Logo
Trang chủ

Chương 19: Rốt cuộc thì mối quan hệ này là gì???)

Đọc to

- Nghe này anh, bài này hay cực... How Do You Love Me – SPZRKT & Sango... (soundcloud)

- Gì thế? Ừ, anh đang nghe đây...

- “Anh yêu em như thế nào” á?

- Yep...

- Thế em THÍCH anh như thế nào? (So... How do you LIKE me?)

- Em thích anh bằng từ Pháp đến Việt Nam... To lắm đấy :D ... Thế còn anh thì sao?

- Anh á, ít hơn, không bằng em đâu. Chi nhỏ như viên thuốc thôi. Nhưng mà bị ốm bệnh mà không có thuốc thì không sống được đâu.

- Khϊếp, nghe nguy hiêm thế?

- Ừ. Em ý nghĩa với anh mà... Ý anh là em quan trọng với anh lắm.

- Aww. Okay, anh cũng quan trọng với em lắm.

- KHÔNG, em toàn bắt anh phải chờ thôi. Em còn chẳng để anh gọi điện lần nào cả.:canny:

- ...

...

- Em làm gì thế? Chưa ăn trưa à?

- Em xin lỗi, em phải chuẩn bị nhanh đến đến trường. Bye...

- Nope... Anh ghét em rồi đấy, em toàn vậy thôi.

- Em ở ngoài đường rồi... (kèm theo 1 cái ảnh đường phố)

- Em nghĩ gì khi gửi bức hình này? Anh sẽ thấy tốt hơn chăng? “Thuốc” của anh đâu rồi?

- Em chỉ muốn nói là em đang chờ xe bus thôi...

- Yeah... Anh đang chờ thuốc đây...

- ... Em lên xe rồi.

- Vâng, lại thế, lại trên xe. Rồi sau đấy em sẽ lên lớp, rồi em sẽ tan học, rồi em sẽ về nhà, rồi em sẽ ngủ, rồi sau đó em ăn tối rồi em lại ngủ như mọi ngày, em chẳng dành thời gian nói chuyện với anh lúc nào cả....

- ...Và em không muốn nói chuyện gì lúc này cả. I’m human. Shit. (Em là người... Mẹ...)

- Anh xin lỗi, anh chỉ đùa chút thôi. Anh không có ý làm em giận.

- Em không giận, nói chuyện sau đi.

- Em tức anh à?

- KHÔNG. Em thề.

- Ừ, vậy nói chuyện sau vậy. Đừng mất tâm trạng...

- ...

- 10h tối rồi, em phải ăn tối rồi chứ?

- Vâng, em ngủ quên.

- Còn giận anh không?

- Khôngmà. Em nói là không giận rồi.

- Nhưng anh vẫn sợ.

- Anh sợ em á?:sosad:

- Ừ.

- Oh my... Nếu mà em làm “bạn em” sợ thì không hay rồi. Em sẽ không vậy nữa đâu.

- Anh chỉ sợ mình mất em thôi. Đừng như vậy nữa nhé?

- Mất em á? Yahhh. Anh không mất em vì cái chuyện nhảm như thế này đâu.

- Tại anh thấy em chửi thề...

- Em xin lỗi, chỉ tại thi thoảng em thích 1 mình hơn.

- Anh thì luôn 1 mình, chẳng có ai nói chuyện hay chơi cùng cả. có mỗi mình em thôi mà nói chuyện với em lúc nào cũng thật khó.

- Thật á?

- Anh kể với em rồi còn gì nữa? Anh mà có ai rồi thì anh còn thời gian nói chuyện với em chắc?

- Em không biết nữa.

- Anh suốt ngày chỉ quanh quanh mấy việc, LÀM VIỆC, HỌC, LÀM VIỆC, Ở LẠI VĂN PHÒNG buổi tối... Tẻ nhạt, chả có gì vui vẻ cả.

