Logo
Trang chủ
Chương 42

Chương 42

Đọc to

T: @@
Em: Em bảo nói chuyện còn không nói, thì đồng ý cái nỗi gì. Anh còn nhớ, Noel năm đầu, anh xuống nhà em nó, mua một bó hoa, một hộp quà, đứng ở cổng từ 7h. Gọi điện thì em gái em nó nghe, cứ chị em đi liên hoan bên trường Y chưa về. Xong 8h anh lại gọi cuộc nữa, 9h lại gọi, vẫn chị em vẫn chưa về. 10h vẫn chưa về. Mãi đến 10 rưỡi, em gái bảo chị em vừa về đến nhà.
T: 3,5 tiếng. Anh lì thật.
Em: Trong khi anh đứng ở cổng từ 7h. Sao không thấy em nó về?
T: Trèo tường thì sao?
Em: Thế là anh gọi ra.
T: Tóm lại là không cưa được chứ gì?
Em: Em cứ từ từ, còn nhiều điều đặc sắc. Thì em nó cũng ra. Anh cũng không nói gì, chỉ đưa bó hoa với hộp quà. Mà em nó dùng dằng không nhận. Anh nói một câu là "của Minh tặng Lệ cứ cầm lấy đi, cảm thấy không thích có thể vứt đi." Xong quay đầu về luôn. À mà ngày đó còn đạp xe nữa, giờ mới nhớ. Noel lạnh, anh mặc cái áo sơ mi, đứng rét sun vòi.
T: Ai bảo anh phong phanh còn kêu?
Em: Lúc đấy anh về luôn. Hồi đó sức khỏe tốt lắm.
T: Tiếp đi. Sao nữa?
Em: Xong anh không liên lạc nữa.
T: Kháng chiến thành công không?
Em: Anh biết tạch rồi. Bẵng đi một năm sau, không hiểu em nó lấy đâu được số của anh.
T: Là lúc anh học năm 2?
Em: Rồi nhắn tin nói chuyện. Đúng rồi. Lúc đó tự nhiên thái độ nhắn tin của em nó khác lắm, nhiệt tình hơn hẳn. Xong là cuối cùng em nó nhận lời yêu.
T: :v
Em: Em cười cái gì?
T: Không, thấy buồn cười như trẻ trâu thì cười thôi. Anh kể tiếp đi, em không nói leo nữa.
Em: Ồ. Tiếp nhé. Hồi đó anh yêu thì cũng là tốn tiền điện thoại hơn, với cuối tuần về đi chơi. Anh nhớ hồi đó suốt ngày gọi điện đến nỗi mà anh phải dùng trả sau. Mỗi tháng có tháng hết đỉnh điểm 1,5 triệu tiền điện thoại.
T: @@ Con lạy bố. Bố lấy đâu tiền trả tiền điện thoại?

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tâm Ma
BÌNH LUẬN