Logo
Trang chủ

Chương 27: Đại chiến thành Quy Nhơn

Đọc to

Nhận được hung tin, Nguyễn Anh giật nảy mình, khuôn mặt hắn tái nhợt. Nguyễn Vương lúc này đi đi lại lại trong điện đầu óc rối bời. Bình Tây Nguyên Soái Vũ Tánh lúc này mới bước ra:

- Bẩm Vương, tình hình khẩn cấp thần xin lãnh ba vạn binh ra chiến Diệu ở hướng Nam. Hướng Bắc ngài hãy giao cho Tả Quân Lê Duyệt dẫn quân ra trấn giữ.

Nguyễn Vương lúc này nhìn về phía Bình Tây Nguyên Soái Vũ Tánh ánh mắt sáng lên, hắn giọng gấp gáp:

- Việc hệ trọng nhà người nắm chắc?

Vũ Tánh ánh mắt kiên định mà gật đầu:

- Bách Việt có nhiều tướng giỏi đánh đường thuỷ hẳn Đầm Thị Nại sẽ có quân đột kích. Cửa Thị Nại dễ thủ khó công, lại thêm các tàu chiến của Giám Mục Ba Đa Lộc hỗ trợ, bọn Nguyễn Văn Thành tính tình cẩn thận ắt sẽ không quá đáng ngại.

Viên đại tướng nói đến đây ngừng lại ngẫm nghĩ một lúc rồi nói thêm:

- Quân Bách Việt hẳn sẽ ba mặt giáp công còn tuyến Đông Sơn Thượng Đạo đường núi khó khăn ngài hãy ở lại thủ Quy Nhơn trong trường hợp cấp bách men theo hướng đó mà rời đi. Trong quân ta có binh tướng người Thượng quen đường quen lối ngài hãy mang theo hắn.

Nguyễn Vương nghe lời ấy chí lý liền ra lệnh cho quân theo sắp xếp của Bình Tây Đại Nguyên Soái Vũ Tánh.

Ngày 10 tháng 8, Quy Nhơn thành.

Trước đó mấy ngày khi dựng xong đồn luỹ bằng đất quanh thành Phú Yên nữ tướng Bùi Thị để lại năm nghìn quân giữ chốt chặn này. Toàn bộ một vạn rưỡi binh lên thuyền dong buồm hướng về Quy Nhơn.

Từ mờ sáng Thuỷ Quân Bách Việt do đô đốc Bùi Thị dẫn đầu đã tới gần đầm Thị Nại. Bà cho quân đậu cách ba hải lý ngoài tầm bắn của đại pháo Tây Dương.

Nơi đây là đất cũ của Vương Triều Chăm Pa, khi xưa có tên là Hải Hạc Đàm. Đây vốn là một đầm nước mặn nằm phía Đông Bắc thuộc địa phận thành Quy Nhơn. Vùng bên trong đầm ấy trải rộng mênh mang, chu vi hơn mười dặm rưỡi, bề ngang chừng bốn dặm, đất đai tính ra độ năm nghìn mẫu, bốn bề sông nước bao quanh do có sông Kôn, sông Hà Thanh đều chảy về đây. Cửa vào đầm nhỏ hẹp lại như một tấm lá chắn trời ban. Trước đây Tiên Đế cùng quân họ Nguyễn đã giao tranh với nhau ba lần tại nơi này thế nên quân tướng hai bên đều thông thuộc địa hình như lòng bàn tay.

Đô Đốc Bùi Thị từ xa dùng kính thiên lý nhìn rõ tình hình bố trận tại Cửa Thị Nại, Giám Mục Bá Đa Lộc cho hai chiến thuyền của Oliver cùng Le vante làm trung tâm, xung quanh lần lượt là các thuyền Long Phi, Phượng Phi, Dực Phi cùng mấy trăm chiến thuyền dàn hàng ngang. Đội hình chiến thuyền đậu kín mặt đầm Thị Nại.

Hai bên bờ cửa đầm lại có đại quân của Gia Định Ngũ Hổ Tướng là Nguyễn Văn Trương, Võ Duy Nghi cùng đại pháo canh giữ. Tổng quân số Thuỷ Bộ của Gia Định án giữ Đầm Thị Nại ước chừng lên tới tám vạn.