- Em không thích anh như vậy đâu

- Anh không có ý gì cả.

- Đừng suy nghĩ tiêu cực nữa. Chúng ta gần gũi mà. Là thật đấy. Anh biết là anh có thể kể với em mọi điều nhưng em không muốn anh luôn tỏ ra tiêu cực như thế.

- Anh không có ý như vậy.

- Thế tại sao anh của em làm anh thấy tốt hơn?

- Anh không biết nữa, chỉ là với em anh cảm thấy điều gì đó vô cùng đặc biệt.

- Em là như thế nào với anh?

- Chỉ là... Anh... Anh thích em thôi.

- Em cũng thích anh.

- Yeah... It’s better now. But... Vẫn còn thiếu cái gì đó... Hình như anh lại sắp chết rồi. Thuốc đâu rồi...

- Cái ảnh này dị nhất đấy. Em muốn gϊếŧ chết anh.:gach:

- Ơ? Anh có làm gì đâu? Em đang chữa lành cho anh mà? Nhìn đẹp còn gì?

- Em đang như dở ấy.

- Không, mình giống nhau mà, mình dở hơi sẵn rồi.

- Em biết mà. Em cũng muốn xem anh. Không phải là ảnh cũ chụp rồi đâu...

- Á... Anh đang chuẩn bị đi tắm... Chờ tí nào...

- Nhanh lên, em cũng sắp chết rồi đây...

- NÀY (ảnh)

- Ối dời ơi...

- Nữa không?

- Có chứ? Nhanh, em cần thêm, “Chữa” cho em nữa đi.

- NÀY (ảnh) Em mà cũng cần phải chữa á?

- Yeah. You’re my healing drug.

- Cần chữa thêm nữa không? Thêm cái nữa thôi nhé. Nhìn điên dại quá...

- Mình đều điên mà anh?

- Cái cuối cùng này (ảnh). Anh cũng cần thêm thuốc. Bơm cho anh phát nào.

- Được rồi. Đây...

- ...

- Anh đi chết đây =))

- Đừng có chết. Mặt em sưng lên rồi đây.

- No... Anh đã chết rồi... Giờ anh sống lại, như zombie... Há há. Anh thích cái này.

- Em sợ zombie lắm.

- Ù, lông mày em giống anh thật.

- “Lông mày” là cái gì? Để em tra xem nào.

- Lông mày là cái này á?

- Đúng rồi đấy.

- Êuuuu. Naaah...

- Gì thế? Anh vẫn còn “bệnh” này.

- Anh bệnh cái nỗi gì, nghiện thuốc là không tốt đâu.

- Nhìn em cứ như gái châu Á vậy.

- Đâu có?

- Thật mà? Tóc này, rồi mắt này, rồi da nữa.:adore:

- Em không có da vàng đâu, đần độn ạ. Em bật đèn vàng đấy.:sweat:

- Cái gì kia? Tiếng Trung Quốc à?

- Ừ, lịch âm của Trung Quốc đấy. Mẹ kế của em là người Hoa.

- Mẹ kế á?

- Bố mẹ em li dị lâu rồi. Giờ thì bố sống với mẹ 2 là người Hoa.

- Anh xin lỗi.

- Không cần đâu. Hồi ý em mới có 6 tuổi. Em còn chẳng nhớ họ bên nhau lúc nào. Với mẹ 2 của em tốt lắm.

- Tại sao em thích mấy thứ của châu Á vậy? (Em ý cuồng Kpop và BIGBANG...)

- Em thích châu Á lâu rồi.

- Em có thích lấy chồng châu Á không =))

- Haha.. Naah. Em chưa muốn lấy ai hết.

- Có em bị ảnh hưởng văn hóa châu Á nhiều nhỉ?

- Yup

Đề xuất Voz: Như Giấc Chiêm Bao Của HeBe
Quay lại truyện Tán gái Tây trên Meowchat
BÌNH LUẬN