Logo
Trang chủ

Chương 13: SIN ĐI HỌC COS KHÔNG HƯ TAN ĐOÀN KẾT COTAN KẾT ĐOÀN

Đọc to

Bùi Cung Phi cười thật đẹp khiến đám trẻ ngẩn người ngắm nhìn. Nàng xoa đầu cô bé rồi tính toán. Một lúc sau vẻ mặt nàng khẽ nhíu mi, ở thời đại này một phép tính quả là khó để nhẩm ra tức thì.

Lưu Ly lúc này mỉm cười tinh nghịch ghé tai Hoàng Đế nhỏ giọng:

- Bệ hạ, ngài nói xem mấy gà mấy chó?

- Hả? Nàng bảo sao?

Đặng Gia lúc này đang bận nghịch tóc Hoàng Cung Phi liền quay ra nhẩm tính rồi trả lời lơ đãng:

- Ờ! Hai mươi hai gà, mười bốn chó.

Bùi Cung Phi nghe thế nhẩm tính rồi reo lên:

- Đúng thế, Bệ...ừm công tử ngài giỏi quá đi. Hihi!

Lưu Ly cũng mắt sáng lên. Nàng ta vốn thông minh hơn người cũng phải tính toán một lúc thử lần lượt các đáp án mới ra được.

- Công tử! Ngài tính nhẩm nhanh quá thể. Ta gảy bàn tính còn không nhanh được vậy.

- Haha! Này dễ mà đặt hai ẩn x y là ra!

Đặng Gia được khen liền vuốt cằm cười khoái chí. Nhìn lại mới thấy Lưu Ly cũng bốn cung phi tròn mắt nhìn hắn:

- Bệ hạ! xì ý là gì? - Hoàng Cung Phi thấy điều lạ liền hỏi.

" Ngáo cmnr! Cứ nghĩ như ở thời không kia! "

Nhớ ra điều gì Hoàng Đế liền gõ nhẹ quạt lên trán:

- Là thế này nè! Gà sẽ là quạt này nhé!

Nói đoạn hắn nhìn quanh kéo Hoàng Cung Phi ngồi lên đùi mình rồi gỡ một chiếc hài của nàng ra. Chân Hoàng Cung Phi lộ ra tinh xảo như cánh sen. Bất giác hắn ngẩn người nhìn khiến nàng ta đỏ mặt.

- Công tử! - Lưu Ly liền nhanh nhảu nhắc nhở hắn.

Trong bốn nàng cung phi cô gái họ Hoàng này không phải xinh đẹp nhất, cũng không giỏi quyến rũ như Vũ Cung Phi không rõ vì sao Bệ Hạ có phẩn sủng ái hơn tất thảy.

- Ừm! - Hoàng Đế ho khẽ rồi đặt chiếc quạt lẫn hài xuống đất rồi chỉ vào.

- Giờ nhé chiếc quạt là gà, chiếc hài này là chó. Gà cộng chó là ba mươi sáu. Vậy ta có quạt bằng ba mươi sáu trừ cho hài. hai quạt sẽ bằng bảy hai trừ đi hai hài.

- Gà có hai chân, chó có bốn chân vậy là hai lần quạt thêm bốn lần hài bằng một trăm. bảy hai trừ đi hai lần hài cộng bốn lần hài bằng một trăm.

- Vậy là bảy hai trừ đi hai lần hài bằng một trăm. hài bằng mười bốn. Suy luận ngược lại quạt bằng hai mươi hai.

Bốn nàng cung phi nghe Hoàng Đế bệ hạ giải thích được một nửa lập tức khó hiểu. Chỉ có Lưu Ly vốn thông minh nhìn ra điều gì đó. Mắt nàng sáng lên.

- Bệ Hạ hình như ta hiểu điều gì đó. Có thể nói lại thêm một lần được không.

- Hahaha! Lưu Ly người đúng là phúc tinh của trẫm. Hồi cung ta sẽ giảng giải cho nhà ngươi.

Đặng Gia bỗng nhiên nhớ tới điều gì liền lên tiếng cười sảng khoái nhìn đám trẻ đang hát bài vé khuất sau luỹ tre. Lúc này trong lòng hắn bỗng nảy ra một ý định. Hắn ta thầm nghĩ:

" Con mẹ nó. Lâu này lo đối phó với phản tặc Bùi Đắc sợ nửa đêm đầu cổ một nơi. Giờ mới nghĩ ra nếu dạy cho các nàng về con số la mã, cộng trừ nhân chia, hằng đẳng thức, các định lý pitago này kia.. Thậm chí là cả chữ quốc ngữ thì sao?"

