Có được uy năng vô thượng của thần chỉ làm nền tảng ở thế giới này, ta lấy ánh mắt siêu thoát thời không chăm chú nhìn sự vận chuyển của thế giới. Những tín đồ thành kính quy y vào sức mạnh linh tính của thần, ở một mức độ nhất định, sẽ nhìn thấy một chút hướng đi của tương lai thực tại từ sự liên kết bí ẩn giữa bản thân và Thần Minh, hoặc những biến đổi đang diễn ra ở một góc khuất nào đó trên thế giới vào khoảnh khắc này mà ít ai hay biết.
Loại nhìn trộm này không bị ràng buộc bởi thời không, và ẩn chứa rủi ro bị ăn mòn bởi á không gian. Nhưng đối với những tín đồ có ý chí kiên định và thành kính, sức mạnh mạnh mẽ và nguy hiểm này lại chính là sự ỷ lại lớn nhất để họ bảo vệ ngọn lửa văn minh yếu ớt này trong biển rộng vô tận.
Thẩm phán quan thành tín đã liên tục nhiều ngày nhìn thấy một ảo tượng tương tự.
Trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, nàng nhìn thấy đại dương mênh mông vô biên bị nhuộm một tầng màu mực, sau đó có tiếng vang như sấm sét truyền đến từ sâu trong biển cả. Đại dương tách làm hai, ở giữa xuất hiện chiến hào khủng bố thẳng tới đáy đại dương. Một chiếc thuyền lớn bốc cháy rực lửa từ trên thềm lục địa dâng lên, như một chiếc phi thuyền chậm rãi nổi lên giữa không trung. Lại có một người khổng lồ vô hình toàn thân khoác che tinh quang đi theo phía sau chiếc thuyền lớn này, từng bước đi về phía thành bang Prand.
Trong cuộc đời thẩm phán quan Vana cho đến nay, những "báo hiệu" quy mô cực lớn đến đáng sợ như vậy chỉ xuất hiện hai lần.
Lần thứ nhất xảy ra khi còn nhỏ, nàng bừng tỉnh từ cơn ác mộng đầy máu tươi, sau đó mất đi cha mẹ trong cuộc tấn công của tà giáo đồ, trên mặt thì lưu lại vết sẹo đeo đẳng suốt đời.
Lần thứ hai xảy ra bốn năm trước, nàng nhìn thấy một vòng mặt trời đen dâng lên dưới lòng đất thành bang trong mộng cảnh, bởi vậy tiêu diệt một cứ điểm lớn nhất của giáo phái Thái Dương Thần thấm sâu vào trong thành bang – cho đến ngày nay, những tà giáo đồ kia đúng là âm hồn bất tán, nanh vuốt còn ẩn náu khắp nơi trong hệ thống đường hầm khổng lồ, phức tạp lại cổ xưa dưới lòng đất Prand, và tiến hành cuộc dây dưa vô nghĩa với đám người thủ vệ giáo hội.
Đây là lần thứ ba, nàng nhìn thấy một chiếc thuyền trở về từ biển sâu, và dẫn một người khổng lồ không thể diễn tả đến thế giới này.
Nàng đã nói dối mục sư trước mặt – báo hiệu mà nàng nhìn thấy thật ra vô cùng rõ ràng, rõ ràng đến mức khiến nàng, một thẩm phán quan, mất ngủ mấy ngày liền.
Mục sư nhìn cặp mắt màu xám trắng tĩnh lặng của nữ sĩ trước mặt, do dự hồi lâu sau vẫn mở miệng: "Nhưng ngài hướng thần cầu nguyện, dường như cũng không nhận được phản hồi không tốt?"
"... Nữ thần không nhất định sẽ nhắc nhở tất cả nguy hiểm, có đôi khi gặp trắc trở vừa lúc là khảo nghiệm," Vana bình tĩnh nói, "Không nói chuyện này, Hiệp hội Nhà thám hiểm bên kia có tin tức gì không?"
