Vị tín nữ này, chẳng hay người đã lạc bước đến nhầm chốn rồi chăng? Một gã Thủ hộ giả chậm rãi lướt qua, ánh mắt nam tử trẻ tuổi ấy lén lút dò xét dung nhan Vũ Sa. Hắn nào hay biết, thân thể nàng lúc này đang run rẩy không ngừng.
À, ngươi đến tìm nàng ư? Nàng chính là Vũ Sa, muội muội của Đồ Đằng thần nữ. Nghe đồn, chính nàng đã dẫn phát cuộc chiến thảm khốc với Thiên Yêu Ma, quả là tội nghiệt ngập trời, vạn kiếp bất phục. Gã Thủ hộ giả khác tiếp lời, giọng điệu đầy vẻ khinh miệt.
Vũ Sa giật mình như bị sét đánh, nàng mạnh mẽ xoay người lại, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào kẻ vừa thốt ra lời kia. Ngươi... ngươi vừa mới nói... nàng tên gì? Gã Thủ hộ giả bị ánh mắt điên cuồng của Vũ Sa dọa sợ, lắp bắp: Vũ Sa, có chuyện gì sao?
Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa đang kinh ngạc trước tin tức Vũ Thiếp đã tử vong, nay lại bị câu nói kia đánh trúng tâm can, tựa như sấm sét giữa trời quang. Giờ phút này, Sở Mộ và Bạch Cẩn Nhu đã thấu triệt căn nguyên của mọi vấn đề. Bọn họ hiểu vì sao Nhân Mẫu không cho Vũ Sa và Vũ Thiếp gặp nhau, dù chỉ là một lần cuối. Bọn họ cũng hiểu rõ vì sao Nhân Mẫu cùng những người khác chưa từng nhắc đến cái tên Vũ Sa.
Thì ra, Vũ Sa tiếp nhận truyền thừa Đồ Đằng thần nữ, chỉ là một kẻ thế thân mà thôi. Dung mạo các nàng giống nhau như đúc, ngoại trừ Nhân Mẫu, không ai có thể phân biệt được ai là tỷ tỷ, ai là muội muội.
Nghe thấy tin tức động trời này, Sở Mộ và Bạch Cẩn Nhu không biết nên dùng ngôn từ nào để diễn tả tâm tình hỗn loạn của mình. Thiên Cung quả thực tàn khốc, tựa như một cỗ máy vô tình, không hề tồn tại chút tình cảm nhân luân. Nhưng khi bọn họ nhìn thấy hình ảnh Vũ Sa thất hồn lạc phách, ôm lấy thi thể tỷ tỷ Vũ Thiếp, bóng lưng nàng run rẩy, khóc không thành tiếng, Bạch Cẩn Nhu đã nghẹn ngào, hai hàng lệ nóng tuôn rơi.
Thời gian trôi qua thật lâu, thanh âm Vũ Sa dần nhỏ lại, vành mắt nàng đỏ hoe, tựa như đã khóc cạn hết nước mắt. Các nàng sinh ra chỉ cách nhau vài phút, thế nhưng tính tình Vũ Sa lại như một đứa trẻ chưa trưởng thành, còn tỷ tỷ Vũ Thiếp vĩnh viễn là một vị mẫu thân ôn tồn, che chở và bảo vệ nàng.
Một lát sau, Nhân Mẫu rốt cuộc tìm đến Vũ Sa, chậm rãi cất bước đi về phía bọn họ. Tại sao... tại sao bọn họ lại đối xử với nàng như thế? Vũ Sa khóc không thành tiếng, ánh mắt nàng lộ vẻ bất mãn, chất vấn Nhân Mẫu.
Làm sai ắt phải có người gánh chịu trách nhiệm. Nếu không có pháp tắc, Thiên Cung không thể nào vĩnh viễn trường tồn. Ngươi phải biết, Thiên Cung chế định quy tắc không phải vì mục đích riêng tư, cũng không phải ngoan cố giữ lại luật lệ cổ hủ. Mà đó là đạo lý được ngộ ra từ máu và sinh mạng của các bậc tiền nhân. Những người trẻ tuổi không thể nào hiểu được, bởi vì bọn họ chưa từng trải nghiệm, chưa từng nhận thức những chuyện còn đáng sợ hơn cả cái chết. Nếu không tận mắt nhìn thấy sự tàn nhẫn và dữ tợn của Yêu Ma, bọn họ sẽ không bao giờ biết sợ hãi là gì, còn tưởng rằng đó chỉ là trò đùa, rồi sinh lòng phản nghịch. Nhân Mẫu bình tĩnh giải thích, giọng điệu lạnh lùng.