Mang theo tâm trạng đó Hoàng Đế lập tức dẫn cả đoàn hồi cung. Đám ngự lâm quân do Chưởng Giám Quan Ngô Tuấn giả trang thành người đi đường cũng rút lui hàng loạt.

Đêm xuống nơi tẩm cung, Đặng Gia dùng những tư thế mới lạ thời hiện đại cùng bốn vị cung phi đại chiến 300 hiệp khiến các nàng van xin không ngớt. Tiếng giao hoan vang khắp tẩm cung khiến các thái giám một đêm không ngủ.

Sau một thời gian xuyên vào cơ thể này lần đầu tiên Đặng Gia cảm thấy thả lỏng cơ thể cho thú vui riêng của bản thân.

Ở thời đại phong kiến thân phận phụ nữ giống như món hàng tặng kèm, thật hiếm mới có những trường hợp xuất chúng như Đông Sơn Ngũ Phụng Thư.

Bởi thế dù hắn không nhận thấy nhưng cái cách đối xử tôn trọng khác thường của Hoàng Đế với bốn ả cung phi khiến các nàng cảm động từ lâu.

Mặc dù vậy những ngày qua sau khi Bùi Đắc rơi đài, dù được dạy dỗ kỹ càng lại tinh anh của gia tộc vậy nên bốn nàng cung phi luôn tỏ ra như mọi ngày. Tuy thế sự thật không chỉ các nàng mà cả gia tộc phía sau lưng đều mất ăn mất ngủ không biết một đạo thánh chỉ tru di cả nhà rơi xuống lúc nào.

Việc Hoàng Đế vẫn sủng ái bốn vị cung phi cũng khiến cho các nàng chính thức toàn tâm toàn ý với hắn. Những ngày sau Đặng Gia có ý định dạy cho nàng một số kiến thức thời hiện đại.

Tẩm cung của Hoàng Đế sau đó được Chưởng Giám Quan cho Ngự Lâm Quân canh phòng cẩn mật. Bất cứ ai cũng không được tiếp cận.

Hoàng Đế đóng cửa suốt ngày đêm viết ra các ký hiệu toán học, các phép đặt ẩn giải Toán, số la mã, bảng cửu chương, hằng đẳng thức đáng nhớ rồi cả những định lý như pytago...Cố nhớ lại những kiến thức trước đây rồi soạn ra một giáo trình.

Những thứ này tuy bất cứ ai ở hiện đại tốt nghiệp THPT đều được học tới thế nhưng ở thời đại này nếu vị Hoàng Đế này áp dụng được nền toán học cơ bản này thì hàng loạt thay đổi mạnh sẽ ảnh hưởng tới mọi lĩnh vực.

Từ xây dựng hạ tầng, thuế má, quân lương cho tới quân sự kỹ thuật rồi giáo dục khoa cử của những năm sau sẽ thay đổi phát triển chóng mặt.

Những mảng như thương mại, giao thông đi lại, văn hoá xã hội cũng sẽ ảnh hưởng không nhỏ.

Lúc này chỉ có cô cung nữ từng được Tiên Đế gọi là Tiểu Gia Cát Lưu Ly bên cạnh hắn. Thỉnh thoảng Đặng Gia lại quay qua giải thích cho nàng một hai điều. Có lúc Hoàng Đế lại dẫn dắt rồi hỏi ý nàng để hoàn thiện cuốn giáo trình.

Lưu Ly dù chỉ hiểu được một phần nhỏ nhưng ánh mắt nhìn vị Hoàng Đế trước mặt như Thần Nhân. Cô ả thực không thể chờ nổi tới ngày được đích thân Hoàng Đế chỉ dạy.

Mấy ngày sau cung nữ Lưu Ly bước ra cho gọi bốn nàng Cung Phi vào bên trong Tẩm Cung. Năm nữ một nam làm gì với nhau trong đó chẳng ai rõ. Chỉ thấy những âm thanh như tụng kinh cùng tiếng van xin cứ truyền ra. Xem chừng lời đồn về vị Tiểu Hoàng Đế  hoang dâm vô độ là thật.

Rất nhiều ngày sau cửa Tẩm Cung mở ra. Hoàng Đế Bệ Hạ ánh mắt sáng bừng tràn đầy sinh khí. Năm đại mỹ nhân nhan sắc khuynh thành lúc này ai nấy mặt mũi phờ phạc, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm mấy lời chú vô nghĩa:

- Sin đi học, Cos không hư, Tan đoàn kết, Cô Tan kết đoàn!!!

___

Điện Thái Hoà,

Sáng sớm Văn Võ Bá Quan đã yên vị. Có tiếng Thái Giám hô vang:

- Hoàng Thượng Giá Lâm!!

