Logo
Trang chủ

Chương 567: Tiên sinh đại tài, vân hà thụ giáo

Đọc to

Tuyệt Ảnh Yêu Vương nghe vậy nhìn lại. Lập tức sắc mặt đại biến, vội vàng còng lưng thân thể, chạy đến trước Vân Hà Phi Tử. Cung kính vô cùng một chân quỳ xuống:“Ti chức Tuyệt Ảnh Yêu Vương, tham kiến Vân Hà Phi Tử!”

Trước mắt vị này có thể là tam thập lục phi đứng đầu của Yêu Hoàng, là phi tử được Yêu Hoàng sủng ái và tín nhiệm nhất. Địa vị cao thượng không nói, bản thân còn là một vị đại cao thủ thực lực đi đến Kết Đan chín tầng viên mãn, càng là từng có kinh nghiệm trùng kích Nguyên Anh. Luận thực lực, Tuyệt Ảnh Yêu Vương thúc ngựa cũng không đuổi kịp. Thử hỏi hắn làm sao dám không cung kính?

“Thả đầu kia mỹ nhân ngư.” Vân Hà Phi Tử ánh mắt bình tĩnh. Nhu hòa ngữ khí, có không được xía vào ý tứ.

Tuyệt Ảnh Yêu Vương mặt lộ vẻ lưỡng lự, nói:“Đúng. Chẳng qua là, mỹ nhân ngư này tư thả nhân tộc. Nếu là cứ tử tế nàng như vậy, còn lại bộ hạ học theo nên làm gì?”

Mệnh lệnh hắn tiếp nhận, không dám nghịch lại, có thể là, nên cho hắn một cái lý do thỏa đáng, ngăn chặn miệng lưỡi của đám thủ hạ a?

Vân Hà Phi Tử nhìn thoáng qua Giang Phàm bị năm màu thần quang bao trùm. Lạnh nhạt nói:“Vị kia yêu tộc đồng bào nói đúng. Đã là đồng tộc, hà tất tương tàn? Thứ hai, mỹ nhân ngư này thả đi bất quá là nhân tộc phổ thông không có chút nào uy hiếp, không ngại toàn cục. Tương phản, đợi đến đại chiến kết thúc, khi quan hệ hai tộc cần chữa trị, nàng đã từng cứu qua nhân tộc có thể đẩy ra làm sứ giả hòa bình của hai tộc.”

Tuyệt Ảnh Yêu Vương nhíu nhíu mày, thầm nói:“Đại chiến kết thúc?”

Vân Hà Phi Tử là đang ám chỉ điều gì chăng?

Lại nghe Vân Hà Phi Tử chầm chậm nói:“Nào có chiến tranh không bao giờ ngừng nghỉ? Chiến tranh có lớn thế nào, cũng có ngày kết thúc. Nhân tộc cùng yêu tộc thực lực tương đương, trận chiến tranh này, nhất định là dùng sự thương vong thảm trọng của cả hai bên mà kết thúc. Đến lúc đó, cần phải sẽ tạm thời bãi binh, bắt tay giảng hòa, riêng phần mình ẩn mình dưỡng sức. Mà hai bên đều sẽ tô son trát phấn một chút lẫn nhau, giảm bớt ma sát. Đầu này mỹ nhân ngư, ta xem thật thích hợp. Người đẹp tâm thiện, lại đối với nhân loại có ân cứu mạng, nàng sẽ trừ khử không ít cừu hận của nhân tộc.”

Giang Phàm âm thầm gật đầu. Không thể không nói, Vân Hà Phi Tử tuy là một nữ nhân, lại vô cùng có thấy xa. Đại quyết chiến chưa bắt đầu, liền dự liệu được hướng đi và kết cục của chiến tranh. Thậm chí còn cân nhắc đến nhu cầu tuyên truyền sau chiến tranh khi hai bên bãi binh giảng hòa. Còn tốt nàng đối với cuộc chiến này không có sự tham gia sâu sắc, nếu không, nhất định là tồn tại khó giải quyết của nhân tộc.