Phản nghịch? Ai mà không có? Chỉ cần chán ghét sẽ sinh ra tư tưởng phản nghịch, nhưng ngươi có biết nội tâm thống khổ cỡ nào sau mỗi lần quyết định hay không? Mỗi lần ngươi làm chuyện khác thường, tỷ tỷ của ngươi sẽ phải trả giá đắt thay ngươi một lần. Lần này nàng đã bỏ ra sinh mạng của mình để gánh chịu hết thảy tội lỗi. Đổi lại là sự bình yên vô sự của ngươi lúc này. Nàng không thích hợp làm Đồ Đằng thần nữ, ngươi biết tại sao không? Vũ Sa lắc đầu.
Chức vị Đồ Đằng thần nữ này do Nhân Mẫu định đoạt, nếu nàng nói không thích hợp, ắt là không thích hợp. Chẳng qua, Vũ Sa không hiểu được trên thế giới này còn có ai thích hợp hơn tỷ tỷ mình? Nàng hoàn mỹ trên mọi phương diện, có tâm tính kiên định, trang nhã, cơ trí. Nàng thiện lương, lại biết cách ẩn nhẫn khi cần thiết, biết tàn nhẫn khi suy nghĩ đến đại cục. Rất đáng tiếc, rất đáng tiếc, trong lòng nàng còn có một ràng buộc, mà sợi dây ràng buộc đó chính là ngươi. Nàng có thể vì ngươi mà từ bỏ tất cả, đó chính là điều kiêng kỵ lớn nhất đối với một vị Đồ Đằng thần nữ.
Còn ngươi, lớn lên dưới sự che chở của nàng, sẽ là người được chọn lựa thích hợp nhất. Ngươi vốn là người không thích ràng buộc, trải qua lần tẩy lễ này sẽ thành thục hơn, lý trí hơn. Sau một lần bị đả kích nội tâm, ngươi sẽ hoàn toàn trưởng thành. Nhân Mẫu nói rất nhiều, Vũ Sa chỉ ngồi ôm gối, giống như một đứa trẻ mất đi cảm giác an toàn. Nàng nghe rõ toàn bộ những lời Nhân Mẫu nói.
Nhưng Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa cũng thấy được, trong đôi mắt Vũ Sa lóe lên tia sáng còn đáng sợ hơn những gì Nhân Mẫu giáo huấn. Đó là mầm mống thù hận, là lửa giận âm ỉ trong lòng. Ánh mắt nàng thể hiện sự căm hận đối với Nhân Mẫu, nhưng cuối cùng đã quyết tâm chôn dấu tận đáy lòng mình.
Ngươi có thể ở lại với nàng thêm chút nữa. Nhưng sau khi rời khỏi nơi này, hãy nhớ kỹ, ngươi không phải là Vũ Sa, ngươi là Vũ Thiếp. Nhân Mẫu nói xong, lập tức xoay người rời đi.
Vũ Sa vẫn ngồi ở chỗ đó, giờ phút này bộ dạng nàng cô đơn, bi thương và thống khổ, trong lòng đang tự trách mình rất nhiều. Chỉ có Sở Mộ và Bạch Cẩn Nhu một mực quan sát mới biết được nguyên nhân sâu xa trong đó. Bọn họ rất muốn đi tới an ủi nàng, nhưng hai người chỉ là hư ảnh trong đoạn trí nhớ này, Vũ Sa hoàn toàn không nhìn thấy bọn họ.
Không biết đã qua bao lâu, Vũ Sa rốt cuộc mỏi mệt đứng lên. Lúc này Sở Mộ nhìn thấy Vũ Sa đi tới trước mặt thi thể tỷ tỷ đã tử vong, hai tay run rẩy gỡ sợi dây chuyền màu tím trên cổ tỷ tỷ xuống. Sợi dây chuyền này vốn là một đôi, một chiếc đã bị đánh nát trong trận chiến cách đây rất lâu. Sau khi nàng nhìn ngắm nó một lúc lâu, mới lặng lẽ đeo nó lên cổ mình. Năng lượng trên sợi dây chuyền còn rất ít, mặt ngọc cũng có vết nứt mờ nhạt. Có lẽ đây là kết quả sau khi Vũ Thiếp chiến đấu với Thiên Ma yêu tổ.