- Tùng! Tùng! Tùng!

Một hồi trống lệnh vang lên.

- Tất cả theo ta xung phong! - Giọng vị nữ tướng vang vọng như sấm.

Dù chênh lệch lớn về quân số, trong tay nàng chỉ có một vạn rưỡi binh Thuỷ Quân phải đấu với tám vạn liên quân Nguyễn, Bùi nữ tướng vẫn chủ động áp sát đánh rất rát. Giám Mục Bá Đa Lộc trên soái hạm theo dõi trận chiến cũng lấy làm ngạc nhiên trước kỹ thuật chế tạo thuyền chiến và chiến thuật tài tình của vị nữ tướng bên phía Bách Việt.

Suốt cả một đêm tiếng pháo như sấm rền sáng rực cả một vùng trời. Liên Quân do Bá Đá Lộc chỉ huy dựa vào địa thế hiểm yếm mà thủ khiến hai bên giằng còn tới rạng sáng.

- Cháy! Cháy lớn rồi!

Mờ sáng bỗng có tiếng hét chói tai, sẵn gió đổi chiều Đại Quân của Tư Đồ Võ Dũng chẳng biết từ lúc nào đã hạ An Nhơn tiến tới đánh bất ngờ vào đầm Thị Nại từ bên hông.

Dũng dùng kế hoả công, theo gió các thuyền chiến lần lượt bốc cháy khiến quân Nguyễn rối loạn. Võ Dũng bắn pháo hiệu rồi cho quân nã một loại pháo, hắn cũng dẫn đại quân xông thẳng vào đội hình của Bá Đa Lộc. Đô Đốc Bùi Thị nhận được pháo hiệu cũng nhanh chóng yểm trợ.

Giám Mục Bá Đa Lộc hô hào quân Nguyễn chống cự còn bản thân hắn nhanh chóng quay thuyền bỏ chạy trước. Nguyễn Văn Thành là kẻ cẩn trọng thấy đại thế đã mất liền cho quân rút lui. Đại quân như rắn mất đầu kẻ tháo chạy, kẻ xin hàng, chỉ có vài dũng tướng cho quân liều mạng xông thẳng về hướng đoàn thuyền của Bùi Thị Xuân hy vọng tìm được đường sống từ cõi tử. Viên đại tướng Võ Duy Nghi lao tới bị pháo bắn tan xác máu loang mặt đầm.

Tới giờ Mão hai cánh quân của Bùi Đô Đốc và Đại Tư Đồ Võ Dũng - hai vị tướng đánh trận có phong cách tấn công dũng mãnh nhất bên Bách Việt chính thức làm chủ Đầm Thị Nại. Từ đây đại quân dễ dàng kiểm soát tình hình tấn công vào thành Quy Nhơn.

Mặt trận phía Nam giữa Bình Tây Đại Nguyên Soái Vũ Tánh và Thái Phó Quang Diệu diễn ra cũng cực kỳ ác liệt. Mặc dù biết không thể nào cản được bước chân của Thái Phó thế nhưng Vũ Tánh Nguyên Soái là người trung nghĩa. Ông đi đầu hô hào quân lính quyết tử chiến mong rằng có thể câu kéo chút thời gian cho Nguyễn Vương rời đi an toàn.

Tới gần trưa cánh quân ba vạn người kẻ chết người thương vẫn không thể cản được đại quân của Thái Phó Diệu. Vũ Tánh buộc mình vào thùng chất nổ rồi châm lửa thân thể chia làm trăm mảnh nhỏ.

- Hy vọng Ngài Thái Phó lòng rộng tha cho binh tướng dưới trướng ta! Chúng chỉ theo lệnh ta mà thi hành.

Trước khi tuẫn tiết Bình Tây Đại Nguyên Soái Vũ Tánh chỉ mong Thái Phó Diệu tha cho binh lính dưới trướng một con đường. Thái Phó cũng rất khâm phục Tánh liền cho quân thu gom di hài còn sót sau đó hậu táng ông.

Phía chiến trường phía Bắc Tả Quân Lê Duyệt dẫn hơn sáu vạn quân cùng mấy chục bộ tướng đánh chặn đại quân Chinh Nam Đại Nguyên Soái Phạm Công Hưng.

Dưới trướng Đại Nguyên Soái có vị Đề Đô Đốc Phạm Quang Huy - người năm xưa từng cùng Đại Đô Đốc Lê Văn Hưng đánh tan quân Nguyễn Anh ở thành Phú Yên xách đao xông ra. Đề Đô Đốc Huy mặc giáp đen cưỡi hắc mã tay cầm đại đao chỉ vào quân Gia Định giọng thách thức:

- Ta Đề Đô Đốc Bách Việt Phạm Quang Huy, các tướng Gia Định kẻ nào có gan lớn cùng ta đánh ba trăm hiệp!

Thấy khí thế của một viên Đề Đô Đốc bên Bách Việt đã vênh váo cỡ đó, tướng Tống Phước Nghĩa bên phía Nguyễn Vương lên thúc ngựa xông ra mắng chửi.

- Để mạng lại đây!!!! - Đấu võ mồm xong xuôi cả hai phi ngựa lao vào nhau cận chiến. Nào ngờ Tống Phước Nghĩa chưa chịu nổi một đòn đã bị đao của Phạm Quang Huy chém làm hai nửa.

- Hô hô hô! Đề Đô Đốc Dũng Mãnh! Dũng Mãnh!

Khí thế phía bên quân Bách Việt càng tăng lên gấp bội. Thấy thế Tả Quân Lê Duyệt vốn võ nghệ siêu quần liền nóng giận mà xông ra. Hai viên tướng đánh nhau mấy mươi hiệp Lê Văn Duyệt kém một đường đao mà thiếu chút bay đầu.

Tả Quân lấy làm sợ hãi liền thúc ngựa quay đầu bỏ chạy, các viên tướng Gia Định liền xông ra cản Nguyễn Quang Huy. Nào ngờ một mình ông thúc ngựa đuổi tiền quân phía sau chạy theo không kịp. Binh mã hai bên phía sau liền lao vào đánh giáp lá cà.

Các tướng Gia Định cậy đông liền quây Nguyễn Quang Huy vào mà đánh. Chằng ngờ Đề Đô Đốc Huy võ nghệ siêu quần, một mình một ngựa lưng đeo Thiết Thai Cung đánh hơn hai mươi viên tướng Gia Định tháo chạy như lùa vịt chạy đồng, đuổi tới tận chân thành Quy Nhơn.

Nguyễn Vương thấy đánh loạn nhau bên dưới thành liền chạy tới ngó xuống mà hóng hớt. Thấy một viên tướng Bách Việt đuổi đánh cả mấy chục bộ tướng liền hỏi:

- Kẻ cưỡi hắc mã đeo thiết cung kia là ai?

Viên tướng tuỳ tùng cạnh bên liền cúi đầu mà rằng:

- Bẩm Vương! Hắn là Đề Đô Đốc Nguyễn Quang Huy năm xưa là tì tướng luôn theo hầu Hồ Huệ.

Nguyễn Anh không nhịn được mà khen:

- Thật là bậc tướng tài, Quang Huy tung hoành ngang dọc chẳng khác gì Triệu Tử Long cứu ấu chúa ở Trường Bản.

  Dưới chân thành Quy Nhơn lúc này Đề Đô Đốc Phạm Quang Huy tung hoành như mãnh hổ giữa bầy sói, Nguyễn Vương vừa kinh sợ vừa kính phục liền nảy ra ý ly gián. Hắn hét lớn:

- Phạm tướng quân! Tài nghệ như ngươi, một người địch muôn, hiếm có từ xưa. Cảnh Hưng chỉ cho ngươi một chức Đề Đô Đốc quả là có mắt như mù. Nếu tướng quân chịu bỏ tối theo sáng quy thuận về Gia Định, trẫm lập tức phong chức Đại Tư Mã thống lĩnh ba quân.

Nguyễn Quang Huy ruổi ngựa đuổi tướng Gia Định chạy mấy vòng qua cổng thành nghe thấy Nguyễn Vương nói vậy liền cười ha hả:

- Anh tặc nhà ngưởi cũng xứng bàn luận về Chúa Công ta?