Hoàng Đế bước vào thân khoác hoàng bào dệt rồng năm móng, lấp lánh chỉ kim, lưng đai ngọc ngà đính ngọc lưu ly. Trên đầu đội mũ miện buông rũ chuỗi ngọc châu, bước đi thẳng tắp có vài phần phong thái oai hùng của Tiên Đế năm xưa khiến các đại quan bên dưới gật gù. Thế nhưng bầu không khí trang nghiêm nhanh chóng biến mất bởi những âm thanh oanh yến của bốn vị cung phi.

- Hoàng Thượng, chờ thần thiếp! Hihi

Hoàng Đế ngồi xuống Ngai vàng, bốn vị cung phi lần lượt ngồi vào hai bên hắn. Đặng Gia nghiêng người dựa vào thân thể tuyệt phẩm của Vũ Cung Phi, trái ôm phải ấp.

Cái phong thái Đế Vương trước đó biến đi đâu mất. Phạm Thái Uý cậu hắn ánh mắt giận dữ, chòm râu bạc của ông vểnh cả lên:

- Bệ Hạ! Xưa nay thiết triều là nơi quốc sự, nào có chuyện đưa đám nữ nhân vào chốn nghiêm túc này? Lệ ấy chỉ có các đời phế đế Lê Uy Mục, Tương Dực mới có!

- Ấy! Phạm Ái Khanh sao nói lời ấy. Trẫm đêm qua đại chiến 300 hiệp ra sức trâu ngựa vì muốn kiếm cho triều ta một tiểu Long nhi. Sáng sớm thân thể rũ rời đã phải lên triều. Mang theo mấy Cung Phi để phục thị đã sao.

Cái phong thái Hôn quân hoang dâm vô độ của hắn khiến cho Tứ Trụ Đại Thần trong Hội Đồng Quản trị dù biết trước cũng phải che mắt không dám nhìn thẳng. Mấy vị đại quan chẳng hiểu vì sao vị Hoàng Đế trẻ tuổi này rõ ràng tài hoa hơn người đây là lúc cần tỏ ra tài năng để thu phục dân tâm hắn lại làm thế.

"Phải tỏ ra Phế Đế mới có thể khiến những kẻ hai lòng bước ra, mới khiến cho Kẻ có được Thiên Mệnh khinh thị hắn mà kiêu ngạo, từ đó mới có cách diệt cỏ tận gốc!"

Đó là những lời khó hiểu của vị Hoàng Đế trẻ này nói ra khi lần đó Phạm Thái Uý gặng hỏi đứa cháu ruột của mình.

- Các quan đại thần có điều khẩn cấp mau tấu trình!!!

Giọng vị thái giám hô vang điện Thái Hoà.

Lúc này Thái Phó Quang Diệu bước ra:

- Muôn tâu Thánh Thượng, theo di chiếu của Tiên Đế lệnh cho thần cùng La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp xây dựng Phượng Hoàng Trung Đô. Tới nay Kinh Đô mới đã hoàn thành. Thần kính thỉnh Bệ Hạ định ngày dời đô!!!

Lời Thái Phó nói ra khiến trăm quan ai nấy có điều suy nghĩ riêng. Thế nhưng ý Tiên Đế chỉ dụ  chẳng ai lên tiếng phản đối.

- Bệ Hạ!

Hoàng Đế trên Ngai Vàng đang liếc mắt đưa tình với Bùi Cung Phi nghe tiếng nhắc của Thái Phó Quang Diệu mới sực tỉnh:

- Ừm! Di chiếu Tiên Đế đã quyết Tứ Vị Đại Thần cứ họp Hội Đồng Quản Trị định ngày lành tháng tốt. Triều Đình lập tức dời Đô về đất tổ của Trẫm ở Nghệ Tĩnh!

-Tạ Bệ Hạ! - Thái Phó Quang Diệu cúi đầu chắp tay.

Nửa tháng sau, ngày lành tháng tốt Chiếu Dời Đô được ban ra. Trên dưới dân chúng mỗi người một cảm xúc ngổn ngang. Đa số dân chúng Thành Phú Đông đều có chút buồn thương. Dù sao nhiều năm qua sống cùng Thiên Tử họ cũng lấy đó làm vinh dự, vốn được hưởng chút long ân đã đủ cho dòng tộc vững nhiều đời.

Suốt mấy tháng trời toàn bộ triều đình trên dưới dồn hết nguồn lực để chuẩn bị dời đô. Đích thân Thái Phó Quang Diệu đứng ra quản lý công việc này. Có vài viên quan có gia tộc bám rễ nơi đây cảm thấy không hài lòng tuy thế đây là ý định của Tiên Đế đời trước. Với uy vọng của vị Thiên Cổ Nhất Đế kẻ này đứng ra phản đối xem ra cả dòng họ cảm thấy sống đủ lâu.

