Logo
Trang chủ
Chương 31: Ẩn giấu quá sâu

Chương 31: Ẩn giấu quá sâu

Đọc to

Hiện tại trên đảo chỉ còn khoảng bốn mươi Hồn Sủng Sư. Phương thức chiến đấu rất trực tiếp: một chọi một để chọn ra hai mươi người thắng. Sau đó, hai mươi người này sẽ tiếp tục đối chiến, và số người còn lại dự kiến vừa vặn là mười. Trải qua hai vòng chiến đấu, Sở Mộ không nghĩ mình sẽ chạm trán kẻ này. Tất nhiên, hắn cũng không mong gặp phải Phong Cổ, người có thực lực ngang ngửa Chu Sinh Mạc. Nham Thạch Yêu cấp chín sở hữu lực phòng ngự vô cùng đáng sợ. Với trạng thái hiện tại của Mạc Tà, nếu chạm trán kẻ đó, cơ hội chiến thắng càng thêm mong manh.

Lúc này, Sở Mộ đã kiệt sức, không còn bận tâm đến Cát Thanh nữa. Sau khi nhận lệnh giải tán, hắn nhanh chóng trở về phòng, định nằm ngủ để hồi phục thể lực. Trước khi ngủ, Sở Mộ vẫn đặt Thanh Trùng nhỏ ở đầu giường. Việc này vốn có mục đích rõ ràng, bởi Thanh Trùng nhỏ cực kỳ cảnh giác. Nếu có nguy hiểm đến gần, nó sẽ lập tức cắn Sở Mộ một cái, khiến hắn tỉnh giấc ngay lập tức.

"Sở Mộ, năm người đó là ngươi giết sao?" Đinh Vũ liếc nhìn Sở Mộ đang vô cùng mệt mỏi, không kìm được hỏi một câu.

Đinh Vũ không phải kẻ ngốc. Sở Mộ mang theo Nguyệt Quang Hồ cấp sáu mà có thể đánh bại Thứ Côi Hoa Yêu cấp bảy của nàng, chứng tỏ thực lực tuyệt đối không hề kém cạnh Cương Nha cấp tám của Đường Hiển. Dù cảm thấy Sở Mộ khó lòng giết được Chu Sinh Mạc, Đinh Vũ vẫn nghi ngờ hắn có liên quan đến vụ việc này.

Sở Mộ chỉ lắc đầu, mệt mỏi đáp: "Ngày mai sẽ phải chiến đấu rồi, ngươi nên nghỉ ngơi sớm đi."

Thấy Sở Mộ không muốn nói nhiều, Đinh Vũ lại càng thêm nghi ngờ. Nàng liếc nhìn Sở Mộ đang vô cùng mệt mỏi rồi trở về giường mình. Đinh Vũ không rời khỏi nhà gỗ, ngồi trên giường kiên nhẫn chờ đợi. Cho đến khi Sở Mộ khẽ ngáy, ánh mắt nàng mới khẽ đổi khác.

Đinh Vũ chậm rãi đứng dậy, cẩn thận tiến đến gần giường Sở Mộ, ánh mắt có chút căng thẳng nhìn chằm chằm khuôn mặt hắn, rồi chậm rãi đưa tay ra.

"A..." Sở Mộ bỗng nhiên hít sâu một hơi, giật mình tỉnh giấc. Đôi mắt hắn đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Đinh Vũ. Sát ý lạnh lẽo, vẻ mặt hung tợn tựa như một hung thú sắp bộc phát dã tính.

Đinh Vũ bị vẻ mặt của Sở Mộ dọa cho mặt mày tái mét, đứng sững tại chỗ, mồ hôi lạnh lấm tấm trên trán nàng từ từ nhỏ xuống.

"Chuyện gì?" Sở Mộ nhìn chằm chằm Đinh Vũ đang định tiến lại gần mình, giọng nói lạnh như băng.

"Ta... ta chỉ muốn mượn Sủng Giám của ngươi xem qua một chút." Bàn tay Đinh Vũ đã chạm vào quyển sách trên đầu giường nhưng không dám cầm.

Sở Mộ thấy Đinh Vũ không triệu hồi Hồn Sủng, tâm trạng dần bình ổn. Một lúc lâu sau, vẻ mặt hắn dịu đi nhiều, lại liếc nhìn Đinh Vũ đang ngây người vì sợ hãi, rồi phất tay nói: "Cầm lấy đi, lúc nãy ta gặp ác mộng, đừng sợ."

Thấy Sở Mộ đã trở lại bình thường, Đinh Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm, cầm cuốn Sủng Giám nhanh chóng trở về giường mình.

"Lúc nãy ngươi thật là đáng sợ." Đinh Vũ lùi ra xa một đoạn mới dám nói lại một câu.

"Trên đảo này, ai mà chẳng đáng sợ." Sở Mộ lắc đầu cười khổ. Thấy Đinh Vũ kinh hãi như vậy, hắn không còn buồn ngủ nữa. Chậm rãi ngồi tựa lưng vào thành giường, Sở Mộ nhắm hai mắt lại, bắt đầu tập trung tinh thần, tiến vào trạng thái tĩnh tu. Hắn muốn mau chóng khôi phục Hồn Lực như cũ.