Thời khắc Vũ Sa đeo sợi dây chuyền lên cổ mình, trong lòng Sở Mộ bỗng nhiên dâng lên cảm giác chua xót. Sợi dây chuyền này hẳn là kỷ vật duy nhất tỷ tỷ Vũ Thiếp lưu lại cho nàng. Thế mà cuộc chiến ở Vạn Tượng thành đã bị chính hắn ma hóa đánh nát, cũng ở thời điểm đó nàng mới thật sự hóa thân thành Thiện Ác nữ vương ẩn chứa oán hận ngập trời.
Nhân Mẫu tuyên bố với bên ngoài rằng Đồ Đằng thần nữ Vũ Thiếp trải qua tu dưỡng thời gian dài đã hồi phục nguyên khí, bây giờ sẽ bắt đầu tiếp quản Đồ Đằng thần điện trở lại. Nhưng tất cả mọi người không biết rằng, chức vị Đồ Đằng thần nữ đã được chuyển từ Vũ Thiếp sang Vũ Sa. Các nàng có bề ngoài giống nhau, nhưng nội tâm lại trái ngược nhau hoàn toàn.
Trên thực tế, Nhân Mẫu đã đánh giá Vũ Sa sai lầm, cho rằng Vũ Sa trải qua lần tẩy lễ này sẽ trở thành một vị Đồ Đằng thần nữ hoàn mỹ nhất. Đúng là lần này nàng cảm nhận nỗi đau tê tâm liệt phế, nhưng điều đó không có nghĩa là nàng nguyện ý tiếp nhận quy định của Thiên Cung. Ngược lại, từ tận đáy lòng nàng còn căm hận và chán ghét hết thảy mọi thứ thuộc về Thiên Cung. Trong lòng nàng, Thiên Cung chính là kẻ thù đã giết chết tỷ tỷ của mình. Nàng mặt ngoài bình tĩnh nhận lấy chức vị Đồ Đằng thần nữ, nhìn qua vô cùng ưu nhã giống như tỷ tỷ Vũ Thiếp. Nhưng trên thực tế, nội tâm nàng đang suy nghĩ cực kỳ điên cuồng, âm thầm lên kế hoạch trả thù Thiên Cung.
Nhưng trước khi nàng triển khai kế hoạch, đã bị một người vạch trần ra ánh sáng. Người này chính là nguyên nhân tội lỗi hại chết Vũ Thiếp - Du Thiên. Tại sao lại là hắn, ta chỉ muốn đóng đinh hắn lên cột rồi từ từ hành hạ từng thứ một. Cẩn Nhu công chúa tức giận nói.
Sở Mộ thì hiểu rõ chuyện này sâu hơn một chút. Hắn đang suy nghĩ, tên này chỉ là một thành viên Thủ Vọng thần điện tại sao lại bố trí được một cạm bẫy tinh xảo như thế, thậm chí còn lừa cả Đồ Đằng thần nữ rơi vào trong âm quỷ kế mưu của hắn. Lần này Vũ Sa triển khai kế hoạch trả thù cũng bị Du Thiên đoán được. Người này rốt cuộc rắp tâm âm mưu những gì? Sau lưng hắn là ai chống đỡ? Hắn giống như một kẻ đội lốt thành viên Thiên Cung, tìm đủ mọi cách phá hủy nội bộ Thiên Cung.
Thủ Vọng thần điện, Luân Bàn thần điện sẽ không cho phép một Đồ Đằng thần nữ tùy ý làm càn như thế. Cho dù Nhân Mẫu ngầm đồng ý thay đổi, nhưng bọn họ cũng tuyệt đối không chịu. Cho đến một ngày, bọn họ ném thi thể Vũ Thiếp cho Thiên Yêu Ma ăn. Vũ Sa không thể nhịn được nữa, nàng dùng sát trận giết chết một ngàn thành viên chấp pháp thuộc Luân Bàn thần điện. Đây chỉ là một phần nhỏ trong kế hoạch báo thù, bởi vì mục đích chính của nàng chính là hủy diệt Thiên Cung. Nhưng nàng không thể nén giận được nữa.
