Logo
Trang chủ

Chương 35: Hải Đội Biển Đêm

Đọc to

Sau khi chính trường Pháp có biến động lớn, cao tầng mới có cái nhìn khác hơn về vấn đề của An Nam. Những năm về trước Nguyễn Ánh liên tục cầu cứu nước Pháp qua Giám mục Bá Đa Lộc, không tiếc mang cả con hắn là Hoàng Tử Cảnh sang tận Tây Dương làm con tin để tỏ rõ lòng thành. 

Thậm chí ban đầu Nguyễn Ánh đã ký với Pháp hiệp ước Versailles 1787 trong đó Nguyễn Vương đồng ý cắt cảng Hội An và Đảo Côn Lôn cho Pháp quản lý để đổi lấy sự hỗ trợ. Tuy nhiên Versailles chỉ là mớ giấy lộn, Vua nước Pháp sau khi tham khảo ý kiến cận thần đã nhận định rằng đây chưa phải là thời điểm thích hợp để Pháp đánh chiếm An Nam.

Lý do lớn nhất bởi Tây Sơn Hoàng Đế Quang Trung thời điểm đó có quân đội mạnh mẽ cùng với chính sách ngoại giao có thể xem là cởi mở với các đoàn thương thuyền nước ngoài khiến nhà Vua cũng phải dè chừng mà gạt đi lời cầu cứu của Ánh.

Những năm sau đó chỉ có những hiệp ước nhỏ giữa Ánh và các vị giám mục Pháp được ký kết. Bá Đa Lộc đã tích cực đi vận động giới quý tộc ủng hộ tiền bạc, chiến thuyền và công nghệ vũ khí mới ủng hộ Nguyễn Ánh.

Cho tới gần đây Pháp có vị Vua mới, cùng với sự ra đi đột ngột của Khai Quốc Vũ Hoàng Đế Tây Sơn, giới lãnh đạo nhận ra đây là thời điểm thích hợp để gieo những hạt giống đầu tiên vào việc đô hộ An Nam sau này. Và Nguyễn Ánh chính là kẻ được chúng chọn để có cái cớ tiếp cận An Nam.

Nhiều tháng qua một đội thương thuyền lớn xuất phát từ cảng Toulon của Pháp băng qua Đại Tây Dương qua một loạt cảng tiếp tế ghé vào Pondichéry của Ấn Độ. Sau khi nghỉ ngơi tiếp nhiên liệu đoàn thuyền lại rời Pondichéry đi qua eo biển Malacca. Trên boong những tàu vận tải, hàng ngàn lính thuộc địa chen chúc, lô vũ khí và tài liệu kỹ thuật đóng kín trong hầm, tất cả cả hướng tới đích Gia Định- An Nam.

Để tới được eo biển Malacca sau nhiều tháng lênh đênh đội thuyền đã gặp phải hàng hoạt các đợt cướp biển trên Đại Tây Dương và Ấn Độ Dương.  Tất cả đều bị đánh bật ra nhờ vào một Hải Đội với hoả lực mạnh mẽ được cửa đi hộ tống đoàn thương thuyền.

Hải Đội Biển Đêm do Đô Đốc Willam chỉ huy bao gồm 5 chiến hạm cỡ lớn Vaisseau de ligne mang 1000 lính với trọng tải 3000 tấn, 10 khinh hạm Frégate chứa tới 300 lính cùng 30 khẩu pháo theo sau là một loạt tàu hộ tống cỡ nhỏ bảo vệ.

Mang danh nghĩa hộ tống đoàn Thương Thuyền Đô Đốc William được giao mật lệnh viện trợ cho Nguyễn Vương và quan trọng hơn là tìm hiểu sức chiến đấu của mảnh đất An Nam ra sao thuận tiện cho việc đô hộ về sau.

Eo biển Malacca, thuộc quyền kiểm soát THẦN BIỂN MA LALIM minh chủ thế lực hải tặc Người Biển (Orang Laut)

Mặt biển Malacca ngột ngạt trong ánh chiều. Đoàn Thuyền Pháp vừa đi tới từ xa những chấm đen lốm đốm dần hiện ra, rồi phình to thành hàng trăm con thuyền nhỏ. Đó là Hải Tặc Orang Laut- những kẻ lang bạt, sống bằng máu và cướp bóc. Hàng trăm tên rít lên man dại, đánh trống, hú hét, lao tới như một bầy sói đói.

