Logo
Trang chủ

Chương 132

Đọc to

Linh ngồi lên xe vòng tay cho vào túi áo của em, cằm tựa vào vai vừa đi vừa hát bài "Mãi mãi". Trông hai đứa em cứ như những đôi tình nhân đang trong thời gian mặn nồng vậy.

"Ăn bánh cuốn đi anh?"
"Bánh cuốn dở lắm, ăn cái khác đi."
"Không!! Em thích ăn bánh cuốn à. Mà là bánh cuốn bắc."
"Bánh cuốn bắc??? Trong này làm gì có?"
"Em biết có chỗ bán" - Mỉm cười.
"Chỗ nào?"
"Hơi xa một chút. Tận trên sân bay ấy"
"Sân bayyyy?"
"Chiều em đi mà anh. Lên đó ăn đi" - Nũng nịu.
"Nhưng mà...."
"Đi mà anh.." - "Chụt" - Linh với người hôn lên má em một cái rõ kêu. Kiểu này muốn bắt ép người ta vào đường cùng đây mà.

Chạy từ trung tâm lên sân bay cũng gần cả chục cây. Tiết trời lại đang lạnh nữa chứ nhưng mà không hiểu sao cái tính dại gái của em nó lại nổi lên. Vừa chạy, hai hàm răng va vào nhau cầm cập, chiếc áo khoác dường như chỉ mặc cho có lệ chứ không ấm được bao nhiêu.

"Lạnh lắm hả?"

Em không trả lời mà chỉ cười rồi tiếp tục chạy. Linh chửi em ngốc rồi ôm em chặt hơn. Chắc có lẽ chỉ cần như vậy thôi là đủ để em tiếp tục con đường phía trước rồi.

Gọi 2 đĩa bánh, vừa ăn vừa run còn Linh cứ nhìn em tủm tỉm cười nãy giờ. Bỗng cô ấy để ý cái khăn cổ em đang đeo trên cổ, mắt nhìn vào đó rồi trầm tư suy nghĩ. Mặt cô ấy thoáng nét buồn nhưng em không để ý lắm.

"Ngày xưa em nhớ anh đâu có thích quàng khăn?"
"Hả?" - Em ngạc nhiên hỏi lại.
"Ngày xưa em có đan cho anh một cái khăn nhưng anh không chịu đeo rồi còn bảo khó chịu nữa. Vậy mà của cô ấy anh lại đeo. Anh làm em hơi buồn đấy."
"Em nói vậy là sao?"
"Cái khăn anh đeo trên cổ có phải là cô gái kia đan cho anh phải không?"
"Sao em biết..???"
"Đơn giản thôi, chiếc khăn được đan với hoa văn rất thô. Nếu sản xuất công nghiệp hoặc tay thợ đan nó sẽ khác. Anh không bao giờ thích đeo khăn và rất kén chọn đồ mặc. Những món đồ như thế kia nếu không phải là do tay một người nào đó quan trọng làm cho thì còn lâu anh mới chịu mang lên người. Với lại có ngày 29/10 kìa. Không phải đó là sinh nhật anh sao?"

Đề xuất Tiên Hiệp: Ngã Dục Phong Thiên
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chuyện của Đặng

Trả lời

4 tháng trước

Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..