Mục sư lập tức gật đầu: "Người liên lạc của hiệp hội vừa mới truyền đến thông tin, thánh vật lưu lại ở tổng bộ hiệp hội đã cảm nhận được chiếc thuyền kia xuất hiện ở hải vực Tây Nam, nhưng thiết bị điện báo trên thuyền dường như xảy ra vấn đề, hiện tại ở trạng thái không thể liên lạc. Chỉ có thể xác định chiếc thuyền đó đang tiến gần vùng biển gần Prand với tốc độ và hướng đi bình thường."
"... Một lần biến mất trong cảm giác của thánh vật, sau đó đột ngột xuất hiện ở một nơi khác trên mặt biển rất xa so với đường thuyền dự định, trạng thái hiện tại không thể liên lạc, trực tiếp lái về phía thành bang... Hơn nữa trước khi mất liên lạc đang chấp hành nhiệm vụ hộ tống vật dị thường," lông mày thẩm phán quan nhíu lại một chút, trực giác có được nhờ liên tục tiếp xúc với những thứ kỳ dị đang nhảy lên, khiến nàng dấy lên cảnh giác. "Ta nhớ chiếc thuyền kia gọi là Bạch Tượng Mộc Hào phải không?"
"Đúng vậy, Bạch Tượng Mộc Hào, thuyền trưởng là Lawrence Creed, thành viên của Hiệp hội Nhà thám hiểm, một thuyền trưởng giàu kinh nghiệm. Bởi vì vận chuyển hàng hóa đặc thù, chiếc thuyền kia đã báo cáo trước với giáo hội trước khi xuất phát từ thành bang Lensa," mục sư vừa nhớ lại vừa nói. "À phải rồi, mục sư tùy hành trên chiếc thuyền đó là thần quan đã đăng ký của Giáo hội Thâm Hải."
"Đồng bào giáo hội à... Hy vọng tình hình không quá tệ," Vana nghiêm túc nói. "Tóm lại, tình hình chiếc thuyền kia không thích hợp. Đường thuyền từ Lensa đến Prand toàn bộ đều ở trong khu vực Yên ổn dưới sự kiểm soát của Hiệp hội Nhà thám hiểm, nhưng chiếc thuyền kia lại từng biến mất trong cảm giác của thánh vật... Ta nghi ngờ Bạch Tượng Mộc Hào rất có khả năng đã ngắn ngủi rời khỏi thế giới thực tại, thậm chí... Có khả năng đã đi qua nơi không nên đi."
"Thông báo cho đám người thủ vệ cảng khẩu, sau khi Bạch Tượng Mộc Hào nhập cảng lập tức tiếp cận chiếc thuyền đó. Trước khi tất cả công việc kiểm tra hoàn thành, không được có bất kỳ ai hoặc vật nào rời khỏi thuyền – bộ đội trị an bên kia có phản ứng gì chưa?"
"Xin ngài yên tâm, thúc phụ của ngài... Quan chấp chính các hạ đã ra lệnh cho quan trị an và bọn họ kiểm soát khu vực xung quanh bến cảng, và nâng cao cấp độ cảnh giới cảng khẩu. Kể từ bây giờ cho đến khi cảnh giới giải trừ, tất cả thuyền xuất nhập Prand đều sẽ tạm thời neo đậu tại bến cảng dự bị ở sườn Tây."
"Như vậy cũng tốt – thúc phụ luôn là người cẩn thận," biểu cảm căng thẳng trên mặt Vana cuối cùng cũng dịu đi một chút. "Chỉ cần ông ấy đừng để những người bình thường trong bộ đội trị an dính líu vào chuyện này là được."
Mục sư nhìn đôi mắt xám nhạt của Vana, cẩn thận chọn từ rồi nói: "Ngài cho rằng... Chiếc thuyền kia đã bị Ô nhiễm rồi sao?"
"Hiện tại vẫn chưa thể xác định, nhưng những chiếc thuyền ngắn ngủi rời khỏi thế giới thực tại dù cuối cùng có trở về, cũng rất ít khi hoàn toàn bình thường. Có thể một vài vật phẩm trên thuyền đã vô tình dị hóa thành Dị thường, có thể là bệnh tật tinh thần ẩn sâu trong trái tim thuyền viên, thậm chí có thể là thủy thủ thêm vào hoặc thuyền trưởng bị thay thế... Đối với những chiếc thuyền biển từng xuất hiện thay đổi bất thường, đáp lại với cảnh giác cao nhất vĩnh viễn không sai."
