Mùi hương con gái, vâng chính xác là mùi một loại dầu gội hay sữa tắm nào đó quyện với mùi con gái tạo ra cái mùi rất lạ, chứ không phải mùi nước hoa rẻ tiền mà mấy em hàng hay xốc. Cái mùi đó làm máu dê nổi lên, em khẽ chạm ngực em ấy ở bên ngoài rồi cái tay cứ lần xuống thấp dần, thấp dần. Thi thoảng thấy em ấy giật thot mình một cái, ai phải ôm gấu ngủ đêm rồi mới biết cái kiểu con gái giật mình khi ngủ nó như thế nào. Mỗi khi em nó như vậy em lại hơi hoảng, dừng lại dò xét xem em ấy tỉnh hay chưa. Cảm giác lén lút kì lạ, mặc dù ở bàn bên mấy ông anh em thọc hẳn tay vào trong từ lâu rồi, có ông còn vạch ra rõ cả màu áo ɭóŧ hỏi em:
- H ơi, của anh đỏ này, của mày màu gì - Cười nham nhở.
- Đen anh ạ - Em cũng cười lại.
- Màu trắng chứ - Con bé khẽ thì thầm bên tai em.
- Dậy rồi à. Mệt cứ ngủ đi, hay anh để em về phòng nhé (mấy em nó ở phòng bên trong đằng sau khu hát này, ở tập thể).
- Ngủ được một giấc anh ạ. Anh đẩy em về bây giờ lại phải đi tiếp khách khác cũng thế thôi.
- Thế đi rửa mặt đi cho tỉnh táo, hay em ngủ nữa?
- Em đi rửa mặt, ngồi cạnh anh thế này ngủ mãi sao tiện, đợi em tí.
Em nó đứng dậy làm em tần ngần nhìn theo dáng một lúc, cũng cao ráo xinh xắn, vậy mà… Em tặc lưỡi đi ra ngoài gọi nhân viên hỏi nhỏ mấy câu, độ 15 phút sau thì nó bê vào một tô mì tôm hai trứng to tú ụ. Em đẩy về phía con bé cười:
- Ăn đi em, chắc đói.
Con bé tròn mắt nhìn em một lúc rồi cười ngặt:
- Anh mời em à, ôi chết cười, sao anh không bảo em tự đi nấu, như thế thì không bị tính tiền.
- Tiếc gì đâu. Em ăn đi.
Em nó cũng không khách sáo cầm đũa mời em xong ăn mì rùm rụp. Vì cái vụ tô mì ấy mà em bị hội anh em trêu suốt. Thực ra mọi hành động của em lúc ấy là do men làm nhiều hơn là do người làm, nếu tỉnh táo em không bao giờ thế.
- Anh ăn không? - Con bé dứ dứ đũa mì vào mũi em.
- Không.
- Chê đũa em bẩn à?
- Không mà.
- Thế há mồm ra em đút cho nào.
Em chả hiểu sao cũng răm rắp nghe theo, cứ thế hai đứa chia nhau nốt chỗ mì còn lại, thậm chí đến cả miếng lòng trắng trứng. Ăn xong con bé có vẻ khỏe, ôm em chặt hơn, hát thêm vài bài. Công nhận con bé hát hay hơn hẳn, không ngang ngang như mấy em xôi thịt còn lại. Con bé thấy em gật gù nghe nên quay sang khoe:
- Bài gì em cũng hát được anh ạ, anh hát với em nhé.
- Thôi.
- Để em chọn bài cho anh hát còn em bè cho.
- Ôm em là đủ rồi.
- Anh dẻo mồm nhờ.
Con bé cười, hai đứa có nói luyên thuyên một hồi nữa, một tay nó cứ hát còn một tay đan vào tay em xong sờ sờ cái nhẫn bạc ở ngón áp út:
- Anh có vợ rồi à?
- Chưa, có đâu.
- Chối làm gì, em chỉ hỏi vậy thôi.
- À - Em giơ hai bàn tay lên cho em nó xem rồi chỉ lần lượt từng chỗ - Đây là của người yêu cũ năm 2007 (ngón nhẫn bên trái), cái này của người yêu cũ năm 2010 (vòng tay bên phải), còn cái này của người yêu cũ năm 2013. Còn nốt này của bồ (vết tàn thuốc lá châm vào tay).
- Lắm NYC thế, thế bây giờ?
- Không phải giờ đang ngồi với em sao, hỏi làm gì.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)