Logo
Trang chủ
Phần 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Phần 2 - Chương 15: Lời nói khách sáo

Đọc to

**Chương 15: Lời Chào Hỏi**

"Con cú mèo kia? Con cú mèo trong truyền thuyết của vị Vu Sư kia ư?"

Tâm trí Lumian lóe lên suy nghĩ như tia chớp, máu huyết khắp người như thể lập tức bị đông cứng. Giờ khắc này, hắn còn kinh hãi hơn cả khi nhìn thấy con quái vật ba mặt kia. Dù sao đây là hiện thực, còn phế tích là mộng cảnh. Dù có chết trong mộng, hiện thực cũng sẽ chết theo, nhưng về mặt tâm lý thì vẫn có một khoảng cách.

"Mình nên làm gì đây? Liệu có liên lụy đến Aurore không?"

Trong lúc Lumian ra sức suy nghĩ đối sách, con cú mèo kia không có động tác nào khác, chỉ lẳng lặng nhìn hắn, như thể đang quan sát chi tiết nào đó.

Vài giây sau, con cú mèo giương cánh, bay lên, hướng về phía sơn lâm xa xăm. Trên đường, nó sà xuống, biến mất ở một nơi nào đó trong thôn Cordu.

Cho đến khi không còn nhìn thấy con cú mèo nữa, Lumian mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn ngồi phịch xuống ghế, đưa tay chạm vào trán. Mồ hôi ướt đầm đìa.

"Đó có thật là con cú mèo trong truyền thuyết của vị Vu Sư kia không? Nó thật sự sống lâu đến vậy ư? Dù sao nó cũng không giống những con cú mèo khác lắm, ánh mắt không hề đờ đẫn, mà giống con người hơn... Nếu thật là con cú mèo đó, tại sao nó lại bay đến bên ngoài cửa sổ của mình, chỉ vì mình định điều tra truyền thuyết về Vu Sư đó ư? Nhưng chúng ta đã từ bỏ rồi mà... Nó chỉ nhìn mình vài lần rồi bay đi... Cũng không biết sau này nó có còn đến nữa không, liệu có ảnh hưởng đến Aurore không..."

Vì tạm thời chưa có chuyện gì xảy ra, Lumian vốn định quan sát thêm mấy ngày, nhưng nghĩ đến có lẽ sẽ liên lụy đến Aurore, hắn lại cảm thấy không thể giấu giếm tỷ mình.

Rời khỏi phòng, thấy Aurore còn chưa rời giường, hắn xuống lầu một, chuẩn bị bữa sáng. Toàn bộ đều là món tỷ tỷ thích ăn: trứng tráng lòng đào, bánh nướng phủ đường, bánh mì nướng ăn kèm mứt hoa quả... Lần tới phải làm mì sợi, lần này ăn kèm thịt muối... Lumian thấy ngăn chứa mì sợi đã trống rỗng, quyết định hai ngày này sẽ mua bổ sung. Đây là món chính Aurore thích nhất.

Aurore mặc váy ngủ, vừa dụi mắt vừa xoa mái tóc vàng, đi xuống cầu thang. Trên bàn ăn trong bếp đã bày sẵn đồ ăn.

"Chào buổi sáng." Nàng che miệng ngáp một cái.

Lumian cười nói: "Không còn sớm nữa. Chẳng phải chị thường nói kế hoạch của một ngày phải bắt đầu từ sáng sớm rồi sao?"

"Đúng vậy, kế hoạch của ta là đi ngủ." Aurore ngồi xuống, dùng thêm sữa bò, bắt đầu bữa sáng.

Lumian ngồi xuống đối diện bàn ăn sáu người, vừa ăn bánh nướng vừa giả vờ tùy ý nói: "Mấy ngày nay em đã tìm hiểu sự thật về những truyền thuyết kia trong thôn."

"Để làm gì?" Aurore hỏi.

Lumian rất thẳng thắn: "Chẳng phải chị đã không đồng ý giúp em đạt được sức mạnh siêu phàm sao, nên em mới nghĩ dựa vào cố gắng của bản thân, trong truyền thuyết có thể ẩn chứa manh mối."

"Hầu như không thể nào." Aurore thuận miệng bình luận, "Những truyền thuyết kia hoặc là đã bị cải biên qua nhiều thế hệ, sớm đã thay đổi hoàn toàn, hoặc là một số người nhớ lại lúc xuất hiện ảo giác, chẳng có chút ý nghĩa nào. À, cũng có thể là do ai đó cố tình bịa ra một câu chuyện để làm cớ, ha ha, còn có những kẻ mê kịch vui như em góp phần nữa chứ."

