Logo
Trang chủ
Chương 14: Thời đại cũ cùng thời đại mới

Chương 14: Thời đại cũ cùng thời đại mới

Đọc to

Tiếp tế đối với hắn quá trọng yếu, Hàn Tiêu thở dài, chọn 150 viên đạn, đang chuẩn bị giao tiền.

Đại Hồ tử lắc lắc ngón tay, cố định giá khởi điểm: "180 viên đạn."

Hàn Tiêu ánh mắt giận dữ, đại gia ngươi gian thương! Ngươi đây là cố định giá khởi điểm, sinh con muốn không!

Đại Hồ tử thấy thế, khuếch đại gọi lên: "Ồ yêu, thật là dọa người ánh mắt a. Ngươi còn muốn giết ta không được? Mọi người mau đến xem xem a, nơi này có người muốn giết người rồi!"

Lời vừa nói ra, chu vi mười mấy du đãng giả dồn dập vây quanh. Có người thậm chí cầm lấy cạy côn, thiết bổng loại hình vũ khí, mắt nhìn chằm chằm.

"Nơi này là địa bàn của chúng ta, ngươi dám gây sự?"

"Thành, ngươi trâu bò. 180 viên, liền cái giá này. Chết no ngươi tính toán cầu." Hàn Tiêu tức giận đến nghiến răng, không muốn nhiều gây chuyện, từ trong hàm răng bỏ ra nói đến, hất tay đem đạn ngã trên mặt đất.

Đại Hồ tử cười đắc ý, khiến người ta đem đồ vật đều nói ra lại đây, giao cho Hàn Tiêu trên tay.

Xác nhận bản đồ cùng tiếp tế không có sai sót, Hàn Tiêu đối với Đại Hồ tử thụ cái ngón giữa, không muốn nhiều chờ một giây, xoay người rời đi.

Lúc này, Đại Hồ tử thương nhân lại mở miệng: "Ha, ngươi muốn dựa vào chân đi ra vùng rừng rậm này sao?"

"Làm sao, ngươi có vấn đề?" Hàn Tiêu dừng bước lại, tức giận nói.

"Ta có một chiếc cũ Pickup, ngươi có muốn hay không." Đại Hồ tử nhẹ như mây gió, phảng phất vừa nãy không vui chưa từng xảy ra.

"Ta có thể không trả nổi ngươi giá tiền." Hàn Tiêu đâm hắn một câu.

"Ngươi trả nổi tiền." Đại Hồ tử chỉ vào Hàn Tiêu ba lô, "Ngươi có nhiều như vậy viên đạn, khẳng định mang không ít súng, dùng những kia súng để trả tiền."

Súng ống chất lượng cao rất được du đãng giả ưa chuộng. Bọn họ bình thường dựa vào săn thú duy trì nguồn thức ăn, nhiều một khẩu súng tốt liền có thể thêm một người thợ săn.

Trong bao của Hàn Tiêu đều là trang bị của tiểu đội Cú Đêm, phẩm chất rất tốt, còn có súng ngắm, áo chống đạn loại hàng hot. Đổi một chiếc cũ Pickup là thừa sức, nhưng hắn lắc đầu từ chối đề nghị của Đại Hồ tử.

Trong rừng rậm lái xe để lại dấu vết quá dễ thấy, cơ bản bằng chỉ vào mũi người truy đuổi nói: "Nhìn thấy chưa, lão tử đi chính là con đường này." Nếu như không muốn cùng máy bay trực thăng thi chạy, vẫn là đi bộ tốt hơn.

Hơn nữa hắn còn có suy tính khác. Những súng ống này đều là vũ khí do Tân Sinh chế tạo. Một khi có tiểu đội Tân Sinh đi tới khu dân cư này, phát hiện vũ khí của tổ chức, khu dân cư sẽ gặp phải tai ương ngập đầu. Bán ra những súng ống này bằng gián tiếp giết người.

Tuy rằng Hàn Tiêu vừa bị thương nhân chặt một khoản, nhưng hắn còn chưa đến mức phát điên như vậy.

Đại Hồ tử như trước chưa từ bỏ ý định, còn muốn chào hàng vài câu, bên cạnh bỗng nhiên vang lên một cái âm thanh như hồng chung.

"Kello, ngươi lại đang hố người ngoài!"

Một cái ăn mặc áo khoác săn bằng da thú, vóc dáng khôi ngô nam nhân nhanh chân đi đến. Đi qua chỗ đoàn người tự động tách ra, hiển nhiên ở khu dân cư này rất có uy vọng.

Đại Hồ tử Kello sắc mặt một khổ: "Hồ Hoằng Tuấn, ta thật vất vả làm thành một đơn làm ăn, ngươi đừng đến lo chuyện bao đồng!"

Hồ Hoằng Tuấn đoạt lấy đạn đến tay của Đại Hồ tử, đưa tới trước mặt Hàn Tiêu, hào khí nói: "Thứ ngươi muốn đều không đáng giá mấy đồng tiền, đưa cho ngươi. Ấy, đây là đạn của ngươi."