Tuyệt Ảnh Yêu Vương gật gật đầu, nói:“Vân Hà Phi Tử nói có lý. Tới nha, cởi trói cho nàng, mang về ăn ngon uống sướng cúng bái. Ngày sau có tác dụng lớn!”

Ngược lại lại cung kính nói:“Vân Hà Phi Tử, ngài làm sao đột nhiên giá lâm quân doanh rồi?”

Vân Hà Phi Tử nâng lên hai tay bị trói chặt vào nhau, nói:“Gặp phải một nhân tộc tiểu bối khó giải quyết. Tìm người tinh thông giải tỏa đến, cởi bỏ xiềng xích này.”

Tuyệt Ảnh Yêu Vương ngạc nhiên. Ai có thể chế phục Vân Hà Phi Tử? Còn trói tay chân thậm chí cả cổ nàng bằng xiềng xích? Đối phương không có làm gì Vân Hà Phi Tử chứ?

“Còn muốn ta nhắc lại lần nữa?” Vân Hà Phi Tử con ngươi hơi hơi trừng một cái, không giận tự uy.

Nàng biết Tuyệt Ảnh Yêu Vương đang nghĩ gì, cũng biết ánh mắt lo lắng của đám Chiến Vương nơi đây có ý nghĩa thế nào. Dù sao, Vân Hà Phi Tử có thể là tồn tại có danh xưng “tiên nhan”. Nàng bị người chế phục trong lúc đó, có hay không bị người chiếm đoạt? Điều này rất khó nói. Nhưng nàng không có cách nào làm sáng tỏ, bởi vì... nàng quả thật bị Giang Phàm sờ khắp!

Nghĩ tới đây, lại nhịn không được phát điên, hạ xuống mệnh lệnh thứ hai:“Mặt khác, phái người của ngươi đi ra, điều tra hết thảy trong vòng ba trăm dặm! Phải tìm tới người này.”

Tuyệt Ảnh Yêu Vương sờ lên cái mũi đầy nếp nhăn, chần chờ nói:“Xin hỏi Vân Hà Phi Tử, người ngài nói là ai? Tên gọi là gì, bộ dạng ra sao? Người của ta điều tra lúc, cũng dễ có cái đối chiếu.”

Vân Hà Phi Tử vừa định khoa tay múa chân miêu tả Giang Phàm. Nghĩ lại, thở dài:“Thôi. Đã lâu như vậy, sớm chạy vô tung vô ảnh rồi.”

Nàng liếc mắt nhìn Giang Phàm đang bao phủ trong ngũ sắc quang mang, không nhìn thấy bên trong. Hơi kinh ngạc nói:“Ngươi là bộ tộc nào? Thân ngũ sắc quang mang này, cũng là lần đầu thấy.”

Giang Phàm trong lòng hơi hơi một rộng. Xem ra, Vân Hà Phi Tử cũng không thể nhìn thấu năm màu thần quang. Hắn hơi đè ép tiếng nói, nói:“Chịu mệnh của lão Tế Tự đến đây, bái kiến Vân Hà Phi Tử.”

Tế Tự? Vân Hà Phi Tử mắt lộ ra một tia kiêng kỵ. Vị lão Tế Tự Linh Âm thanh xuân vĩnh viễn, bất lão bất tử đó sao? Nàng phái người tới đây làm gì?

Tế Tự nhất mạch luôn luôn thần bí. Lão Tế Tự Linh Âm đương thời, càng là thần bí khó lường. Mỗi lần đối mặt, Vân Hà Phi Tử đều cảm thấy, chính mình giống như bị nàng nhìn thấu vậy, khiến nàng cảm thấy vô cùng không thoải mái. Bây giờ đại quyết chiến sắp đến, Linh Âm phái người tới quân doanh làm gì? Nhưng nàng không tiện hỏi thẳng, nàng là phi tử của Yêu Hoàng, đại diện cho Yêu Hoàng. Hỏi quá trực tiếp, khó tránh khỏi có nghi ngờ dò xét bí ẩn của Tế Tự nhất mạch.

Cũng chỉ có thể nói bóng nói gió dâng lên, nói:“Ngươi tới chiến trường, đi một đường có cảm tưởng gì?”

