"Bồ nào?" - Em ngơ ngác.
"Con bé hồi đi Nha Trang chung đấy?"
Người mà ông Hưng nói tới là My.
Hơn một ngày rồi mà chưa được thấy mặt cô ấy, cũng chưa nói một tiếng xin lỗi nào cả.
Lòng em bỗng nhiên thắt lại khi nghĩ tới những hình ảnh của đêm sinh nhật, ánh mắt ngơ ngác và khuôn mặt thiên thần đó.
Nó lại làm em xao xuyến trong chốc lát.
"Ừm! Chắc chưa đến." - Em cười nhạt đáp.
"Hai đứa giận nhau hửm?"
"Chắc vậy anh. Mà anh muốn tán bé kia chứ gì? Đợi em một lát."
"Linh ơi. Anh nhờ cái."
Nhỏ đang ngồi cười thấy em gọi thì làm mặt khó chịu nhưng rồi cũng đứng lên chạy lại.
Bên cạnh em, ông Hưng ấp úng.
"Ơ này… Mày tính làm gì thế."
"Cái gì?" - Linh chạy lại hỏi.
"Ngồi xuống đây anh hỏi cái này."
"Có gì thì nói nhanh đi. Em đang coi phim."
"Thì cứ ngồi xuống đây."
- Linh miễn cưỡng ngồi xuống bên cạnh em.
"Đây là anh Hưng, quản lý của anh ở quán café.
Chả là anh Hưng đã thích em từ cái nhìn đầu tiên thế nên muốn nhờ anh làm mai cho anh ấy.
Ý em thấy thế nào?"
Ông Hưng ngồi bên cạnh em mặt cắt không còn giọt máu còn nhỏ Linh thì mặt như không tin vào những gì tai mình nghe thấy.
Đề xuất Voz: Ao nước tròn, cái giếng méo, cây thị vẹo, cây khế khòng khoeo
Chuyện của Đặng
Trả lời4 tháng trước
Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..