Hàn Tiêu ngẩn người, quan sát tỉ mỉ Hồ Hoằng Tuấn. Người đàn ông này là người da vàng, vóc người hùng tráng, hai bên tóc mai hơi bạc, ánh mắt sắc bén, ăn nói hào khí tung sống. Việc trả lại đạn là hành động nghĩa hiệp, nhất thời nhường Hàn Tiêu sinh ra hảo cảm trong lòng.

"Này, vậy ta làm sao bây giờ?" Kello kêu lên.

Hồ Hoằng Tuấn cũng không quay đầu lại: "Không phải là một ít đồ ăn sao, ngày mai ta trả lại ngươi."

Kello tức đến nổ phổi. Thật vất vả khai trương giết mổ khách, ngươi cho ta làm cái ổn định giá trao đổi, ngươi biết vì sao kêu thương mại không?

Hồ Hoằng Tuấn rất nhiệt tình hiếu khách, nói: "Ở xa tới là khách. Xem ngươi dáng dấp tiều tụy, không thích ứng rừng rậm sinh hoạt đi. Như vậy, đến nhà ta ở một buổi chiều, ngày mai trở lên đường."

Hàn Tiêu do dự một chút, gật đầu đáp ứng. Hắn xác thực muốn nghỉ ngơi thật tốt một chút, hơn nữa Hồ Hoằng Tuấn cho hắn ấn tượng đầu tiên là cái thẳng tính phóng khoáng nam nhân, không giống người xấu.

Đương nhiên, coi như đối phương rắp tâm không tốt, Hàn Tiêu cũng sẽ không kinh sợ.

Hai người kết bạn rời đi, vây xem du đãng giả cũng tản đi, chỉ còn dư lại Đại Hồ tử Kello nện chân đốn ngực, giận mà không dám nói gì. Hết cách rồi, Hồ Hoằng Tuấn là một trong những thợ săn của khu dân cư, mọi người đều cần nhờ hắn săn thú mang về đồ ăn, hơn nữa làm người không khí, nhân duyên vô cùng tốt, hắn không dám đắc tội.

...

Hồ Hoằng Tuấn mang theo Hàn Tiêu trở lại lều vải của hắn, hất lên mành vào cửa liền hô: "An, ta có khách, cơm hôm nay làm nhiều điểm."

"Biết rồi." Một người phụ nữ hồi đáp.

Hàn Tiêu đi vào lều vải, nhìn thấy người phụ nữ được gọi là An. Tướng mạo phổ thông, ăn mặc quần vải mộc mạc. Hàn Tiêu chú ý tới hai mắt của nàng vô thần, rõ ràng là người mù.

"Đây là lão bà ta." Hồ Hoằng Tuấn cười cười.

"Ngươi tốt." An nghe thấy âm thanh, hướng về phía Hàn Tiêu cười cười, tìm tòi lấy ra nồi bát muôi chậu cùng thịt khô rau dại, đặt ở trung tâm lều vải trên bếp lò đá giản dị bắt đầu nấu nướng.

Nếu đối phương nhiệt tình như vậy, Hàn Tiêu cũng không câu nệ, ngồi trên mặt đất, cùng Hồ Hoằng Tuấn tán gẫu.

Một phen trò chuyện sau, Hàn Tiêu xác nhận Hồ Hoằng Tuấn không có cái rắp tâm khác, đơn thuần là nhiệt tình hiếu khách. Hắn không khỏi thả xuống một ít cảnh giác.

"Vừa nãy ta chú ý tới, khu dân cư này đa số đều là người da trắng. Ngươi làm sao lại sống cùng bọn họ?" Hàn Tiêu hỏi.

Vật chủng trí tuệ trên Hải Lam Tinh là nhân loại, tổng cộng bốn loại: người da đen, người da trắng, người da vàng, và người Sanou. Đều là kết quả của chọn lọc tự nhiên. Darwin đã nói, cạnh tranh sinh tồn, hoàn cảnh càng hiểm ác tạo nên sinh mệnh càng mạnh mẽ. Thể chất người Sanou so với người da đen càng thêm cường tráng.

"Không có nguyên nhân đặc biệt gì. Lúc đó chiến loạn, ta trùng hợp gặp gỡ nhóm du đãng giả này. Khi đó sống yên ổn bị bệnh cần chăm sóc, liền lưu lại. Tuy rằng tổ quốc, nhân chủng không giống, nhưng chúng ta đều là dân di cư của thời đại cũ, vong quốc đồ. Phân chia gì ngươi ta, bất quá là đồng bệnh tương liên, ôm đoàn sưởi ấm." Hồ Hoằng Tuấn ngữ khí thổn thức.

Hải Lam Tinh vốn có hơn trăm quốc gia. Sau khi tiếp xúc được thế lực vũ trụ, họ hiểu rằng một hành tinh tồn tại nhiều quốc gia như vậy hoàn toàn là lãng phí tài nguyên có hạn của hành tinh. Không thống nhất chính là sự tiêu hao không ngừng. Nếu như tiếp tục kéo dài, khi tài nguyên hành tinh cạn kiệt, văn minh sẽ bị vây chết trên hành tinh, mất đi cơ hội bước vào vũ trụ.

