Thực lực của Mạc Tà không thể sánh bằng Bán Ma Sở Mộ, hơn nữa phòng ngự của nó rất thấp, chỉ cần trúng một đòn của Lam Thực Trùng Quái chín đoạn là sẽ chết ngay lập tức. Vì thế, Sở Mộ không để Mạc Tà tham chiến.
Sở Mộ thận trọng là hoàn toàn chính xác, bởi vì trảo nhận của Lam Thực Trùng Quái đã đạt tới giai đoạn hậu kỳ cấp tám, cộng thêm hiệu quả kỹ năng thì uy lực công kích đã tiệm cận cấp chín. Mà công kích cấp chín chắc chắn thừa sức phá nát lực phòng ngự từ cấp tám trở xuống.
"Công kích phía sau hắn!" Đoạn Tân Hà ra lệnh cho hai con Lam Thực Trùng Quái đồng thời tấn công. Một con Lam Thực Trùng Quái khác nhanh chóng vòng ra sau lưng Sở Mộ, tạo thành thế giáp công trước sau. Hung quang ác độc bộc lộ rõ ràng, hai con Lam Thực Trùng Quái đồng loạt đánh tới Sở Mộ.
"Thác Vị Ma Ảnh!" Bạch Yểm Ma có hai kỹ năng né tránh cực kỳ hữu dụng, Thác Vị Ma Ảnh giúp Sở Mộ dễ dàng thoát khỏi trảo nhận của Lam Thực Trùng Quái chín đoạn. Ma diễm màu trắng bùng cháy càng lúc càng mãnh liệt, Sở Mộ dịch chuyển sang hướng khác khoảng ba mươi thước, tìm đến vị trí an toàn hơn. Đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Đoạn Tân Hà, nghiền ngẫm đối sách.
Đoạn Tân Hà lập tức cảm giác được sát khí nồng đậm tỏa ra từ Sở Mộ. Hắn vội vàng cắn răng đè nén nỗi sợ hãi trong lòng, bắt đầu mở miệng niệm chú ngữ. Sở Mộ làm sao có thể để hắn có cơ hội thi triển Hồn Kỹ? Từ trong đồng tử, hai đạo quang mang trắng noãn bắn thẳng tới vị trí Đoạn Tân Hà.
"Yểm Ma Hắc Động!" Trong khoảng không giữa hai bên, lập tức hiện ra một đoàn ma diễm màu trắng bùng cháy dữ dội, sau đó dần dần tạo thành một vùng không gian đặc thù. Bỗng nhiên, một luồng hắc quang bắn ra bốn phía, ma diễm từ bên trong đó bắt đầu bùng phát kịch liệt, khí thế cũng tăng vọt chưa từng có. Một chuyện càng thêm kinh người chính là luồng ma diễm đó chậm rãi lan tỏa ra bốn phía theo hình tròn, rồi một Hắc Động (lỗ đen) vô cùng kinh khủng xuất hiện. Hắc Động này giống hệt lối đi thông tới không gian tử vong, một khi bị cuốn vào sẽ vĩnh viễn bị giam cầm trong thế giới tối đen.
Đoạn Tân Hà chưa từng thấy qua kỹ năng này, nỗi sợ hãi trong lòng vì thế lại dâng lên mấy phần. Hắn vội vàng biến đổi chú ngữ, phóng ra một Ám Thuẫn (tấm chắn ma pháp) màu đen. Tấm chắn này là kỹ năng phòng ngự cấp tám mà Đoạn Tân Hà học được khi đạt tới cấp bậc Hồn Chủ, nó có thể trực tiếp ngăn cản phần lớn các kỹ năng công kích cường đại. Lúc ban đầu, Đoạn Tân Hà đã hao phí gần một nửa tài sản mới mua được quyển Hồn Kỹ này. Thế nhưng, hiệu quả phòng ngự của Ám Thuẫn trước Yểm Ma Hắc Động lại yếu ớt dị thường.
Khi Hắc Động từ từ mở rộng, Ám Thuẫn phòng ngự bị thôn phệ từng chút một, lực lượng phản phệ suýt chút nữa đã cuốn Đoạn Tân Hà vào trong. Yểm Ma Hắc Động xuất hiện rất nhanh, biến mất cũng không kém phần nhanh chóng. Sau khi thôn phệ kỹ năng Ám Thuẫn của Đoạn Tân Hà, nó đã kéo hắn nghiêng về phía trước một đoạn. Nếu tiếp tục bị kéo thêm một bước nữa, hắn sẽ lọt vào phạm vi bao phủ của Yểm Ma Hắc Động. Đoạn Tân Hà đứng ở đó thậm chí có thể cảm nhận được khí tức tử vong đang bao trùm lấy thân thể mình.