Nói đoạn Huy liền nhanh tay tháo xuống một trong Đông Sơn Tứ Đại Thần Cung tên Thiết Thai giương căng bắn lên thành.

- Á!- Nguyễn Anh hét lớn rồi gục xuống, mũi tên đâm xuyên cánh tay trái máu chảy đầm đìa.

Các tướng Gia Định thấy thế lấy làm sợ hãi vừa đánh vừa chạy. Binh bại như núi đổ dù nắm trong tay phần lớn binh lực lại có Thành Quy Nhơn tường cao hào sâu thế nhưng Nguyễn Vương là kẻ yêu mạng. Lập tức quyết đoán hạ lệnh cho quân rời đi theo đường thượng đạo.

Vương chạy mất đám binh lính hoang mang cởi giáp trà trộn vào dân thường ba chân bốn cẳng mà chạy. Cảnh thành Quy Nhơn chồng chất vũ khí chiến giáp bên đường lúc các cánh quân Bách Việt tiến vào thật là giống quang cảnh ở hòn Ngọc Viễn Đông nào đó mấy trăm năm về sau.

Cánh quân của đô đốc Trần Văn Kỷ mang theo trang bị gọn nhẹ vốn bí mất xuất phát theo hướng Đông Sơn Thượng Đạo đổ xuống, nào ngờ Anh Tặc bỏ thành chạy nhanh đến vậy. Hai quân gặp nhau giữa rừng đánh loạn, đại quân Trần Văn Kỷ giết địch vô số thế nhưng chẳng hiểu sao Nguyễn Vương tiếp tục chạy thoát một các thần kỳ.

Đại Tư Đồ Võ Dũng sau khi vào thành Quy Nhơn biết được Anh Tặc chạy từ trước liền tức giận mang binh đuổi theo. Hậu quân Nguyễn Vương di chuyển chậm bị Võ Dũng giết bằng sạch.

- Xông pha giữ trọn lời thề, chưa lấy đầu tặc chưa về Trung Đô!

Nhớ tới Quân Lệnh Trạng thề lấy đầu Nguyễn Vương lúc ra đi đã lập ra cùng Hoàng Đế Cảnh Hưng đại quân Bách Việt vừa truy kích vừa hét câu thề. Tiếng vang khắp núi rừng khí thế chảy xuôi theo mạch máu nóng khiến quân Bách Việt càng đánh càng hăng.

Nguyễn Anh được các đại tướng như Nguyễn Văn Thành, Tả Quân Duyệt hộ tống theo đường bí mật Đông Sơn Thượng Đạo nghe thấy lấy làm sợ hãi. Cuối cùng nhờ sự chỉ dẫn của toán quân của người Thượng dưới quyền Nguyễn Vương cũng thoát về được thành Diên Khánh do Đông Cung Hoàng Tử Cảnh cùng các đại thần đang trấn giữ.

Đại Tư Đồ Võ Dũng hội quân tại Quy Nhơn ý định bàn bạc cùng bốn vị tướng lĩnh còn lại. Hắn muốn đang thế thắng tấn công xuống Diên Khánh lấy bàn đạp thu hồi mảnh cương thổ phía Nam. Thế nhưng ý định không thành bởi Chinh Nam Đại Nguyên Soái Phạm Công Hưng liền hạ lệnh thu binh.

Trước khi xuất chinh Lão Thái Uý đã nhận được mật lệnh nội dung:

" Thưa cậu! Nguyễn Anh khí vận quấn thân chưa hết. Lần này nếu hắn chạy thoát khỏi Quy Nhơn về đất Diên Khánh mong cậu chớ đuổi. Chờ ngày thích hợp đích thân Trẫm sẽ mang đại binh lấy đầu hắn tế cờ!"

Phạm Công Hưng lúc này nhìn về hướng Kinh Đô, trong lòng lấy làm nể phục Hoàng Đế không thôi.