Liền ở dưới sự đổ thêm dầu vào lửa của những người có ý đồ, trong mấy chục năm, hoàn cảnh xã hội đã xảy ra kịch biến. Chiến tranh, đàm phán, áp lực kinh tế, thông qua con đường hòa bình hoặc không hòa bình, sóng lớn đào cát, cuối cùng giảm bớt đến chỉ còn sáu quốc gia.

Người mất đi tổ quốc, có số lựa chọn gia nhập sáu quốc gia, có số lựa chọn gia nhập Tân Sinh. Những người còn lại chính là du đãng giả.

Thế giới Hải Lam Tinh đang đứng ở giai đoạn đau đớn chuyển từ thời đại cũ sang thời đại mới. Nhân dân của những quốc gia bị diễn kịch, hủy diệt, giải thể chìm đắm trong bi thống cùng ảo vọng. Ai cũng hy vọng quốc gia của mình có thể được lưu giữ. Nhưng khi bánh xe lịch sử cảm giác ngừng đủ lâu cần muốn tiếp tục tiến lên, một số thứ tưởng chừng không thể thiếu chỉ có thể chấp nhận số phận bị thời đại vứt bỏ, biến thành vài ba câu ghi lại trong sách lịch sử. Lấy một vài ví dụ dễ hiểu, tỷ như đầu thập niên chín mươi, vô số bát sắt bị đập tan. Lại tỷ như lịch sử năm ngàn năm của Hoa Hạ, mãi đến tận Dân Quốc, chế độ hoàng triều kéo dài mấy ngàn năm mới diệt. Trước đó, sự tồn tại của hoàng đế là điều hiển nhiên mà tất cả mọi người cho là đúng. Lại tỷ như tôn giáo hắc ám thời Trung Cổ ở phương Tây.

Văn minh tiến bộ như cuồng cuộn sông lớn, không cách nào ngăn cản. Mỗi người, mỗi sự kiện, thậm chí quốc gia, đều chỉ là bùn cát mang theo trong sông lớn, nước chảy bèo trôi.

Những người sức mạnh cá thể có hạn chỉ có thể phát tiết bi thống trên internet hoặc trong chuyến du hành, hay là chìm đắm trong vinh quang quốc gia năm xưa mà buồn bã uất ức. Cấp tiến hơn thì từ chối chấp nhận lời mời làm công dân của sáu quốc gia, trở thành du đãng giả ở hoang dã, ôm đoàn tụ sống ở dã ngoại. Du đãng giả chiếm ba phần mười dân số toàn hành tinh.

Mà một số chiến sĩ từng cống hiến máu và mồ hôi cho quốc gia thì lại dùng hành vi cực đoan phản đối sáu quốc gia. Tổ chức Tân Sinh chính là quái vật khổng lồ sinh ra trong hoàn cảnh xã hội này. Lý niệm là lật đổ sáu quốc gia, cùng chung mối thù, là đầu rồng xứng đáng của thế giới dưới lòng đất.

Giữ thành dễ dàng, cải cách luôn đi kèm đau đớn. Cho dù là kiến thức vũ trụ thông dụng, cũng như trước có những phần tử ngoan cố không muốn chấp nhận. So với lợi ích cá nhân và tiến bộ xã hội, luôn có số người lựa chọn cái trước, sau khi ta chết sao quan tâm hồng thủy ngập trời. Mà những người này thông thường đóng vai trò "lực cản" trên đường tiến hóa. Dù sao tư lợi có thể mang lại lợi ích thực tế, mà đại nghĩa chỉ là niềm tin mịt mờ. Người vô tư đại công đều là động vật quý hiếm, không vậy "vô tư" cũng sẽ không được gọi là mỹ đức. Bằng không, hàng năm cuộc bình chọn Cảm Động Hoa Hạ cũng không cần phải làm, chẳng phải là để nói cho mọi người: "Xem, trên thế giới vẫn có người tốt, các ngươi cố gắng học một chút, cũng để tổ chức tỉnh điểm tâm."

Hồ Hoằng Tuấn nói: "Từ khi Chiến dịch Andea, lịch sử bị phân chia thành hai nửa. Quá khứ mấy ngàn năm được gọi là thời đại cũ, còn bây giờ là thời đại mới. Có lúc nghĩ lại, thực ra cuộc sống quá khứ có gì không tốt đây? Hòa bình an định. Nhưng vì cái gọi là lý thuyết tiêu hao mà dấy lên chiến tranh, cái giá phải trả e rằng còn nghiêm trọng hơn cả tiêu hao. Hơn nữa nói cho cùng, dù có xảy ra, cũng chỉ xảy ra sau mấy trăm năm, vấn đề của sau này ném cho hậu nhân giải quyết, mắc mớ gì đến chúng ta."

Hàn Tiêu thở dài.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Phong Thần Bảng (Phong Thần Diễn Nghĩa)
Quay lại truyện Siêu Thần Cơ Giới Sư
BÌNH LUẬN