Đoạn Tân Hà hít sâu một hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhưng sắc mặt hắn đã trắng bệch như tờ giấy, không thể nào hoàn toàn áp chế nỗi sợ hãi từ sâu trong nội tâm. Bán Ma Sở Mộ thi triển kỹ năng quỷ dị đến cực điểm, Đoạn Tân Hà vốn không nhận ra, nên rất khó đưa ra phản ứng hữu hiệu. Hơn nữa, đây là lần đầu tiên Đoạn Tân Hà tiếp xúc chân chính với lực lượng kết hợp Dị hệ, Hỏa hệ và Hắc Ám hệ.
Diệp Khuynh Tư không dám tham gia vào trận chiến, đứng ngoài rìa chiến trường, sát bức tường đại sảnh. Ánh mắt nàng nhìn vào Sở Mộ đang phóng ra Bạch Mị ma diễm kỳ dị, không biết nên miêu tả cảm giác của mình như thế nào cho đúng. Nàng không thể tin nổi ma vương nắm giữ lực lượng đáng sợ kia chính là Sở Mộ mà mình quen biết. Hoặc có thể nói là từ đầu tới cuối nàng chưa từng hiểu được một con người Sở Mộ chân thật.
"Khuynh Tư, mau, mau lên đây! Trời đất ơi, cái quái quỷ kia là gì vậy?" Diệp Hoàn Sinh đứng trên lỗ hổng thông đạo, chuẩn bị ra tay tiếp ứng. Nhưng ngay khi hắn dõi mắt nhìn xuống, đúng lúc nhìn thấy Bán Ma Sở Mộ thi triển kỹ năng Ma Mị Ảnh lướt qua trước mặt mình, khiến hắn sợ đến mức tái cả mặt.
Từ vị trí Diệp Hoàn Sinh nhìn xuống, toàn bộ khu vực đại sảnh đã bị một luồng lực lượng trắng noãn bao trùm. Cách hắn không tới năm mươi thước là một thân ảnh cao ngạo lơ lửng phía trên một cột trụ, Bạch Mị ma diễm không ngừng bùng phát kịch liệt, đối kháng hai con Lam Thực Trùng Quái hung tàn. Linh hồn ma diễm nổ tung ngay trên trảo nhận ghê hồn, những cột trụ trong đại sảnh bị lực lượng chấn động đánh cho đổ gãy liên tiếp, đất đá chung quanh đó nhanh chóng hóa thành tro bụi tung bay bốn phía.
"Tê tê tê!" Lực lượng hủy diệt đan xen khắp nơi, hai đạo trảo nhận bay xuyên qua đại sảnh làm cho Sở Mộ không còn không gian né tránh, sau lưng đã bị cào ra hai vết thương sâu tới tận xương. Sở Mộ đã biến thành tồn tại Bán Ma nên máu huyết bên trong cơ thể đang ở trạng thái bốc cháy, vì thế Sở Mộ bị thương sẽ không chảy máu giống như người bình thường. Chỉ có điều ngọn lửa sau lưng ảm đạm vài phần mà thôi.
"Hừ hừ, thực lực cỡ này còn dám đấu với ta, không quản ngươi là ai, cuối cùng vẫn phải chết." Đoạn Tân Hà lạnh lùng cười một tiếng, chú ngữ đã niệm lên nhanh chóng. Đoạn Tân Hà đang niệm chính là chú ngữ Hồn Ước, nhưng mà có vẻ không giống chú ngữ Hồn Ước lắm, bởi vì Sở Mộ không nhìn thấy đồ án Hồn Ước xuất hiện ở bên cạnh hắn.
Khi thực lực Hồn Sủng Sư tăng cường và lực lượng Hồn Sủng dần dần biến hóa thì đồ án triệu hoán Hồn Sủng không còn giống như trước nữa. Ví dụ như Sở Mộ triệu hoán Bạch Yểm Ma thì nó sẽ hóa thành bóng dáng tách ra khỏi thân thể Sở Mộ. Nhưng bất kể đồ án Hồn Ước biến hóa như thế nào, linh hồn liên lạc giữa song phương vẫn được duy trì ổn định. Cho nên chung quanh Hồn Sủng Sư nhất định sẽ có tồn tại một vài dấu hiệu nào đó. Nhưng mà Đoạn Tân Hà thi triển chú ngữ triệu hoán hoàn toàn không có xuất hiện dấu hiệu nào cả, đây có lẽ là phương thức mà Đoạn Tân Hà âm thầm triệu hoán ra mấy con Nô Sủng.
