Mấy hôm lại toàn gặp chuyện bực mình...
- ... thế nên là bây giờ anh đang chán đời đây. Toàn chuyện vớ vẩn sảy đến. Chịu hết nổi rồi... Thế nên là gửi anh 1 cái ảnh sang đây, làm gì đấy thật funny vào. Chắc là làm anh thấy đỡ hơn đấy.
- Em không thể chụp ảnh funny khi mà bạn em đang buồn được.
- Khi mà em nói "my friend" ấy. Anh cảm thấy hơi mất mát.
- Mình không phải bạn của nhau sao?
- Ý anh không phải vậy nhưng mà khi em nói thế, anh thấy mình thật xa lạ.
- Mình có thể là bạn xa (khoảng cách) của nhau mà?
- Yeah... I know... :|
Cái gì nữa đây? Ngần ấy ngày rồi. Đên hôm nay ngót 1 tuần rồi? Sao vẫn còn từ BẠN?
...
...
- Em biết không? Mỗi khi anh đang thấy mệt mỏi, em nói chuyện với anh. Gửi ảnh cho anh. Anh cảm thấy như mình được chữa lành vết thương vậy. Như thể em là thuốc ấy.
- Nghe hay đấy. Em là thuốc chữa cho anh ha.
- Yes. Giờ chữa cho anh đi. Anh đang không khỏe đâu. Anh cần thuốc.
- Cách mà anh nói vậy cute thật ấy.
- Cho anh thuốc đi. 1 cái ảnh, như là 1 viên thuốc ấy.
- Gấu Teddy đang bay. Em có siêu năng lực này.
- Thật á? Sao mà nó bay như vậy được?
- Ma thuật đấy.
- Đấy không phải câu trả lời. Á à, anh thấy cái gì đó đằng sau kìa? Con chim cánh cụt đúng không?
- Anh chả thấy gì hết đâu.
- Được rồi. được rồi. Đứa em em nó đang nhấc con gấu lên đấy. Có nhìn thấy tay em em không?
- *$%^&(*&@#@#$$% Đập chết bây giờ?
- Em có siêu năng lực mà? Á, đừng đánh em...
...
...
- Anh ngủ ngon nhé.
- Anh chẳng ngủ được đâu. Cho đến khi nào uống thuốc ngủ thì thôi.
- Thuốc ngủ là gì thế?
- Là ảnh của em ấy. Gửi anh 1 viên nhanh lên không là anh thức đến sáng bây giờ?
- Đây... Rồi, ngủ đi đấy...
...
...
- Aaaaaaaaaa.
- Gì thế?
- Anh sắp chết rồi.
- Sao lại thế?
- Bị thiếu thuốc.
- Anh lại bị nghiện em rồi đấy à?
- Nhanh lên, sắp chết rồi đây...
- Cảm ơn, anh sống lại rồi. Há há.
- Vâng -_-
- Em biết không? Em làm cuộc sống của anh tươi đẹp hơn đấy.
- Cool. Em nói chuyện với anh... Anh vui thật đấy.
- Khi mà em nói chuyện với anh. Em đúng là như thuốc thần cmn dược ấy.
- Trông em giống viên thuốc lắm à? À mà có 1 người cũng từng nói với em như vậy đấy.
- Cái gì? Còn ai nữa?
- Bọn em không có gì nữa rồi.
- Vâng. thế thì tốt hơn là anh nên gọi em là: sweet heart, honey, baby hay là darling nhé? Để làm cho nó khác đi.
- Nahhh, đừng có nói thế.
- Rồi, thế thì em là thuốc độc của hắn, còn là thuốc chữa lành của anh. Chỉ có anh là duy nhất thôi.
- Vâng... Được rồi... Haha...
- Nếu không là anh đánh thuốc em đấy.
- LOL...
- Aw. It"s better now. I feel like I"m living, not surviving... (anh cảm thấy như mình đang sống, chứ không chỉ là đang tồn tại nữa)
...
- Em vẫn ở trường này...
- Anh vừa ăn tối xong. Đang chẳng biết làm gì đây,
- Em cũng thế.
- Giờ thì anh muốn đốt trường em.
- -_-
- Như thế em mới có thể được về và nói chuyện với anh thoải mái.
- Nguy hiểm thế cơ á?
- Yes... Hồi còn đi học anh trẻ trâu lắm, lúc nào cũng muốn đốt trường và sổ đầu bài.
...
...
Hôm nay thế thôi. Mình dừng part 2 này ở đây... Thực sự là em Naru này rất khó hiểu. Lúc thì gần gũi đến lạ lùng, lúc lại xa cách muôn trùng... Về sau cũng thế. Trong bài là cả 1 quãng thời gian nhưng mình đã cắt gọt, mình và em ấy hay gửi ảnh cho nhau, mình thì thường gửi nhiều hơn... Naru không đơn giản như mình nghĩ...
Đề xuất Tiên Hiệp: Nhân Đạo Đại Thánh (Dịch)