Trên kỳ hạm, Đô Đốc William đứng im. Ánh mắt hắn bình thản lướt qua đội hình rối loạn của hải tặc. Lời thét gào, tiếng trống trận kia lọt vào tai viên đô đốc chỉ đổi lại nụ cười mỉa mai.

-Giữ hàng, chờ hiệu lệnh! -William hạ giọng, bàn tay giơ cao.

Năm chiến hạm của Hải Đội Biển Đêm trải rộng thành hình cánh cung, buồm trắng no gió, những họng pháo lộ ra xếp thành từng hàng. 

Đám hải tặc Người biển dần tiến gần. Trong tiếng trống trận gần chục tay thủ lĩnh liên tục hú hét thúc dục đán hải tặc xông tới. Không thấy sự xuất hiện của Thần Biển Ma Lalim vị Vương của vùng biển Malacca này. Xem ra đây chỉ là đợt tấn công tự phát.

Những thuyền hải tặc đầu tiên còn cách chưa đầy hai trăm thước, William hạ tay xuống ánh mắt lạnh lẽo

-ẦM! ẦM! ẦM!

Cả mặt biển rung chuyển. Hàng nghìn khẩu đại bác gầm cùng lúc, những khối lửa xé tan không khí lao vun vút xuống. Thuyền hải tặc vỡ vụn, bay tung lên, mảnh ván và thân người rơi lả tả xuống sóng.

Đám còn lại vẫn liều chết lao vào. Nhưng những mái chèo rối loạn, những cánh buồm nhỏ bé không thể nào vượt qua tường đồng súng sắt. Mỗi loạt pháo nổ là thêm một khoảng biển đỏ loang máu.

-Điều chỉnh góc ba độ… nã vào trung tâm.

William vẻ mặt điềm nhiên, thỉnh thoảng đưa ống nhòm lên, ánh mắt lạnh lùng:

-Bên trái dạt ra, cho khinh hạm cắt ngang.

Những mệnh lệnh ngắn gọn, chính xác. Chưa đầy nửa canh giờ, biển Malacca lặng im chết chóc. Hơn nửa đội thuyền hải tặc chìm nghỉm dưới lòng biển, số còn lại tháo chạy tán loạn như bầy cá nhỏ đang cố chạy trốn khỏi đàn cá mập đi săn.

Khói thuốc súng dày đặc bao phủ boong tàu. William vẫn giữ gương mặt điềm nhiên, với tên Đô đốc này dường như Hải Đội Biển Đêm vừa trải qua trận diễn tập nhẹ.

-Bảo họ dọn boong. Chuẩn bị tiếp tục hải trình.-Hắn hạ lệnh, giọng trầm tĩnh. Khinh thường cả việc đuổi theo lũ ô hợp. Hải Đội Biển Đêm đã dùng hoả lực mạnh biến những con tàu nhỏ của người biển thành bia sống. 


Đông Hải, chủ quyền Tây Sơn, thuộc quyền kiểm soát HỒNG KỲ BÁ VƯƠNG TRỊNH THẤT bang chủ hải tặc Lục Kỳ Bang.

Đông Hải ngày hôm nay không một gợn mây, bầu trời trong vắt, mặt biển xanh dường như kéo dài tới vô tận. Ánh mặt trời như thanh gươm bạc quét ngang sóng nước.  Từ chân trời hướng Đông Bắc, từng chấm nhỏ xuất hiện rồi hoá thành những cánh buồm căng gió. 

-Thưa chỉ huy!  Đoàn chúng ta đã vào sâu vùng Đông Hải! Nơi đây gần sào huyện của Lục Kỳ Bang theo lời Giám Mục Bá Đa Lộc chúng ta cần cẩn thận hơn!

Người lên tiếng là viên sĩ quan Jean-Baptiste, thân tín của Giám Mục Bá Đa Lộc, vốn đi cùng hạm đội để liên lạc và quan sát. Ánh mắt hắn lạnh hơn cả William, nhưng giọng nói lại nhỏ nhẹ.