Từ trên người Đoạn Tân Hà bỗng nhiên nổi lên mấy cái bướu thịt rồi rơi xuống đất, những cục bướu thịt đó lại bắt đầu sinh trưởng và biến thành hình dáng Lam Thực Trùng Quái. Từ trên người Đoạn Tân Hà rơi xuống tổng cộng có mười cái bướu thịt, mấy cục bướu thịt đó lập tức nở to ra rồi biến thành mười con Lam Thực Trùng Quái.
Diệp Khuynh Tư đã được Mạc Tà đưa lên lỗ hổng phía trên đại sảnh, nàng vẫn không vội vàng rời khỏi, chỉ dùng ánh mắt lo lắng nhìn xuống Sở Mộ. Ánh mắt Diệp Hoàn Sinh cũng đang nhìn chằm chằm vào mấy con Lam Thực Trùng Quái kia, cảm giác sợ hãi đột nhiên sinh ra chiếm lấy tinh thần hắn.
"Khuynh Tư, chúng ta rời khỏi nhanh đi, chúng ta không đối phó nổi mấy con quỷ quái này. Đông Thanh đã chạy đi báo tin tức cho các thế lực lớn rồi, tin tưởng rằng bọn họ sẽ tới đây rất nhanh." Diệp Hoàn Sinh mở miệng nói.
"Sở Mộ còn ở phía dưới." Diệp Khuynh Tư lắc đầu nói.
"Hắn còn ở dưới? Vậy... vậy cái con ma quỷ đáng sợ kia chẳng lẽ là Hồn Sủng của Sở Mộ?" Diệp Hoàn Sinh kinh ngạc hỏi lại. Khi nãy Diệp Hoàn Sinh mới nhìn thấy bộ dạng Bán Ma Sở Mộ đã giật mình sợ hãi vô cùng. Hắn hiển nhiên đã từng nghe nói qua sinh vật Bạch Yểm Ma có thể hóa thành hình thái chủ nhân tiến hành chiến đấu, vì thế lúc ban đầu hắn cho rằng đây chính là một con Hồn Sủng Bạch Yểm Ma cấp quân chủ. Nhưng sau đó hắn lại cảm thấy con ma quỷ phía dưới có chỗ khác lạ, khí tức yêu dị và tà mị kia rõ ràng là mạnh hơn quân chủ Bạch Yểm Ma không ít, điều này làm cho hắn không rõ ràng lắm con ma quỷ kia thuộc về chủng loại Hồn Sủng nào.
Diệp Khuynh Tư cắn nhẹ đôi môi không nói, nàng biết cái tên ma vương tà khí mười phần kia chính là Sở Mộ. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bản thân Diệp Khuynh Tư cũng không thể nào tin nổi một nhân loại lại có thể hóa thành ma quỷ như vậy. Chẳng qua là Diệp Khuynh Tư không muốn nói ra, lực lượng ma hóa quỷ dị và cường đại này nhất định là bí mật của Sở Mộ.
Mười con Lam Thực Trùng Quái tám đoạn xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ. Đối phó hai con Lam Thực Trùng Quái chín đoạn đã cực kỳ chật vật rồi, bây giờ lại có thêm mười con Lam Thực Trùng Quái tám đoạn này bao vây khiến cho Sở Mộ hầu như không còn chỗ nào để di chuyển và né tránh. Mấy con Lam Thực Trùng Quái tám đoạn này đã được Đoạn Tân Hà tiến hành cường hóa, lực chiến đấu cũng sẽ mạnh hơn Hồn Sủng cấp thống lĩnh tám đoạn bình thường. Trước kia Sở Mộ chính là bị một con Lam Thực Trùng Quái tám đoạn gây thương tích ở trên miệng cống ngầm, thiếu chút nữa còn bị miểu sát. Nếu Sở Mộ không có Bán Ma hóa đã khó lòng đối kháng hai con Hồn Sủng cùng nhau phối hợp rồi.
Lúc này Sở Mộ hóa thân Bán Ma đang ở trạng thái bảy đoạn chín giai, mặc dù có thể tùy ý giày xéo Lam Thực Trùng Quái tám đoạn nhưng mà Lam Thực Trùng Quái chín đoạn cường đại vẫn đang khắc chế Sở Mộ gắt gao. Trừ phi Sở Mộ có thể phá vỡ bình cảnh bảy đoạn chín giai, tiến vào trình độ tám đoạn, nếu không hắn rất khó chiến thắng Đoạn Tân Hà.