"Cái gì?" Lumian không hiểu "kẻ mê kịch vui" mà Aurore nói là có ý gì. Từ này thậm chí không phải tiếng Entis.

"Tên đầy đủ là kẻ yêu thích trêu chọc." Aurore giải thích đơn giản một câu, lập tức nhíu mày, "Em đột nhiên nói với ta chuyện này, là gây ra rắc rối rồi, rồi về nhà tìm tỷ giúp đỡ sao?"

"Coi như xảy ra chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn chưa đến mức gặp rắc rối." Lumian nói với vẻ thẳng thắn, không chút e dè.

Hắn sắp xếp lại lời nói: "Mục tiêu đầu tiên của em là truyền thuyết về vị Vu Sư kia."

"Truyền thuyết Vu Sư nào cơ?" Aurore vẻ mặt vô cùng khó hiểu.

"Chị chưa từng nghe qua sao?" Lumian có chút kinh ngạc, "Chính là cách đây rất lâu, trong thôn có người đột nhiên chết. Khi hạ táng, một con cú mèo bay đến, đậu trên đầu giường của ông ta, cho đến khi thi thể được nhấc lên mới bay đi. Sau đó, thi thể trở nên rất nặng, phải dùng đến chín con trâu mới kéo nổi quan tài. Dân làng mới biết người kia khi còn sống là một Vu Sư."

Aurore chăm chú lắng nghe rồi nói: "Ta trước đó thật sự không để ý tới một truyền thuyết như vậy."

Không khoa học... Lumian khó có thể tin. Mặc dù Aurore phần lớn thời gian đều ở nhà, nhưng mỗi tháng vẫn có mấy ngày sẽ ra ngoài, nói chuyện phiếm với Naroka và các bà lão khác, kể chuyện cho bọn trẻ, hiểu rất rõ mọi lời đồn đại ở thôn Cordu. Nàng làm sao lại chưa từng nghe qua truyền thuyết về Vu Sư này, một chuyện rất nhiều người đều biết? Hơn nữa, căn nhà của mình chính là xây trên nền nhà cũ của vị Vu Sư kia!

Trước đó Lumian còn hoài nghi lý do Aurore chọn thôn Cordu để định cư, chính là để có được bảo tàng của vị Vu Sư kia và từ đó thành công đạt được sức mạnh siêu phàm.

"Sau đó thì sao?" Aurore bình tĩnh hỏi.

Lumian thành thật trả lời: "Chúng em hỏi những người già trong thôn, xác định thật sự có chuyện này, nhưng đã hơn vài chục năm rồi. Còn căn nhà của vị Vu Sư kia đã bị Giáo hội thiêu hủy, mảnh đất này chính là mảnh đất chị đã mua."

"Thật sao?" Aurore rõ ràng có chút ngạc nhiên, "Ta đã bảo rồi, việc họ bán mảnh đất này cho ta với giá hơi rẻ hơn bình thường chắc chắn có vấn đề... Ta còn tưởng là do miệng lưỡi ta ngọt ngào, biết cách làm mấy bà lão vui lòng thôi..." Nàng nghĩ nghĩ rồi nói: "Thi thể Vu Sư bị Giáo hội đốt rụi?"

"Đúng, tro cốt được chôn trong nghĩa địa cạnh nhà thờ." Lumian nhẹ gật đầu. Hắn nói tiếp: "Vì mọi manh mối đều bị gián đoạn, chúng em đã từ bỏ chuyện này. Ngờ đâu, sáng nay khi thức dậy, em nhìn thấy bên ngoài cửa sổ có một con cú mèo, rất giống với con cú mèo trong truyền thuyết."

"Chắc chắn không?" Aurore có chút trầm trọng.

"Không quá chắc chắn, nhưng nó thật sự không giống lắm với cú mèo thông thường." Lumian trả lời từ góc độ khách quan.

Aurore suy nghĩ một lát, chậm rãi nói: "Trong khoảng thời gian này, em không nên ra khỏi thôn, sau khi trời tối càng không được rời nhà, cho đến khi ta điều tra rõ ràng tình hình."

Nói đến đây, nàng cười giận dỗi nói: "Ta đã nói với em rồi, truy tìm sức mạnh siêu phàm là một việc rất nguy hiểm. Thấy chưa, rắc rối đã đến rồi! May mà, hiện tại xem ra, đối phương không có ác ý gì, vấn đề hẳn là có thể giải quyết tốt đẹp."

Chị có đề phòng là em yên tâm rồi... Lumian cúi thấp đầu, kiên quyết nói: "Tỷ tỷ, em sai rồi."

Hắn chợt dời đi chủ đề: "Những người bạn qua thư của chị có hồi âm chưa?"

"Nào có nhanh như vậy? Đâu phải thư điện tử, à, bưu kiện!" Aurore "À" một tiếng.

Chẳng phải bưu kiện có nghĩa là gửi thư tín, bưu phẩm thông qua bưu cục sao? Lumian không hiểu rõ lắm. Hắn cũng không để ý lắm, dù sao Aurore thường thốt ra những từ ngữ kỳ lạ...

***

Cổng quán rượu Cũ. Lumian đứng ở đó, liếc nhìn.

Hắn biết vị quý cô đã bói Tarot cho mình hiện tại hẳn là còn chưa rời giường. Lần này hắn tìm Ryan, Leah và Valentine, ba người ngoại xứ kia.

Đúng như Lumian dự đoán, ba người ngoại xứ kia đang chiếm một cái bàn trong tửu quán, dùng bữa sáng. Cá hồi cuộn, rượu nho, bánh mì phết sốt lòng đỏ trứng... Quả là ăn ngon lành nhỉ...

Lumian quan sát mấy giây, rời khỏi quán rượu Cũ, không đi quấy rầy Leah bọn họ.

Một lát sau, Ryan bọn họ đi ra, chuẩn bị tiếp tục đi dạo trong thôn Cordu, tìm người "trò chuyện".

Lumian đón lấy, dang hai tay, với nụ cười rạng rỡ chào hỏi: "Chào buổi sáng, những cải bắp của ta."

Hắn trông thấy cơ mặt của Valentine lạnh lùng khẽ nhăn lại, Ryan có vẻ hơi xấu hổ, còn Leah lộ ra vẻ mặt buồn cười.

À, họ mặc y hệt mấy ngày trước... Đi ra ngoài mà không mang nhiều quần áo để thay sao? Lumian chú ý tới Leah vẫn như cũ mặc váy bó sát bằng Cashmere không nhăn, áo khoác nhỏ màu trắng và bốt Marseillan. Trên mạng che mặt và đôi giày đều có hai chiếc chuông nhỏ bằng bạc. Ryan vẫn là cái áo khoác len thô màu nâu và quần dài màu vàng nhạt, trên đầu đội chiếc mũ dạ tròn màu sẫm đơn giản. Tương tự, Valentine vẫn là mái tóc nhuộm phấn thơm, trên mặt có vẻ trang điểm.

"Chào buổi sáng, Lumian, có chuyện gì không?" Ryan bình tĩnh hỏi.

"Các ngươi là bạn của ta, chẳng lẽ ta không có việc gì thì không thể đến thăm hỏi các ngươi sao?" Lumian với vẻ mặt tủi thân.

Hắn ngược lại hỏi: "Ta thấy mấy ngày nay các ngươi luôn tìm người nói chuyện phiếm trong thôn, là muốn hỏi chuyện gì sao? Có thể đến tìm ta mà, những cải bắp của ta, ta là bạn của các ngươi, có vấn đề gì cũng có thể đến hỏi ta!"

"Câu trả lời của ngươi, chúng ta không thể tin tưởng." Valentine nhịn không được mở miệng.

Ryan nghiêng đầu nhìn hắn một cái, ra hiệu hắn tỉnh táo.

Lumian cười: "Vậy câu trả lời của người khác, các ngươi liền có thể hoàn toàn tin tưởng sao?"

Leah nhất thời lại có chút nghẹn lời. Ryan suy nghĩ một chút nói: "Kỳ thật cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, chúng ta sẽ dựa vào những câu trả lời khác nhau và tình hình tự mình quan sát được để đưa ra phán đoán tổng hợp."

"Đúng không." Lumian xua tay, "Vậy nghe một chút câu trả lời của ta cũng đâu phải chuyện xấu, ít nhất cũng là một nguồn tham khảo."

Ryan im lặng một lúc, bản năng liếc mắt nhìn hai phía. Sáng sớm thôn Cordu, nhiều người đang đi ra đồng ruộng, gần quán rượu Cũ thì hầu như không có ai.

