Logo
Trang chủ
Chương 20

Chương 20

Đọc to

Mình từ từ chìm vào giấc ngủ trong vòng tay em lúc nào chẳng hay, phần vì mệt, phần vì yên bình. Khi mà gà hàng xóm gáy tiếng đầu tiên thì em đã lên nhà trên từ lúc nào không hay.

Đầu tiên mình xin cảm ơn các bạn vì đã chia sẻ cùng câu chuyện của mình, cảm ơn nhiều bạn vì có nhã hứng mời mình café, đi chơi, đi ăn, đi nhậu. Tạm thời đến giờ tất cả những gì mình viết là thật, để chia sẻ cùng các bạn, vì thật ra mình chẳng chia sẻ câu chuyện của mình với ai trong gia đình được cả. Mấy hôm nay mình say suốt, cứ viết xong chút nào lại up lên rồi đi uống rượu. Hôm nay 16 rồi các bạn ạ, chiều nay mình nghỉ làm về quê em ăn cưới. Câu chuyện mình viết ngay từ đầu đã không giấu diếm rằng nó không có một cái kết NHƯ LÀ VOZER MONG ĐỢI- nhưng đó không phải là cái kết buồn khi mà hôm nay là ngày vui của em phải không các bạn? Mình viết và chia sẻ về những kỷ niệm đẹp về một tình yêu theo mình nghĩ là đẹp. Dẫu rằng không đến được với nhau nhưng cũng đã có những lúc bên nhau hạnh phúc.

Hôm nay mình ngồi đây và viết cho các bạn nghe câu chuyện về lần đầu tiên về nhà em vì hôm nay cũng đã là lần cuối mình đặt chân đến đó. Mình đang ốm, thật sự để ngồi đây và viết được thì trong người mình đã có chút chất kích thích rồi. Người mình cứ mệt mỏi và rã rời cả ra, đêm qua mình lại nằm ở đó chỉ có điều là một mình, mình xin lỗi, mình là đàn ông nhưng mà từ hôm qua đến giờ cũng khóc sưng mắt như một con đàn bà.

À tiện mình muốn các bạn nghe bài hát này cùng mình trước khi đọc tiếp được không?

Bài hát này mình và em vẫn hay nghe cùng nhau, vẫn hát cùng nhau, thậm chí còn chia lời xem ai hát đoạn nào thì hợp. Hai đứa mình đã định sẽ hát nó trong ngày cưới của hai đứa. Thật đấy, ngày đó mình thấy nó hay chứ chưa bao giờ để ý rằng tại sao giai điệu một bài hát đám cưới cứ man mác buồn như vậy. Cảm giác lời bài hát như được viết ra bởi 1 người thứ 3 đứng ngoài đám cưới và nhìn cô dâu vậy - Beautiful in white. Mọi người có nghe không?

Mình sẽ chẳng khóc đâu, khóe mắt chẳng cay đâu khi mà khi đón dâu bài hát ấy lại vang lên trên tivi, chẳng biết vô tình hay hữu ý mà người làm ảnh cưới cho em lại lồng nhạc bài ấy, bao nhiêu kỷ niệm ùa về. Lúc em uốn mình hát sai, chỉ mình hát đúng chỗ này chỗ kia, lúc mình ôm em, lúc hai đứa nằm cạnh nhau cầm con điện thoại hát và ghi âm rồi nghe lại đến khi ưng thì thôi. Mình tiễn em ra đến cổng bước lên xe hoa, nhìn em thêm 1, 2 lần rồi bắt taxi về thẳng Hà Nội không thể đưa em được đến nhà trai cách đó chưa đến 500m.

Mình không hối hận nhưng thật sự đau lắm. Có lẽ bài hát này sẽ còn làm mình đau đến suốt đời.

Cảm ơn các bạn đã lắng nghe. Chuyện mình vẫn còn dài, mình sẽ vẫn viết tiếp các bạn ạ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nghề Vệ Sĩ - Đời không như mơ
BÌNH LUẬN