Sau khi đánh chặn đợt tấn công của Hải Tặc người biển ở eo biển Malacca chỉ huy Hải Đội này William cũng dần trở tự mãn về sức mạnh của Hải Quân nước Pháp vĩ đại. Nhìn gã cấp dưới từng nhiều năm phục vụ Giám Mục Bá Đa Lộc báo lên William cười cợt:

-Cẩn thận? Ha ha ha! Cẩn thận với đám hạ đẳng này sao! Tới bao nhiêu ta sẽ bắn bấy nhiêu!!

-Đoàng ! Đoàng! Đoàng!

Willam vừa dứt lời thì có tiếng nổ vang trời. Sau đó là hàng loạt tàu hải tặc cỡ lớn xuất hiện với cả nghìn khẩu pháo nả liên tục lên bong...

-Địch tập kích! Tất cả vào vị trí!!!

Khác với băng Người Biển ở Malacca, hải tặc Lục Kỳ có thuyền chiến lớn lại từng tham gia tác chiến dưới trướng Khai Quốc Vũ Hoàng Đế. Từng đội chiến thuyền tỏ ra kỷ luật và có chiến thuật rõ ràng.

Hải tặc Hồng Kỳ từ sớm đã mai phục sẵn nơi đảo Tồn Tri nằm gần tuyến đường tơ lụa trên biển, nơi bắt buộc đội thuyền Pháp phải đi qua nếu muốn vào Nam Kỳ. Chỉ chờ đoàn thuyền Tây Dương tiến vào địa điểm thích hợp sẽ lập tức tràn ra đánh cướp.

Mở màn trận hải chiến, Hồng Kỳ Bá  Vương hạ lệnh cho những tàu lớn lao tới nã pháo liên tục về phía Hải Đội Biển Đêm. Đô Đốc William hào hứng phát lệnh khai hoả đánh trả vào thuyền địch. Trận đọ pháo của Hải Tặc Lục Kỳ và Hải Đội Biển Đêm chính thức bắt đầu.

Trong lúc pháo rền vang, hàng chục chiến thuyền tầm trung và nhỏ của Lục Kỳ Bang từ hai cánh lao tới, buồm đủ màu lướt đi nhanh. Chúng không đánh trực diện, mà chia ra từng tốp, cắt xẻ đội hình Pháp thành nhiều mảnh.

-Đùng! Đùng! - Pháo lệnh lại vang lên. Hải tặc Lục Kỳ trên thuyền nhỏ nhiều màu dưới sự yểm trợ của pháo từ thuyền lớn tìm cách tiếp cận và nhảy lên thuyền Hải Quân.

-Đội súng chuẩn bị! Bắn! Đội hai tiếp lên! Bắn! -Thuỷ thủ trên tàu Tây Dương xếp thành hàng nã từng loạt sút khiến xác hải tặc nhuộm đỏ mặt biển.

Cứ sau một loạt súng vang lên một hàng Hải Tặc rơi rụng xuống biển. Tiếp tục lại có một loạt Hải Tặc liều mạng nhảy lên thuyền...Tốc độ nạp đạn của súng Tây Dương không nhanh bằng độ liều mạng của Hải Tặc Lục Kỳ.

-Hự!- Một tên lính Tây Dương loay hoay nạp đạn đã bị viên đại từ súng ngắn của Hắc Kỳ Bá Hải găm vào đầu.

-Xông lên!- Hắc Kỳ Bá Hải Trần Thiên Bảo sau khi hạ vài lên lính nhảy lên thuyền. Đám hải tặc dưới trướng lao theo.

Hai bên lúc này chuyển qua đánh giáp lá cà, lợi thế vũ khí của Hải Quân Pháp nhanh chóng mất đi. Những loạt đạn bắn ra không thể đọ lại sự liều mạng và máu lạnh của đám huynh đệ Lục Kỳ. Cứ mỗi tên lính Tây Dương mũi lõ nằm xuống lính Pháp lại run rẩy. Phía bên Hải Tặc Lục Kỳ máu của đồng bọn càng khiến chúng điên cuồng hơn.

Sau một lúc giao tranh Đô Đốc William với hoả lực mạnh dần chỉ huy binh lính giành lại quyền chủ động. Hắn tỏ ra là kẻ nhiều khinh nghiệm chiến trận đã từng bước đẩy lùi được Hải Tặc Lục Kỳ ra xa khỏi thuyền.