"Chuyện là thế này." Ryan cân nhắc lời lẽ rồi nói, "Chúng ta tới đây tìm một người."

"Cha Xứ?" Lumian cười hỏi lại.

Ryan lắc đầu: "Không phải. Chúng ta đến thăm Cha Xứ là để tìm ra người đó."

"Ai?" Lumian lộ ra vẻ mặt hăng hái, "Ai trong thôn ta cũng đều biết, chắc chắn có thể giúp một tay."

Ryan không vì thế mà vui: "Trên thực tế, chúng ta không biết người đó là ai, năm nay bao nhiêu tuổi, hình dạng ra sao. Một thời gian trước, chúng ta nhận được một bức thư, nó đến từ thôn Cordu, không ký tên. Giờ chúng ta muốn tìm ra người viết bức thư đó."

Người mật báo? Lumian vô thức nảy ra ý nghĩ đó.

Hắn giả vờ nghi ngờ hỏi: "Các ngươi vì bức thư này mà vào trong thôn rồi, người đó không tìm các ngươi sao?"

"Không có." Leah giúp Ryan trả lời một câu.

"Có thể là hắn còn thiếu một chút cảm giác an toàn, chưa tin tưởng các ngươi lắm sao?" Lumian rất nhiệt tình, hết lòng giúp đỡ suy đoán: "Các ngươi không thể dựa vào nội dung bức thư để phán đoán sao?"

Hắn càng muốn biết bức thư này viết gì. Nếu như nhắm vào Cha Xứ và nhóm người của ông ta, thì hắn sẽ rất vui mừng. Nhưng nếu liên quan đến Aurore, hắn liền phải tranh thủ giục tỷ mình chuyển nhà, dù sao Aurore thường xuyên liên lạc với "bạn qua thư", nếu có "bạn qua thư" nào đó bị bắt, nàng rất có thể bị liên lụy, mà manh mối chính là từng bức thư đó.

Đề xuất Tiên Hiệp: Ma Thiên Ký (Dịch)
Quay lại truyện Quỷ Bí Chi Chủ [Dịch]
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Kleinmeow

Trả lời

8 giờ trước

mng cho mình hỏi ai là người tặng con lắc cảm xạ cho Klein vậy ạ, mình đọc lâu quá rồi mà k nhớ

Ẩn danh

Huyyyyyyy

Trả lời

1 ngày trước

P2 chap 735 "Ảo Thuật Gia"-> "Ma Thuật Sư"

Ẩn danh

yeutranlinh<3

Trả lời

1 ngày trước

Mọi người có ai biết lần đầu Klein gặp Emlyn ở giáo đường Mẫu Thần Đại Địa là chap bn không?

Ẩn danh

Huyyyyyyy

Trả lời

1 ngày trước

P2 664 thợ săn mạng-> liệp mệnh sư

Ẩn danh

Huyyyyyyy

Trả lời

2 ngày trước

CHap 573p2 bà "Phù Thủy"-> nữ sĩ "Ma Thuật Sư"

Ẩn danh

Hiệp Game

Trả lời

2 ngày trước

Hạt Bạt ở chương 1047 là khứa nào vậy mọi người ?

Ẩn danh

Huyyyyyyy

Trả lời

2 ngày trước

Duy nhất tính là tính duy nhất của mỗi con đường dùng để tấn thăng thành thành thần. Người sở hữu duy nhất tính có khả năng kiểm soát, ảnh hưởng tới toàn bộ con đường và nhx phi phàm giả tương ứng ở một mức độ nào đó. Người sở hữu nó không thể bị clone bởi ng khác nghĩa là ko thể tạo ra người có sức mạnh tương tự thứ 2

Ẩn danh

Liverwalter

2 ngày trước

Cám ơn bro

Ẩn danh

Liverwalter

Trả lời

3 ngày trước

Mọi người giải thích giúp mình về khái niệm "duy nhất tính - tính duy nhất" của các đường tắt với.

Ẩn danh

Huyyyyyyy

Trả lời

3 ngày trước

Chap 433p2 Nữ phù thủy-> nữ vu, bóng ma giáp sắt-> u linh gì đó quên rồi

Ẩn danh

Huyyyyyyy

3 ngày trước

Khôi giáp u ảnh nhé

Ẩn danh

Huyyyyyyy

Trả lời

3 ngày trước

Chap 400 p2 Kẻ Khờ Dốt_> Kẻ Khờ