Đêm qua, Sở Mộ đã tăng cường tu vi lên một niệm, thực lực Bạch Yểm Ma cũng tăng cường một cấp. Dựa vào đó mà suy đoán, Hồn Lực hiện tại của Sở Mộ cao hơn lượng tiêu hao của Bạch Yểm Ma một chút. Nếu khôi phục đầy đủ Hồn Lực, có lẽ hắn có thể thi triển được một Hồn Kỹ quan trọng.

Sở Mộ tiến vào trạng thái tĩnh tu, Đinh Vũ ở một bên cẩn thận quan sát hắn, chốc lát sau mới từ từ mở cuốn Sủng Giám ra. Chu Sinh Mạc bị giết chết khiến Đinh Vũ cảm thấy Sở Mộ không hề đơn giản như vẻ ngoài. Nàng mượn cuốn Sủng Giám là muốn tìm hiểu thêm về Nguyệt Quang Hồ rốt cuộc có những năng lực gì.

Lật sang trang nói về Nguyệt Quang Hồ, Sủng Giám giới thiệu không nhiều lắm, chỉ có một ít kỹ năng thường gặp và miêu tả đơn giản. Đinh Vũ đọc lướt qua không phát hiện bất kỳ điểm đặc thù nào.

"Kỳ quái, không có gì lạ hết, chẳng lẽ đám người Chu Sinh Mạc chết thật sự không liên quan tới Sở Mộ?" Đinh Vũ nhỏ giọng lầm bầm.

Cho tới lúc này, ánh mắt Đinh Vũ vô tình rơi vào bảng liệt kê kỹ năng cơ bản của Mạc Tà: Mị Hoặc, Sở Liên, Nguyệt Ảnh.

"Sở Liên... kỹ năng này..." Đinh Vũ không hiểu lắm về kỹ năng này, chỉ biết là nó có thể tước nhược ý chí chiến đấu của đối thủ. Vì muốn biết rõ ràng chuyện này, Đinh Vũ cố ý lật đến trang miêu tả kỹ năng Hồn Sủng, tìm được tin tức có liên quan đến kỹ năng Sở Liên.

"Sở Liên là kỹ năng đặc thù của chủng tộc Yêu Linh. Trạng thái ban đầu có thể giảm thấp ý chí chiến đấu của các Hồn Sủng tâm trí thấp. Trung kỳ có thể trở thành thủ đoạn ngụy trang và ẩn giấu thực lực. Hậu kỳ thì hiệu quả ngụy trang mạnh hơn. Toàn kỳ có thể ngụy trang thay đổi hình thái bên ngoài."

Đinh Vũ nhìn đến đoạn này bắt đầu cảm thấy có điều khác lạ, nàng vội vã đọc lướt qua, cái miệng nhỏ nhắn từ từ mở ra, vẻ mặt từ bình tĩnh chuyển sang kinh hãi.

"Ngụy trang ẩn giấu thực lực, Nguyệt Quang Hồ cấp sáu thắng được Thứ Côi Hoa Yêu cấp bảy của mình." Sau khi liên hệ tất cả những điều đó lại với nhau, nàng đã có thể nhận ra chân tướng sự việc rồi.

Đinh Vũ tập trung chú ý vào quyển sách, sau đó dời ánh mắt về phía Sở Mộ đang tĩnh tu, trong lòng nhất thời nổi lên một trận sóng to gió lớn, rất lâu không có cách nào hồi phục tâm tình bình thường.

Sở Mộ hoàn thành một vòng điều tức cảm giác hơi đói bụng, mở mắt ra dự định ăn một ít lương khô lấp đầy cái bụng. Thế nhưng lúc vừa mở mắt ra, Sở Mộ đã lưu ý thấy Đinh Vũ nhìn chằm chằm mình, thế là hắn nở nụ cười nhàn nhạt nói: "Chuyện gì?"

"Nha... nha... không có gì." Đinh Vũ vội vàng dời tầm mắt sang nơi khác, trái tim bất tri bất giác đập loạn xạ.

Thực lực xếp hạng mạnh nhất không thể nghi ngờ chính là Lão Lang của Chu Sinh Mạc, nhưng lúc này trong mắt Đinh Vũ đúng là cực kỳ hoang đường và buồn cười. Bởi vì người chân chính mạnh nhất lại là kẻ đang ngồi đối diện với mình. Gã thiếu niên tên Sở Mộ tĩnh táo, cao ngạo, lòng dạ thâm sâu khó lường này. Không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên hành động trong một đêm giết rụng năm người, ngày thứ hai vẫn có thể cực kỳ trấn định tiếp nhận đám chấp sự truy hỏi đề ra nghi vấn. Đinh Vũ kinh hãi vô cùng, nếu không phải vì mình có sức tưởng tượng phong phú e rằng đến lúc này vẫn không thể phát hiện điều gì khác thường. Gã thiếu niên Sở Mộ này ẩn giấu quá sâu, thực lực mạnh đến mức làm cho người ta rùng mình sợ hãi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tán Gái Cùng Trường
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN