Mình và thằng Quyết, thằng Hưng vừa ra đến cổng trường thì thấy thằng Hiệp đã đứng sẵn ở đó với sáu thằng nữa. Mấy thằng lớp 12 này trước cũng hậm hực với mình vì không tán được Lan đây mà. Chúng nó đứng bầy đàn ngoài cổng, thằng nào cũng nhìn mình như kiểu "ra đây bố mày thịt" đến nơi rồi ấy. Mình thì tỉnh lắm, đếch dại gì ra để bị ăn đòn à. Đúng là có đánh nhau có khác, đứng chật cả đường, thằng Hiệp thấy mình đứng bên trong trường thì cứ ngông nghênh khích bác:
- Ra đây đi, vừa đánh tao ghê lắm mà, giờ sợ à?
Mình thì cũng thuộc loại võ mồm không kém:
- Ờ bố mày sợ đấy, vào đây mà đánh tao! )))
(Bác nào bảo em trẻ trâu tối em bò lên giường thông đít =)) )
Ông quản sinh trường thì đứng dẹp đường, cũng không dám ho he gì nhiều, vì hầu như toàn thành phần tạp chủng đang ở đây cả.
Đang đấu khẩu võ mồm thì Lan chạy ra nắm lấy tay mình lôi vào nhà xe. Thằng Quyết thấy thế thì bảo mình cứ đi đi để nó lo (thằng này nó nói thế thì mình cũng yên tâm, mình biết tính nó, nó cũng thuộc loại số má nhưng không thích chơi nổi, được cái sống tình cảm nên mình cũng quý nó).
- Lan bảo C đừng dây với thằng đó mà, nó đã làm gì C chưa? - Nàng lo lắng hỏi.
Thấy nàng quan tâm mình, hứng cù nhây lại lên cao:
- Vừa có một thằng nó đạp một cái vào bụng C, giờ hơi nhói - Mình bắt đầu liên thiên.
Nghe vậy nàng sốt sắng hỏi:
- Trời ơi, thế giờ còn đau không để Lan xem nào.
Nói rồi nàng lấy trong cặp chai dầu gió ra, vén áo mình lên xoa vào trước bụng cho mình. Nàng liên tục hỏi mình đã đỡ chưa. Mình thì ngước mặt lên trời xít xoa cứ như kiểu đau lắm, thật ra là để tránh không để nàng nhìn thấy mình cười. Nhìn nàng lo lắng săn sóc cho mình, vui lắm ấy, con gái thế này ai mà không yêu không quý cho được chứ.
Phát hiện có người nhìn chằm chằm, nàng ngẩng mặt lên mắng yêu:
- Nhìn nhiều phạt tiền đó nhé, không phải thấy người ta xinh là cứ nhìn hoài đâu nhé!
- Mình cự: - Đẹp mới nhìn chứ xấu ai nhìn làm gì! ))
- Xì xì - Hấp.
- C thấy đỡ đau hơn chưa? - Nàng hỏi.
- Được người xinh đẹp chăm sóc thế này thì kể cả có ngất cũng tỉnh ngay! ))) - Mình trêu nàng.
- Hứ, thôi đi đồ nịnh đầm.
Mải tán gái mà mình quên khuấy cái vụ thằng Hiệp luôn, nên thằng Quyết đứng ngay cạnh mình lúc nào không biết, chỉ tới lúc nó sút vào mông mình thì mình mới để ý.
- Anh chị gớm nhỉ! - Nó nguýt.
Nàng thì ngượng ngùng cười cười, mình cũng vậy.
- À thế xong rồi hả mày? - Đánh trống lảng.
- Xong lâu rồi con zai ạ, mày cứ gây chuyện đi rồi lần sau bố không lo cho mày đâu nhé! - Thằng Quyết nói.
- Chú nóng nảy vl, chiều một chầu sting nhá! - Mình.
- Được đấy, chiều mà mất dạng thì đéo chị em gì nữa đấy nhé.
- Xùy, phắn phắn! - Mình đuổi.
Không nỡ để nàng một mình đi về nhà, mình tiễn nàng về đến tận nhà luôn, cứ mải cười đùa thì đã đến trước cửa nhà nàng từ lúc nào, nhanh thật ấy.
- Lan!!!!
- Ơi, còn níu kéo chuyện gì nữa à?
- Lại bảo này! - Mình cười.
Nàng tiến lại gần nhìn mình ra chừng khó hiểu.
Chóc!!!!! - Mình búng vào trán nàng.
- Au ui, con lợn! - Nàng lườm mình.
- He he, C về đây! - Cười lớn.
- Đi cẩn thận nhé! - Vẫy tay.
Đạp xe về. Sao mà đoạn đường nó dài vậy, đạp thấy ông bà cố luôn.
Về đến nhà, chạy lên thay quần áo rồi xuống ăn cơm. Mẹ lại hỏi sao về muộn vậy, vẫn theo thói quen mình lại nói dối ở lại lớp để tập cho 22/12. Lúc đó mình lại nghĩ quá đơn giản là lý do đó có thể qua mắt mẹ mình mà quên mất rằng bả là chi hội trưởng của lớp. ))
Trưa ngủ đang tơ lơ mơ thì có điện thoại. Gọi liền ba cuộc không có ai nghe máy, chắc mọi người trong nhà đi làm hết rồi, lết xác từ tầng 3 xuống tầng 1:
- Alooooooo - Giọng mình ngái ngủ.