Giang Phàm trong lòng cân nhắc một lần, mới chậm rãi nói:“Thiên địa vì cờ, thương sinh vì con. Khổ bất quá là tầng dưới chót sinh linh, hy vọng chiến tranh sớm ngày kết thúc, trả lại bình an vạn thế cho chúng sinh hai tộc.”

Vốn là tiện miệng hỏi một chút Vân Hà Phi Tử. Lại nghe được đáp án khiến nàng trong lòng hơi rung động. Nhịn không được lẩm bẩm:“Thiên địa vì cờ… Thương sinh vì con…”

“Hình dung thật chính xác. Đây cũng là nguyên nhân ngươi cứu mỹ nhân ngư sao?”

Giang Phàm gật gật đầu, nói:“Đúng thế. Tiên liệt các tộc thời viễn cổ, dùng thân thể máu thịt bảo vệ vạn tộc yên ổn ngàn năm. Nếu vạn tộc tàn sát lẫn nhau, sự hy sinh của bọn họ còn có ý nghĩa gì? Không hy vọng cường giả thống lĩnh một phương, có thể có niệm thế giới đại đồng, chúng sinh bình đẳng, tối thiểu không muốn tàn nhẫn đối đãi kẻ yếu, muốn cho bọn họ không gian sinh tồn cơ bản.”

Hắn ý chỉ Yêu Hoàng, hy vọng Vân Hà Phi Tử có thể nghe hiểu, chuyển đạt cho Yêu Hoàng.

Vân Hà Phi Tử cảm thấy thú vị:“Ồ? Thế giới đại đồng, chúng sinh bình đẳng? Lời này cũng thật mới lạ. Có thể mạnh được yếu thua mới là thiết luật, yêu tộc như thế, nhân tộc như thế, vạn tộc đều như thế. Thế giới này, vốn dĩ nên như thế.”

Giang Phàm lắc đầu, âm u lại hùng hồn nói:“Vân Hà Phi Tử, xin hãy nhìn về phía trường hà lịch sử. Nhìn chung nhân tộc ngàn vạn năm, vương triều thay đổi, lần nào không phải quý tộc cũ hủy diệt, quý tộc mới bay lên? Gần xem yêu tộc trăm năm kịch biến, như không lão Yêu Hoàng kình rơi, há có tân Yêu Hoàng sinh ra? Thế giới vốn không định pháp, làm sao có thiết luật? Chúng ta chẳng qua là thiếu khuyết một thân ảnh vĩ đại, dẫn dắt chúng ta khai sáng thế giới đại đồng, xây dựng quốc gia chúng sinh bình đẳng. Cũng có lẽ, đã từng có qua, chẳng qua là ngã xuống trên đường.”

Hắn nói rất nhẹ, nhưng lại có lực lượng đinh tai nhức óc, làm rung động lòng người.

Vân Hà Phi Tử lâm vào trầm tư, hỏi:“Như thế nào đại đồng? Như thế nào bình đẳng?”

Đối với yêu tộc mà nói, đây là khái niệm lại xa lạ không gì sánh được. Bởi vì bọn họ từ lúc sinh ra, liền riêng phần mình đóng vai kẻ săn mồi và con mồi. Bình đẳng, là một từ không tồn tại.

Giang Phàm chắp tay sau lưng, ngửa mặt lên trời nói:“Lão ta lão, cùng với người chi lão! Ấu ta ấu, cùng với người chi ấu!”

Ngắn ngủi mười sáu chữ, như phích lịch đánh vào lòng Vân Hà Phi Tử, cũng đánh vào tâm lý mỗi một yêu tộc. Một bức tranh con người bình đẳng hòa thuận ở chung, xem những lão nhân không có chút liên hệ máu mủ như cha mẹ mình phụng dưỡng, xem con cái người khác như con cái mình nuôi dưỡng từ từ hiện ra. Nghe rất xa xôi, mộng ảo, không thực tế, thậm chí hoang đường khiến người khác chế giễu. Có thể suy nghĩ kỹ, đó không đúng là thế giới bọn họ khát vọng nhất trong đáy lòng sao? Không có lừa gạt lẫn nhau, không có tàn sát lẫn nhau, không có vì lợi riêng. Mọi người bình đẳng chung sống, yên vui mà ôn hòa. Mỗi người, khóc đi vào thế gian, cười trở về thiên địa. Đây mới là dáng vẻ sinh linh vốn nên có được.