"Đừng cho nữ nhân kia chạy trốn, các con, đi kéo nàng và Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ trở về cho ta." Đoạn Tân Hà nhìn lướt qua lỗ hổng phía trên, lạnh lùng nói.
"Ô ô ô!" Mạc Tà hiển nhiên có thể hiểu được ý tứ Sở Mộ rõ ràng, không cần Sở Mộ truyền đạt mệnh lệnh, hai cái đuôi của Mạc Tà đã quấn lấy Diệp Khuynh Tư và Diệp Hoàn Sinh trực tiếp nhảy lên trên lối đi trong đường cống ngầm. Mạc Tà không dám trì hoãn thêm phút giây nào nữa, nó liên tục gia tốc chạy thẳng tới chỗ miệng giếng.
"Tiêu đại nhân, phía trước có Hồn Sủng bay tới." Một gã thành viên Hồn Minh tên là Tín Nghị mở miệng nói. Tín Nghị là bộ hạ thân tín của Tiêu Nhâm, năng lực cảm giác của hắn xem như là mạnh nhất trong những người đồng cấp. Lần này Hồn Minh chỉ phái ra ba người tiến xuống cống ngầm truy sát Đoạn Tân Hà, ba người này cũng là cao thủ Hồn Minh. Đối với bọn họ thì ba người là đủ rồi, nếu để cho đại nhân vật giống như Tiêu Nhâm đi giết Đoạn Tân Hà chẳng phải là hạ thấp thân phận của mình hay sao?
Mạc Tà chạy như bay tới trước mặt ba thành viên Hồn Minh, sau khi nhìn thấy những người này liền trực tiếp thả Diệp Khuynh Tư và Diệp Hoàn Sinh xuống đất rồi lập tức xoay người chạy về phía đại sảnh.
"Các vị tiền bối, đi theo đầu Cửu Vĩ Viêm Hồ kia đi, nó sẽ mang mọi người tới chỗ Đoạn Tân Hà." Diệp Khuynh Tư lo cho an nguy của Sở Mộ, nàng biết ba người này là cao thủ Hồn Minh liền vội vàng nói với bọn họ.
"Tín Nghị, Bách Tùng, hai người các ngươi đi xem một chút." Tiêu Nhâm nhìn thoáng qua Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ dần dần chạy về nơi xa, trên mặt cũng tỏ ra chút ít kinh ngạc.
Bên trong đại sảnh khu di tích cổ, tám con Lam Thực Trùng Quái tám đoạn và hai con Lam Thực Trùng Quái chín đoạn đã tạo thành uy hiếp chân chính đối với Sở Mộ. Nếu không phải hình thái Bán Ma có năng lực né tránh quỷ dị, sợ rằng lúc này Sở Mộ đã bị đám quái vật xé thành từng mảnh nhỏ rồi.
Đoạn Tân Hà vẫn đứng chắn ngay vị trí đi lên thông đạo, lúc này hắn đã nhíu chặt hai hàng chân mày. Bởi vì hắn có thể cảm giác được lực chiến đấu của Sở Mộ đang từ từ tăng trưởng. Lúc ban đầu, sinh vật Bán Ma này chỉ có thể né tránh hai con Lam Thực Trùng Quái chín đoạn công kích, hầu như không có lực hoàn thủ. Nhưng mà sau đó vài phút nó lại có thể phát động linh hồn ma diễm phản kích Lam Thực Trùng Quái chín đoạn. Đoạn Tân Hà triệu hồi ra mười con Lam Thực Trùng Quái tám đoạn chính là vì muốn kết thúc chiến đấu thật nhanh, nhưng hắn không nghĩ tới con ma quỷ này lại kiên trì được thời gian lâu như vậy.
Đoạn Tân Hà thuộc về hàng ngũ Hồn Sủng Sư trung niên trên bốn mươi tuổi, tất cả Lam Thực Trùng Quái đều là Hồn Sủng của hắn. Cho dù tổng thể thực lực đã bị giảm mạnh từ mấy năm trước, nhưng mà đối phó một người thanh niên có thể nói là dễ dàng như trở bàn tay. Nhưng tình hình nơi này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Đoạn Tân Hà, hắn kinh hãi phát hiện cái tên thanh niên này lại cường đại đến mức đáng sợ. Nhìn thoáng qua có lẽ Sở Mộ chỉ trên dưới hai mươi tuổi, nhưng vẫn thành công đối kháng với hắn trong quãng thời gian dài như vậy. Nếu như để cho tên này trưởng thành, thực lực của hắn sẽ lên tới trình độ kinh khủng nào đây?
