn chờ hắn nơi căn nhà ngoài ngoại ô Sài Thành.

Theo lẽ thường sau khi Bùi Thái Sư rớt đài số phận của cả bốn nàng chỉ có con đường chết. Thế nhưng hắn cảm thấy cả bốn nàng cũng chẳng gây ra tội nghiệp gì từ ngày nhập cung. Lại thêm vốn dĩ các thế lực bên nhà mẹ đẻ cũng chẳng gây nổi sóng gió, dây mơ rễ má liên quan tới vài vị hoàng thân quốc thích. Giống như vị Bùi Cung Phi này được Hoàng Thái Hậu Bùi Nhạn yêu thương hết mức.

Đặng Gia lại vốn chẳng phải kẻ lạm sát thế nên đành giữ bốn nàng thích hợp cho hắn tạo ra lớp vỏ bọc Hoàng Đế bất tài.

- Bệ hạ, ngài nhìn kìa.Hihi.

Vũ Cung Phi lúc này lên tiếng kéo dòng suy nghĩ của Đặng Gia về thực tại. Cả năm cô nàng oanh oanh yến yến khiến một góc phố nhỏ cũng trở nên đẹp lạ thường.

Gió khẽ lay cành liễu bên hồ, Hoàng Đế cùng năm nữ tiếp tục vi hành khắp phố phường. Sau đó cả đoàn hướng ra vùng ngoại ô.

Trời vừa trôi sang buổi xế chiều, nắng đã thôi gay gắt, chỉ còn những vạt sáng vàng nhẹ trải nghiêng mặt đất. Gió từ sông Hương thổi lên từng cơn mát rượi, đưa hương lúa mới thoảng qua hàng tre ven lối.

Đặng Gia vận trường sam vải thô nhưng cử chỉ vẫn đầy khí độ đế vương, tóc hắn buông dài xuống hai vai. Lưu Ly đi kề bên, nàng giả nam trang tay cầm quạt giấy, gương mặt tươi sáng như ánh nắng cuối thu.

Dưới gốc cây đa một đám trẻ nối đuôi nhau chạy thành vòng tròn quanh gốc cây. Đám trẻ con vừa đi vừa đọc bài vè:

-Vừa gà vừa chó

Bó lại cho tròn

Ba mươi sáu con

Một trăm chân chẵn.

Hỏi mấy gà mấy chó?

-Hông biết!

Cứ đọc tới câu cuối đám trẻ lại dừng lại hỏi một đứa đóng vai thầy đồ. Sau khi thầy đồ trả lời không biết đám trẻ lại đi thành vòng rồi tiếp tục hỏi...Sau mấy vòng bé trai đầu chỏm đào vai thầy đồ vẫn câu trả lời không biết như cũ.

Đám trẻ lúc này cãi nhau xem mấy gà mấy chó. Thấy đám Hoàng Đế tiến tới một bé gái tóc ngắn cũn liền níu tay Bùi Cung Phi:

- Chị xinh đẹp! Chị có biết mấy gà mấy chó không? Em bảo mười con gà mười con chó mà chúng nó cứ không tin.

Đề xuất Kiếm Hiệp: Tầm Tần Ký
Quay lại truyện Phượng Hoàng Trung Đô
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

Trả lời

1 tháng trước

Bạn cũng viết về tiểu thuyết nhà Tây Sơn à, mình cũng thế, trùng hợp là cả mình và bạn đều chọn năm 1792 và đều là đề tài xuyên không. Nhưng tiểu thuyết của mình là xuyên không cả một ngôi trường 1000 con người về năm 1792 luôn https://rookies.vn/truyen/ngoi-truong-xuyen-khong-1000-song-sot

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

1 tháng trước

Hình như mình có nhìn thấy bài bạn viết sẽ viết chủ đề này trên nhóm nào ở facebook. Có bình luận ủng hộ, góp ý nữa thì phải, bạn viết được mấy phần chặng đường rồi?

Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

1 tháng trước

Mình viết đến ngày thứ năm sau dịch chuyển rồi bạn, giờ đang cố gắng giải quyết bài toán lương thực và nước uống, đã có 2 cuộc đụng độ với nhóm dân quân Tây Sơn rồi, 1 lần ngoài trường, 1 lần trong trường, đã có những người tử nạn đầu tiên. Vấn đề điện cũng đang dần giải quyết nhờ vào ắc quy và máy phát điện, cái nan giải ở đây là làm sao có thể nuôi sống chừng đó gần 1000 con người được, cái này rất khó

Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

3 tháng trước

HAYYYYYYY, hấp dẫn quá thớt ơi, tui cũng đọc nhiều bộ người Việt làm về xuyên không rồi nhưng đa phần là viết theo một lịch sử mới và rất ít đụng đến sử ta nên đọc một hồi thì cứ như mấy truyện của Trung , mới đọc được 6 chương thôi nhưng thấy hấp dẫn quá mong thớt sớm ra thêm .

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Cảm ơn khích lệ của bác. Cơ bản xây dựng xong cốt truyện rồi mà mấy nay đang nghiên cứu lại cuốn Ngàn năm mũ áo của tác giả Trần Quang Đức để ráng viết gần đúng trang phục, kiểu buộc tóc thời Tây Sơn. Với mấy cuốn viết về cách xưng hô, giả sử cùng với Đại Việt Sử Ký Toàn Thư để ráng viết cho chuẩn. Muốn viết truyện đủ làm mình sướng mà vẫn không xa lịch sử quá nhiều.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

có gì đóng góp mong bạn chỉ giáo thêm.

Ẩn danh

Dark

Trả lời

3 tháng trước

Nếu bạn muốn viết thể loại này thì có thể hỏi cách viết truyện liên quan đến lịch sử mà không vi phạm luật pháp trên Google hoặc chatGPT để có kinh nghiệm chuẩn nhất, vì nội dung này khá nhạy cảm. Mình tạm ẩn khỏi trang chủ, khi sửa lại xong thì bạn có thể đổi lại danh mục Truyện Voz.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

cảm ơn ad.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Mình có nghiên cứu chat gpt hỏi gg thì nếu viết Quang Toản trở thành minh quân. Triều Tây Sơn không sụp đổ mà phát triển huy hoàng. Đánh Nam dẹp Bắc sau đó đem quân ra đồn trú tại biển Đông thì đều được. Miễn sao không viết xúc phạm danh nhân. Không viết kiểu Tây Sơn kéo dài tới tận mấy trăm năm sau( sau 1945). Về cơ bản mình thấy tiếc di sản dở dang nên viết tiếp, dù có thể nó không hay. Nhưng muốn vẽ thật đẹp về các anh hùng, võ tướng như Tây Sơn Ngũ Phụng Thư, Tây Sơn Thất Hổ Tướng, Tây Sơn Tứ Kiệt, đặc biệt là Hoàng Tử Quang Thuỳ - người theo cha đánh Nam dẹp Bắc đi sứ nhà Tống, sau này dù cầm binh tướng Vua cha di chiếu truyền ngôi cho Quang Toản mới 10 tuổi vẫn bảo vệ em trai ( Vua Cảnh Thịnh ) tới cùng. Đến khi dẫn em chạy bị quân Nguyễn vây rát chọn treo cổ để bảo toàn khí tiết. Mình viết theo sự thật lịch sử thậm chí trích từ Đại Việt Sử Ký toàn thư. Viết họ anh dũng hơn đẹp hơn và không chém giết lẫn nhau như trong lịch sử.

Ẩn danh

Dark

3 tháng trước

Ừm bạn viết sao tuân thủ luật pháp là được. Có gì không ổn mình góp ý sau.