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Cẩu Đạo Bên Trong Người [Dịch]
Quay lại truyện Phượng Hoàng Trung Đô
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

Trả lời

1 tháng trước

Bạn cũng viết về tiểu thuyết nhà Tây Sơn à, mình cũng thế, trùng hợp là cả mình và bạn đều chọn năm 1792 và đều là đề tài xuyên không. Nhưng tiểu thuyết của mình là xuyên không cả một ngôi trường 1000 con người về năm 1792 luôn https://rookies.vn/truyen/ngoi-truong-xuyen-khong-1000-song-sot

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

1 tháng trước

Hình như mình có nhìn thấy bài bạn viết sẽ viết chủ đề này trên nhóm nào ở facebook. Có bình luận ủng hộ, góp ý nữa thì phải, bạn viết được mấy phần chặng đường rồi?

Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

1 tháng trước

Mình viết đến ngày thứ năm sau dịch chuyển rồi bạn, giờ đang cố gắng giải quyết bài toán lương thực và nước uống, đã có 2 cuộc đụng độ với nhóm dân quân Tây Sơn rồi, 1 lần ngoài trường, 1 lần trong trường, đã có những người tử nạn đầu tiên. Vấn đề điện cũng đang dần giải quyết nhờ vào ắc quy và máy phát điện, cái nan giải ở đây là làm sao có thể nuôi sống chừng đó gần 1000 con người được, cái này rất khó

Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

3 tháng trước

HAYYYYYYY, hấp dẫn quá thớt ơi, tui cũng đọc nhiều bộ người Việt làm về xuyên không rồi nhưng đa phần là viết theo một lịch sử mới và rất ít đụng đến sử ta nên đọc một hồi thì cứ như mấy truyện của Trung , mới đọc được 6 chương thôi nhưng thấy hấp dẫn quá mong thớt sớm ra thêm .

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Cảm ơn khích lệ của bác. Cơ bản xây dựng xong cốt truyện rồi mà mấy nay đang nghiên cứu lại cuốn Ngàn năm mũ áo của tác giả Trần Quang Đức để ráng viết gần đúng trang phục, kiểu buộc tóc thời Tây Sơn. Với mấy cuốn viết về cách xưng hô, giả sử cùng với Đại Việt Sử Ký Toàn Thư để ráng viết cho chuẩn. Muốn viết truyện đủ làm mình sướng mà vẫn không xa lịch sử quá nhiều.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

có gì đóng góp mong bạn chỉ giáo thêm.

Ẩn danh

Dark

Trả lời

3 tháng trước

Nếu bạn muốn viết thể loại này thì có thể hỏi cách viết truyện liên quan đến lịch sử mà không vi phạm luật pháp trên Google hoặc chatGPT để có kinh nghiệm chuẩn nhất, vì nội dung này khá nhạy cảm. Mình tạm ẩn khỏi trang chủ, khi sửa lại xong thì bạn có thể đổi lại danh mục Truyện Voz.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

cảm ơn ad.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Mình có nghiên cứu chat gpt hỏi gg thì nếu viết Quang Toản trở thành minh quân. Triều Tây Sơn không sụp đổ mà phát triển huy hoàng. Đánh Nam dẹp Bắc sau đó đem quân ra đồn trú tại biển Đông thì đều được. Miễn sao không viết xúc phạm danh nhân. Không viết kiểu Tây Sơn kéo dài tới tận mấy trăm năm sau( sau 1945). Về cơ bản mình thấy tiếc di sản dở dang nên viết tiếp, dù có thể nó không hay. Nhưng muốn vẽ thật đẹp về các anh hùng, võ tướng như Tây Sơn Ngũ Phụng Thư, Tây Sơn Thất Hổ Tướng, Tây Sơn Tứ Kiệt, đặc biệt là Hoàng Tử Quang Thuỳ - người theo cha đánh Nam dẹp Bắc đi sứ nhà Tống, sau này dù cầm binh tướng Vua cha di chiếu truyền ngôi cho Quang Toản mới 10 tuổi vẫn bảo vệ em trai ( Vua Cảnh Thịnh ) tới cùng. Đến khi dẫn em chạy bị quân Nguyễn vây rát chọn treo cổ để bảo toàn khí tiết. Mình viết theo sự thật lịch sử thậm chí trích từ Đại Việt Sử Ký toàn thư. Viết họ anh dũng hơn đẹp hơn và không chém giết lẫn nhau như trong lịch sử.

Ẩn danh

Dark

3 tháng trước

Ừm bạn viết sao tuân thủ luật pháp là được. Có gì không ổn mình góp ý sau.