"Giữ lại không được, người này tuyệt đối giữ lại không được." Đoạn Tân Hà tự nhủ thầm trong lòng. Một tên thanh niên đáng sợ như vậy mà tăng cường thêm vài cấp, cho dù là Đoạn Tân Hà có thêm một đám Lam Thực Trùng Quái cao cấp cũng không phải là đối thủ. Nếu lần này để cho hắn chạy trốn, vậy thì trong tương lai sau này Đoạn Tân Hà hắn sẽ vĩnh viễn không có một ngày yên tĩnh rồi.
Bạch Yểm Ma có kỹ năng Oán Ngưng không ngừng hấp thu oán khí rồi chuyển thành lực lượng của mình. Trong khi chiến đấu giằng co thì Sở Mộ dựa vào hiệu quả Oán Ngưng tăng cường thực lực từng chút một. Chẳng qua kỹ năng Oán Ngưng không thể tăng nhanh giống như Dũng Triết Chi Tâm của Chiến Dã, mà cần phải có đầy đủ thời gian từ từ ngưng tụ oán khí và chuyển hóa thành lực lượng. Hiện tại mười con Lam Thực Trùng Quái đồng thời tấn công làm cho Sở Mộ rơi vào tình cảnh cửu tử nhất sinh, vết thương trên người càng lúc càng nhiều, ma diễm cũng ảm đạm nhanh chóng.
Thế giới Thần Nội Tạng dưới mật thất. Kén trùng khổng lồ nằm chính giữa Thần Nội Tạng bỗng nhiên chấn động liên tục, ngay sau đó vỏ ngoài của kén trùng xuất hiện vô số vết nứt tinh tế. Từng đạo quang mang màu xanh đột nhiên nở rộ chiếu rọi khắp khu vực Thần Nội Tạng.
Phá xác hóa rồng. Móng vuốt Thanh Chập Long chậm rãi vươn ra xé rách kén trùng, nhất thời kén trùng màu trắng từ từ mở rộng ra. Một cái đầu rồng khổng lồ đột nhiên nhô ra, long khí màu xanh thẫm khuếch tán từ trong ra ngoài, tất cả tơ tằm màu trắng đều hóa thành hư ảo, thế giới Thần Nội Tạng rộng lớn bắt đầu biến mất dưới tác dụng của luồng lực lượng kỳ bí này. Kén trùng khổng lồ đã bị tổn hại dưới móng vuốt của Thanh Chập Long vừa mới thức tỉnh, ngay sau đó Thanh Chập Long mạnh mẽ vỗ cánh thoát ra khỏi cái kén trói buộc.
"Rống ~~~!" Đỉnh đầu Thanh Chập Long ngẩng lên gầm rống một trận kinh thiên động địa, giờ phút này kén trùng màu trắng bị lực lượng vô hình chia năm xẻ bảy trong nháy mắt, nhanh chóng biến thành hư ảo trong luồng long khí cường đại.
"Ù ù ù ù!" Toàn bộ cung điện trong khu di tích cổ bắt đầu chấn động kịch liệt, từng vết rách to lớn xuất hiện ở dưới mặt đất, nhất thời tường ngã, cột đổ nằm ngổn ngang khắp nơi. Bỗng nhiên một con Lam Thực Trùng Quái tám đoạn bị hụt chân rơi thẳng xuống dưới, ngay sau đó là nham thạch và tro bụi tung bay mù mịt, toàn bộ gian đại sảnh đã biến thành một bãi phế tích chân chính.
Kết cấu trong khu di tích cổ sụp đổ rất nhanh, mấy con Lam Thực Trùng Quái tám đoạn không còn dám tiếp tục công kích Sở Mộ nữa, mà biểu hiện ra sự bối rối chạy trốn tới chỗ chủ nhân của mình. Sở Mộ ngẩng đầu nhìn hoàn cảnh chung quanh, vô số nham thạch và đất đá rơi ào ạt xuống đầu hắn. Trong lúc hắn muốn chạy trốn thì bức tường phía trên đã hoàn toàn sụp đổ.
"Ầm ầm ầm!" Tro bụi và đá tảng cứng rắn đập vào người Sở Mộ nhưng hắn không thèm né tránh. Thoáng một cái thân hình Sở Mộ đã biến mất rồi hiện ra ở vị trí cách đó vài chục thước, một con Lam Thực Trùng Quái chín đoạn ở gần nhất cũng vội vàng truy đuổi theo sau.
Đề xuất Tiên Hiệp: Thánh Khư [Dịch]