Thế nhưng điều William không ngờ tới, trong lúc trận hỗn chiến nổ ra trên mặt nước, một mũi thuyền bí mật do Lam Kỳ Bá Hải Mạc Thiên Phù chỉ huy mai phục sẵn từ rừng ngập mặt trên đảo lân cận lặng lẽ tiếp cận đoàn tài vận tải.

Tiếng pháo vang lên hoà cùng tiếng la hét của đám lính thuộc địa khi tàu vận tải bị đốt cháy.

Trên boong thuyền chỉ huy lúc này viên phó đô đốc chạy tới báo cáo:

-Thưa Ngài! Đám hải tặc gian xảo trong lúc tình hình hỗn loạn đã đánh đắm những thuyền vận tải!

Hoá ra thứ Lục Kỳ Bang nhắm vào là đoàn thương thuyền với lô vũ khí viện tài liệu kỹ thuật viện trợ cho Nguyễn Vương. Khi cảm thấy không thể thắng chúng đã cho nổ tung toàn bộ các chiến thuyền vận tải. Đám lính được bắt từ thuộc địa cùng với hàng hoá thi nhau chìm xuống biển Đông Hải cùng ánh lửa.

-Đoàng! Đoàng!- Lại một loạt pháo hiệu của Lục Kỳ Bang vang lên. Trận chiến khốc liệt không sao kể xiết cuối cùng cũng kết thúc. Lục Kỳ sau khi đánh đắm đoàn Thương Thuyền chở vũ khí, đại dược...liền hạ lệnh rút quân. Những tên hải tặc đang liều mạng nghe tiếp pháo hiệu ngay lập tức quay đầu chạy về thuyền nhỏ.


-Đuổi theo! Hãy lấy máu những kẻ dám khinh thường Hải Quân Pháp vĩ đại nhuộm đỏ biển An Nam! -William điên tiết cho tàu chiến truy đuổi theo. Lục Kỳ nhanh chóng biến mất cùng những dòng Hải Lưu và những cánh rừng rậm trên đảo Tồn Tri.

Sau cùng Hải Đội Biển Đêm đành ngừng việc truy đuổi Hải Tặc quay về cứu những người lính thuộc địa đang bơi giữa biển xác.

Ở một nơi cao trên Đảo Tồn Tri, Hồng Kỳ Bá Vương nhìn qua kính thiên lý khẽ nhếch miệng cười.

Biển Đông Hải lúc này chỉ còn lại lửa cháy và tiếng gào thét. Xác thuyền vỡ nát trôi dập dềnh, xác hải tặc lẫn lính Pháp nổi la liệt. Nước biển loang đỏ bởi máu, bốc mùi tanh nồng. Những thân thể cháy sạm vẫn còn co giật, tiếng la thảm thiết của những kẻ bất lực cố trèo khỏi biển lửa càng làm đêm tối thêm rùng rợn.

Tàu vận tải bốc cháy như ngọn đuốc khổng lồ, từng đợt nổ tung khi thuốc súng bén lửa. Hơn năm ngàn lính thuộc địa chưa kịp đặt chân tới An Nam phân nửa đã biến thành tro than trong ngọn lửa thiêu. Những kẻ may mắn thoát ra ngoài chỉ còn biết giãy giụa giữa biển xác người chờ cứu viện.

Khói thuốc súng, mùi gỗ cháy, mùi máu tươi, mùi thịt người khét lẹt… hòa quyện thành một thứ mùi tử thần nặng nề phủ khắp mặt biển. Đứng trên kỳ hạm, William cắn chặt răng, mắt đỏ ngầu nhìn theo bóng buồm đỏ xa dần rồi hạ lệnh rời đi.

Sau nhiều tháng lênh đênh trên biển Hải Đội Biển Đêm cuối cùng cũng cập bến Phú Quốc rồi sau đó ghé vào Gia Định- vùng kiểm soát của Nguyễn Vương.
 

Đề xuất Đô Thị: Mệnh Danh Thuật Của Đêm
Quay lại truyện Phượng Hoàng Trung Đô
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

Trả lời

1 tháng trước

Bạn cũng viết về tiểu thuyết nhà Tây Sơn à, mình cũng thế, trùng hợp là cả mình và bạn đều chọn năm 1792 và đều là đề tài xuyên không. Nhưng tiểu thuyết của mình là xuyên không cả một ngôi trường 1000 con người về năm 1792 luôn https://rookies.vn/truyen/ngoi-truong-xuyen-khong-1000-song-sot

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

1 tháng trước

Hình như mình có nhìn thấy bài bạn viết sẽ viết chủ đề này trên nhóm nào ở facebook. Có bình luận ủng hộ, góp ý nữa thì phải, bạn viết được mấy phần chặng đường rồi?