- Đm cho bố mày leo cây đấy hả thằng chó! - Giọng thằng Quyết đang hét vào như muốn nổ tung cái điện thoại mình ra vậy.
- À à, Quyết hả, chờ chút giờ bố ra, vừa ngủ dậy.
- Ờ, nhanh lên đấy nhé.
Thằng này chắc lại cùng mấy bằng hữu lại ra quán halflife đây mà. Mình cúp điện thoại phi lên đến tầng 2, điện thoại lại reo, chạy xuống lầm bầm "mẹ thằng này gọi đéo gọi lắm thế không biết".
- Đm gọi đéo gì gọi lắm thế.
.
.
.
Im lặng vài giây, không thấy ai trả lời gì mình bồi thêm:
- Đm gọi bố mày mà im re thế hở?
.
.
- Lan đây, C đó hả?
- Ơ, ơ Lan đó à? - Mình cuống.
- Ừ, Lan này.
- Ừ....ừ thế gọi...gọi cho C có việc gì vậy, mà sao biết số điện thoại nhà của C vậy? - Vẫn còn hoảng (mất hình tượng quá).
- Lan xin Hưng đó, mà C đang cãi nhau đấy à mà sao to tiếng vậy? - Giọng nàng run run.
- À không có đâu, tại C tưởng thằng Quyết gọi nên vậy đó. Hê hê, mà gọi cho C có việc gì thế, hay nhớ C hở? - Mình lại cù nhây.
- Xì. Ảo tưởng quá đấy ông, sáng mai C có bận gì không????
- C không, có việc gì à?
- Sáng mai đi mua ít đồ với Lan nhé, được không? - Nàng hỏi.
- Ok - Mình lạnh lùng đáp, phải tỏ ra là boy nạnh nùng không được bộp chộp mặc dù trong lòng sướng rơn hí hí.
- Thế sáng mai 8h C qua nhà Lan nhé. Rồi đi bằng xe đạp điện của Lan.
- Ừ C biết.
- Thế nhé, bibi C.
Nạnh nùng cúp máy, vừa chạy vừa nhảy vừa hét như trúng lô - đây là lần đầu tiên mình đi hẹn hò dù với danh nghĩa là đi mua đồ với nàng nhưng đó cũng là tín hiệu tốt để mình triển khai kế hoạch sau này.
Chạy ra quán, vẫn trong trạng thái phởn phê, mình nhìn thằng Quyết cười với nụ cười khả ố nhất có thể. Con bé hay chơi Audition với mình thấy như vậy bĩu môi rồi nhìn mình với ánh mắt khinh bỉ nhất có thể.
Mình kệ mẹ, đang yêu mà đâu có quan tâm đâu. ))
Chia team ra bắn kèo nước, thằng Quyết chửi mình hay như hát, vì thú thật là mình bắn Half-Life rất gà. Chơi thì ít cơ mà mình thì bình luận là nhiều (vì lúc nào cũng chết đầu tiên. ))) Cơ mà đéo hiểu sao bọn này vẫn thích gọi mình ra chơi cùng và tất nhiên mình ở bên nào y như rằng bên đấy thua là cái chắc.
Xong game, mình với thằng Quyết ra quán bánh mì ngồi, đếu hiểu sao nó còn cay trận Half-Life vừa nãy hay sao làm một phát hết 4 cái bánh mì (chắc cũng tại mình phải bao nó vụ hồi sáng nữa nên mới ăn sung như này). Ăn uống một hồi, mình hỏi:
- Thế vụ hồi sáng giải quyết như thế nào thế mày?
- À, thì bạn tao nó đến rồi giải tán chứ sao nữa, cơ bản toàn người quen nên cũng không có gì to tát.
- Thế à? - Mình trả lời.
- Ừm, mà lần sau mày cẩn thận, đánh nhau trong trường là bị kỷ luật như chơi đấy.
- Rồi, tại nghe nó nói thế tao nóng máu quá - Mình tỏ vẻ ăn năn.
- Mà thằng Tân "lác" A14 có vẻ nó hằm hè mày lắm đấy, không dễ nó bỏ qua cho đâu, (chú thích là thằng "lác" này nó là anh em hàng xóm hay kết nghĩa của thằng Hiệp). Thằng này cũng không có gì đâu cơ mà chuyên gia chơi bẩn với bầy đàn đấy. Thấy nó lảng vảng là phải tránh đi ngay.
- Ừm được rồi.
Nhìn thằng Quyết mà mình cảm động, tuy chưa giúp nó được cái gì cả mà nó chơi với mình như kiểu bạn bè thân lâu năm. Mồm tuy hay chửi mình nhưng mình biết là nó đều có ý tốt cả chỉ biết thầm cảm ơn nó. Cơ mà có lẽ mình nên dừng cái suy nghĩ ấy lại ngay khi phí thanh toán mất 50k tiền ăn và tiền nước. @@
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Phàm Nhân Tu Tiên (Dịch)