Logo
Trang chủ
Chương 27

Chương 27

Đọc to

Hồi em đi học, tiền em tiêu 1 tháng còn nhiều hơn cả lương của em bây giờ, lúc đấy có cho kẹo em cũng chẳng dám nghĩ đến chuyện xa tổ ấm yêu thương.

Con bé này đúng là khác người mà. :surrender:

Em hồi đấy thì còn trẻ con lắm, chưa bao giờ phải lo chuyện mưu sinh cả.

Nên lúc Gà đồng ý cho em đi Móng Cái cùng nó thì em coi như là đi du lịch ý .

Em tí tởn xuống siêu thị mua thịt hộp, sữa, hoa quả linh tinh.

Thế mà trong có nửa năm thôi, xảy ra bao nhiêu là biến cố khiến em bây giờ khác hơn nhiều so với hồi đầu năm. :embarrassed:

Gà nằm trong phòng ngủ, lúc thấy em về thì nó lục đục dậy xem em hì hục làm gì thì thấy em kệ nệ xách đồ lên.

Nó bật cười bảo em hâm rồi lại đi ngủ tiếp.

Em sợ lây ốm nên ra phòng khách ngủ, không dám ngủ chung giường với nó .

Cuối năm chẳng ai mua bán đất cát gì nên em rảnh lắm, chỉ có đi thu tiền nợ thôi. :nosebleed:

Cái công việc buôn bán đấy đúng là không hợp với em, em không kỹ tính ngồi kiểm tra từng dây hàng như Gà, em đi theo cũng chỉ để xách túi với cầm điện thoại cho Gà, đến bữa trưa thì rót nước đưa thuốc cho nó uống.

Sức em cũng không đủ để khuân tải hàng như mấy ông cửa vạn được, mặc dù em cũng thử và thất bại thảm hại . :gach:

Xong việc là về HN luôn trong ngày, em giúp nó sắp xếp đồ ra cửa hàng rồi đưa nó về nhà.

Vừa mở cửa vào đến nhà thì nó đi thẳng vào phòng, ngủ li bì luôn.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đế Tôn
BÌNH LUẬN