Ẩn danh

Thành Hoàng Văn

1 tháng trước

Mình viết đến ngày thứ năm sau dịch chuyển rồi bạn, giờ đang cố gắng giải quyết bài toán lương thực và nước uống, đã có 2 cuộc đụng độ với nhóm dân quân Tây Sơn rồi, 1 lần ngoài trường, 1 lần trong trường, đã có những người tử nạn đầu tiên. Vấn đề điện cũng đang dần giải quyết nhờ vào ắc quy và máy phát điện, cái nan giải ở đây là làm sao có thể nuôi sống chừng đó gần 1000 con người được, cái này rất khó

Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

3 tháng trước

HAYYYYYYY, hấp dẫn quá thớt ơi, tui cũng đọc nhiều bộ người Việt làm về xuyên không rồi nhưng đa phần là viết theo một lịch sử mới và rất ít đụng đến sử ta nên đọc một hồi thì cứ như mấy truyện của Trung , mới đọc được 6 chương thôi nhưng thấy hấp dẫn quá mong thớt sớm ra thêm .

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Cảm ơn khích lệ của bác. Cơ bản xây dựng xong cốt truyện rồi mà mấy nay đang nghiên cứu lại cuốn Ngàn năm mũ áo của tác giả Trần Quang Đức để ráng viết gần đúng trang phục, kiểu buộc tóc thời Tây Sơn. Với mấy cuốn viết về cách xưng hô, giả sử cùng với Đại Việt Sử Ký Toàn Thư để ráng viết cho chuẩn. Muốn viết truyện đủ làm mình sướng mà vẫn không xa lịch sử quá nhiều.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

có gì đóng góp mong bạn chỉ giáo thêm.

Ẩn danh

Dark

Trả lời

3 tháng trước

Nếu bạn muốn viết thể loại này thì có thể hỏi cách viết truyện liên quan đến lịch sử mà không vi phạm luật pháp trên Google hoặc chatGPT để có kinh nghiệm chuẩn nhất, vì nội dung này khá nhạy cảm. Mình tạm ẩn khỏi trang chủ, khi sửa lại xong thì bạn có thể đổi lại danh mục Truyện Voz.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

cảm ơn ad.

Ẩn danh

Chuyện của Đặng [Chủ nhà]

3 tháng trước

Mình có nghiên cứu chat gpt hỏi gg thì nếu viết Quang Toản trở thành minh quân. Triều Tây Sơn không sụp đổ mà phát triển huy hoàng. Đánh Nam dẹp Bắc sau đó đem quân ra đồn trú tại biển Đông thì đều được. Miễn sao không viết xúc phạm danh nhân. Không viết kiểu Tây Sơn kéo dài tới tận mấy trăm năm sau( sau 1945). Về cơ bản mình thấy tiếc di sản dở dang nên viết tiếp, dù có thể nó không hay. Nhưng muốn vẽ thật đẹp về các anh hùng, võ tướng như Tây Sơn Ngũ Phụng Thư, Tây Sơn Thất Hổ Tướng, Tây Sơn Tứ Kiệt, đặc biệt là Hoàng Tử Quang Thuỳ - người theo cha đánh Nam dẹp Bắc đi sứ nhà Tống, sau này dù cầm binh tướng Vua cha di chiếu truyền ngôi cho Quang Toản mới 10 tuổi vẫn bảo vệ em trai ( Vua Cảnh Thịnh ) tới cùng. Đến khi dẫn em chạy bị quân Nguyễn vây rát chọn treo cổ để bảo toàn khí tiết. Mình viết theo sự thật lịch sử thậm chí trích từ Đại Việt Sử Ký toàn thư. Viết họ anh dũng hơn đẹp hơn và không chém giết lẫn nhau như trong lịch sử.

Ẩn danh

Dark

3 tháng trước

Ừm bạn viết sao tuân thủ luật pháp là được. Có gì không ổn mình góp ý sau.