Đề xuất Tiên Hiệp: Cầu Ma (Dịch)
Quay lại truyện Phượng Hoàng Trung Đô
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

Trả lời

1 tháng trước

Bạn cũng viết về tiểu thuyết nhà Tây Sơn à, mình cũng thế, trùng hợp là cả mình và bạn đều chọn năm 1792 và đều là đề tài xuyên không. Nhưng tiểu thuyết của mình là xuyên không cả một ngôi trường 1000 con người về năm 1792 luôn https://rookies.vn/truyen/ngoi-truong-xuyen-khong-1000-song-sot

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

1 tháng trước

Hình như mình có nhìn thấy bài bạn viết sẽ viết chủ đề này trên nhóm nào ở facebook. Có bình luận ủng hộ, góp ý nữa thì phải, bạn viết được mấy phần chặng đường rồi?

Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

1 tháng trước

Mình viết đến ngày thứ năm sau dịch chuyển rồi bạn, giờ đang cố gắng giải quyết bài toán lương thực và nước uống, đã có 2 cuộc đụng độ với nhóm dân quân Tây Sơn rồi, 1 lần ngoài trường, 1 lần trong trường, đã có những người tử nạn đầu tiên. Vấn đề điện cũng đang dần giải quyết nhờ vào ắc quy và máy phát điện, cái nan giải ở đây là làm sao có thể nuôi sống chừng đó gần 1000 con người được, cái này rất khó

Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

3 tháng trước

HAYYYYYYY, hấp dẫn quá thớt ơi, tui cũng đọc nhiều bộ người Việt làm về xuyên không rồi nhưng đa phần là viết theo một lịch sử mới và rất ít đụng đến sử ta nên đọc một hồi thì cứ như mấy truyện của Trung , mới đọc được 6 chương thôi nhưng thấy hấp dẫn quá mong thớt sớm ra thêm .

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Cảm ơn khích lệ của bác. Cơ bản xây dựng xong cốt truyện rồi mà mấy nay đang nghiên cứu lại cuốn Ngàn năm mũ áo của tác giả Trần Quang Đức để ráng viết gần đúng trang phục, kiểu buộc tóc thời Tây Sơn. Với mấy cuốn viết về cách xưng hô, giả sử cùng với Đại Việt Sử Ký Toàn Thư để ráng viết cho chuẩn. Muốn viết truyện đủ làm mình sướng mà vẫn không xa lịch sử quá nhiều.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

có gì đóng góp mong bạn chỉ giáo thêm.

Ẩn danh

Dark

Trả lời

3 tháng trước

Nếu bạn muốn viết thể loại này thì có thể hỏi cách viết truyện liên quan đến lịch sử mà không vi phạm luật pháp trên Google hoặc chatGPT để có kinh nghiệm chuẩn nhất, vì nội dung này khá nhạy cảm. Mình tạm ẩn khỏi trang chủ, khi sửa lại xong thì bạn có thể đổi lại danh mục Truyện Voz.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

cảm ơn ad.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Mình có nghiên cứu chat gpt hỏi gg thì nếu viết Quang Toản trở thành minh quân. Triều Tây Sơn không sụp đổ mà phát triển huy hoàng. Đánh Nam dẹp Bắc sau đó đem quân ra đồn trú tại biển Đông thì đều được. Miễn sao không viết xúc phạm danh nhân. Không viết kiểu Tây Sơn kéo dài tới tận mấy trăm năm sau( sau 1945). Về cơ bản mình thấy tiếc di sản dở dang nên viết tiếp, dù có thể nó không hay. Nhưng muốn vẽ thật đẹp về các anh hùng, võ tướng như Tây Sơn Ngũ Phụng Thư, Tây Sơn Thất Hổ Tướng, Tây Sơn Tứ Kiệt, đặc biệt là Hoàng Tử Quang Thuỳ - người theo cha đánh Nam dẹp Bắc đi sứ nhà Tống, sau này dù cầm binh tướng Vua cha di chiếu truyền ngôi cho Quang Toản mới 10 tuổi vẫn bảo vệ em trai ( Vua Cảnh Thịnh ) tới cùng. Đến khi dẫn em chạy bị quân Nguyễn vây rát chọn treo cổ để bảo toàn khí tiết. Mình viết theo sự thật lịch sử thậm chí trích từ Đại Việt Sử Ký toàn thư. Viết họ anh dũng hơn đẹp hơn và không chém giết lẫn nhau như trong lịch sử.

Ẩn danh

Dark

3 tháng trước

Ừm bạn viết sao tuân thủ luật pháp là được. Có gì không ổn mình góp ý sau.