Đám người kia phát hiện nàng lợi dụng năng lượng của Đồ Đằng thần điện bố trí sát trận cũng phải sợ hãi một trận. Sau đó mới tìm cách tước đoạt địa vị và kiềm chế năng lực của nàng. Nàng bị một vạn cấm vệ quân của Đồ Đằng thần điện, Thủ Vọng thần điện và Luân Bàn thần điện truy sát, trong lúc đường cùng đành phải chạy tới vực sâu hắc ám trong lãnh địa Thiên Yêu Ma.
Phía dưới vực sâu hắc ám đầy rẫy Thiên Yêu Ma điên cuồng hiếu sát, trong đó có không ít sinh vật cấp thủy tổ. Đám người Thiên Cung không biết từ khi nào địa phương sau lưng mình đã biến thành hang ổ quái vật kinh khủng như thế. Nhưng Vũ Sa trong mắt bọn họ cũng nguy hiểm không kém, chỉ có ném nàng xuống dưới vực cho đám quái vật cắn nuốt mới có thể bình phục cơn giận trong lòng.
Vù vù vù vù vù vù! Gió lạnh thổi qua khiến cho đầu tóc nàng rối bời. Vũ Sa đứng bên vách núi, lúc này nàng mới mười lăm tuổi, chỉ là một thiếu nữ non nớt chưa thật sự trưởng thành. Phía sau lưng nàng là một vạn người mặt mày tức giận, lòng dạ độc ác. Thế nhưng trên người bọn họ lại là những bộ khải giáp màu bạc uy nghiêm. Đối với Vũ Sa, đám cấm vệ quân Thiên Cung này còn đáng sợ hơn Thiên Yêu Ma rất nhiều, bởi vì lúc này nàng không còn tỷ tỷ Vũ Thiếp ở bên cạnh bảo vệ, che chở.
Sở Mộ! Bạch Cẩn Nhu nắm chặt cánh tay Sở Mộ, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng nồng đậm. Đây là lần đầu tiên nàng thấy được cảnh tượng bi thảm đến nhường này. Trải qua đoạn trí nhớ của Vũ Sa, Cẩn Nhu công chúa tận mắt nhìn thấy một thiếu nữ bị dồn vào đường cùng, bắt buộc phải nhảy xuống vách đá hắc ám để kết thúc cuộc đời mình.
Vực sâu hắc ám nằm ở phía sau Thiên Cung, giống như là điểm tận cùng của thế giới. Nàng bây giờ đã lâm vào đường cùng, hoàn toàn cô độc, không có một ai trợ giúp. Sở Mộ đã nhìn thấy hình ảnh này vô số lần. Nàng nhảy xuống, trầm mình vào trong bóng tối tử vong.
Trong quá trình đó, vực sâu hắc ám tựa như một con quái vật mở rộng cái miệng dữ tợn đợi nàng rơi xuống. Ngoài ra còn có rất nhiều quái vật khác lao về phía nàng. Cuối cùng, đám người Thiên Cung chứng kiến Ma Hoa thuỷ tổ nuốt trọn thân thể nàng xuống bụng. Bọn họ tận mắt chứng kiến cảnh tượng này, nhưng không có một chút tiếc thương. Hơn nữa, bọn họ còn cho rằng đó mới là sự trừng phạt thích đáng dành cho nàng.
Nhưng không một ai biết rằng, Ma Hoa thuỷ tổ không hề có ý định nuốt sống nàng, mà nó đang bảo vệ nàng thoát khỏi đám Thiên Yêu Ma truy sát. Trước đó, Ma Hoa thuỷ tổ hồi sinh và trưởng thành là nhờ có Vũ Sa dùng thần lộ bồi dưỡng nhiều năm. Ma Hoa thuỷ tổ nuốt lấy Vũ Sa, sau đó dùng năng lực của mình đắp nặn cho nàng một hình hài mới. Nàng không rơi vào miệng đám ma quỷ khát máu kia, mà ở thời điểm đó nàng đang ở bên cạnh người thân của mình. Nàng không phải là Vũ Sa, cũng không phải là Đồ Đằng thần nữ. Nàng không còn phụ thuộc vào bất kỳ người nào, thế lực nào, cũng sẽ không sống tạm thay thế ai đó. Nàng chính là nàng, từ thời khắc nàng nhảy xuống vách đá đã biến thành một sinh mạng mới, thiện ác rõ ràng, ái hận đan xen - Thiện Ác nữ vương.
Đề xuất Tiên Hiệp: Hệ Thống Rất Trừu Tượng, May Mà Ta Cũng Là