Quân doanh lớn như vậy, lâm vào trong trầm mặc sâu sắc. Bọn hắn đều bị thế giới đại đồng được miêu tả bằng mười sáu chữ ngắn ngủi kia rung động đến.

Vân Hà Phi Tử trở nên thất thần. Khái niệm thế giới đại đồng, cho nàng cảm giác đả kích không nhỏ. Lần nữa nhìn về phía Giang Phàm lúc, trong mắt có chút kính ý. Khẽ khom người, nói thi lễ:“Nghe tiên sinh một lời, thắng mười năm đọc sách. Vân hà xin nhận giáo.”

Giang Phàm nói:“Nhất gia chi ngôn thôi. Tại hạ còn có việc, sẽ không quấy rầy Vân Hà Phi Tử giải quyết việc công. Xin cáo từ.”

“Chậm đã!” Vân Hà Phi Tử gọi Giang Phàm lại.

Giang Phàm trong lòng động đậy. Không phải nói lỡ miệng, nữ nhân này phát giác ra lỗ hổng đi? Cô gái này thông minh, hắn đã lĩnh giáo qua.

Đề xuất Voz: BÀI THƠ CHO AI ĐÓ YÊU THẦM VÀ BỎ
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Dtoobig

Trả lời

7 giờ trước

vậy mẹ GP là công chúa đại càn rồi =)) chắc là bị gì đó trốn đến trung thổ xong quen ông hồn sư nhị tinh rồi đẻ ra GP , quả thân thế oách xà lách

Ẩn danh

Kugiant

Trả lời

10 giờ trước

Cấp vip cho mình với ad Kugiant

Ẩn danh

Kugiant

10 giờ trước

Thời gian: 20/10/2025 20:22|Tài khoản: 10087566480|Nội dung: CT DI:529320007967 QR - Kugiant chuyen tien; tai iPay

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

10 giờ trước

ok bạn

Ẩn danh

Shank toc do

Trả lời

11 giờ trước

Chết cười Cửu u yêu tôn , xích con nào 😹😹😹😹😹😹

Ẩn danh

Ducthuan

Trả lời

11 giờ trước

Có manh mối về mẹ giang phàm r

Ẩn danh

Sineskynee

8 giờ trước

Hên xui, khéo là vân hoang thì sao

Ẩn danh

Lọ Thánh Chí Tôn

6 giờ trước

vân hoang vợ là cái chắc r

Ẩn danh

Chilling Bing

4 giờ trước

:)) nghĩ sao vân hoang được hay v, còn kỳ kèo đối tượng giao phối mà sao có con đc, hay là mẹ hoàn trinh thế bố gp thì sao

Ẩn danh

Ngoc Diep

Trả lời

11 giờ trước

Cũng nhại tạm ngày ra 10 chương thì đẹp D: ngày nào tối cũng phải căn giờ vào xem

Ẩn danh

Hoàng Tuấn

Trả lời

11 giờ trước

Đến map to rồi 🤓

Ẩn danh

Ducthuan

Trả lời

12 giờ trước

Nguyen thanh phuong bank 10k

Ẩn danh

Shank toc do

Trả lời

13 giờ trước

5h ra đc 3 chương

Ẩn danh

Hòang Đình Khôi

Trả lời

1 ngày trước

:V móa baoh Giang Phàm mới Quy Lai ký ức nhề Cái tên truyện dễ là danh phận thằng Giang Phàm tiền kiếp lắm

Ẩn danh

Nam Hoàng

11 giờ trước

Mẹ mani là công chúa của thần quốc đại càn còn main là hậu duệ của hoàng tộc của thần quốc đại càn á

Ẩn danh

ahn02

Trả lời

1 ngày trước

ad cấp vip mình với donate mà quên không ghi tên mã gd đuôi 31565