Logo
Trang chủ

Chương 4

Đọc to

- Á à, anh biết phim này, nổi phết, ở Việt Nam nhiều người thích, chiếu trên Star Movie suốt.
- Anh có thích phim tình cảm không?
- Em có biết anh là ai không? Anh là đàn ông? Mà đàn ông thì ai thích mấy phim ấy? Chỉ có gay thôi.
- Thế anh thích phim gì?
- Mấy phim viễn tưởng, hành động của Hô li gút ấy. Ở đây mấy thằng nào hay xem phim Hàn người ta bảo gay đấy.
- Thật á? Xem phim thôi mà? Có gì to tát đâu?
- Anh thì không ghét nhưng chỉ không thích thôi. Kpop cũng thế, nhìn bọn trẻ phát cuồng Kpop thì anh ghét lắm. Bọn ấy ai cũng ghét.
...
- Em chán quá, bố em cứ quyết định hết thảy mấy chuyện học hành.
- Em nên nói chuyện với bố em cần gì, nghĩ gì chứ?
- Không được đâu, bố em chọn sẵn trường cho em, em chẳng thích trường ấy tẹo nào.
- Sao lại thế được? Em có ước mơ của em chứ?
- Bố cứ làm như em có thể vào được cái trường tốt mà bố muốn ấy, rồi kể với mọi người như em đã làm được rồi. Như kiểu em không biết bơi mà bố bắt em đi thi bơi ấy. Em chán lắm.
- Ở đây cũng vậy, cái lối văn hóa cũ kỹ, con cái lúc nào cũng phải theo ý định của bố mẹ mà không được chọn con đường riêng. Anh cũng đang muốn nghỉ học mà không được. Đi làm bất tiện, công việc của anh bây giờ cũng hơn khối đứa ra trường rồi. Nhưng bố mẹ vẫn bắt anh học lấy cái bằng.
- Bố chả quan tâm đến em đâu, em là con gái mà. (Lại cái kiểu trọng nam khinh nữ).
- Anh cũng chẳng học được gì từ trường lớp cả, toàn tự học từ trên mạng với cuộc sống xung quanh.
- Bố mẹ chỉ muốn con cái làm theo ý mình, chẳng quan tâm xem con cái có muốn hay không. Họ cứ muốn ta cố mặc dù ta đã thất bại trên cái ta không thích. Lại còn kiểu đi so sánh với con nhà người ta nữa..
- Em thích học cái gì?
- Ngôn ngữ, hoặc là học nhảy, học hát, học vẽ... Mấy môn nghệ thuật như chơi đàn nữa. Đấy là sở thích của em và sở trường của em.
- Đó là tài năng, đừng để mọi người phá hủy tài năng của em. Có nhiều cách để giữ gìn nó mà?
- Nhưng mà em phải nghĩ cho bố mẹ, anh hiểu mà? Họ còn nghĩ ngôn ngữ chẳng có tác dụng gì.

(Những ngày sau chủ yếu là sự mệt mỏi từ cả hai. Em thì bận công việc, em ý thì bận học "cho bố mẹ"... hai đứa dần ít nói chuyện mà chỉ thường hỏi han nhau qua ngày...).

Có lẽ chap với em Snowcoat này nên dừng ở đây vì về sau cũng không có gì đặc biệt. À quên, up cái ảnh em nó nhỉ? Thật ra nhìn không xinh nhưng được cái nói chuyện rất ngoan. Người đầu tiên cho em cảm giác thân thiết trên Meowchat mà không phải đứa nào cũng làm được.

Đề xuất Tiên Hiệp: Toàn Dân Đại Hàng Hải: Ta Bắt Đầu Một Đầu Tàu Ma
Quay lại truyện Tán gái Tây trên Meowchat
BÌNH LUẬN