"Ai... Chỉ mong chiếc thuyền kia và đoàn thủy thủ của nó mọi sự an lành," mục sư không khỏi đưa tay đặt ngang ngực, niệm tụng danh hiệu của Nữ thần Bão tố. "Nguyện Nữ thần Bão tố che chở những người dũng cảm thách thức biển cả."
"Nguyện họ mọi sự an lành," Vana cũng chớp mắt, nhẹ giọng chúc phúc một câu, ngay sau đó lại như đang nhắc nhở mục sư trước mặt, "Nhưng nếu họ bất hạnh không thể an lành, chúng ta cũng phải có chuẩn bị."
"Đúng vậy, ta hiểu."
Vana nhẹ gật đầu, nhưng ngay lúc nàng chuẩn bị đặt sự chú ý trở lại khu thành ngoài cửa sổ, một loạt tiếng bước chân dồn dập đột nhiên truyền đến từ hướng cầu thang.
Khoảnh khắc tiếp theo, một tên người thủ vệ mặc chế phục màu lót đen viền bạc, nơi ngực có huy hiệu miêu tả sóng biển và dao găm, liền nhanh chóng chạy tới từ cửa cầu thang.
"Thẩm phán quan các hạ!" Người thủ vệ trẻ tuổi thở hổn hển hai cái, lập tức vội vã nói, "Chúng tôi đã phát hiện một cứ điểm tế tự của tà giáo sùng bái Thái Dương Thần trong cống thoát nước, và còn bắt được một nhóm giáo đồ!"
Biểu cảm của Vana lập tức trở nên đặc biệt nghiêm túc: "Đám tà giáo đồ sùng bái mặt trời đen đó? Chờ một chút, ngươi nói các ngươi phát hiện là một cứ điểm tế tự... Không phải điểm ẩn náu? Bọn họ dám cả gan lần nữa tổ chức hoạt động tế tự sao?!"
"Đúng vậy, là địa điểm tổ chức nghi thức tế tự, chúng tôi đã phát hiện bằng chứng về việc đã tổ chức nghi thức hiến tế," người thủ vệ nhanh chóng nói. "Hơn nữa còn phát hiện một lượng lớn người hiến tế trong hang động dưới đất không xa hiện trường nghi thức – trong đó đa số đều là trái tim đã bị hiến tế. Chỉ là... Tình hình tại hiện trường tế tự có chút không đúng."
Vana nhìn ra vẻ thần sắc xen lẫn hoang đường và mê hoặc trên mặt người thủ vệ, nàng từ bên cạnh lấy thanh kiếm nặng được Nữ thần Bão tố chúc phúc, vừa vác nó lên lưng vừa nhanh chóng đi về phía cầu thang: "Dẫn đường, ta tự mình đi hiện trường."
"Vâng!"
Thanh kiếm chúc phúc nặng nề và giáp vai kim loại phát ra một tiếng va chạm giòn tan, tiếng bước chân dồn dập xuyên qua cầu thang dài trong Tháp Chuông Lớn. Vana đi đến quảng trường nhỏ trước Tháp Chuông Lớn, nhìn thấy mấy tên đội viên người thủ vệ đã tụ tập ở đây chờ lệnh, hai bộ máy bộ đàm hơi nước thì đang dừng ở rìa quảng trường, bên trong thân thể máy móc hình nhện không ngừng truyền đến tiếng kêu lạch cạch.
Vana không dừng lại, chỉ đưa cho đám người thủ vệ một thủ thế xuất phát, trực tiếp đi thẳng tới một trong những chiếc máy bộ đàm – chiếc máy khổng lồ này lớn bằng khoảng hai chiếc xe ngựa hai bánh, giống như một con nhện máy đang nằm sấp trên mặt đất. Chân sắt của nó được lắp đặt bánh xe dễ dàng di chuyển trên mặt đất bằng phẳng và móc sắt dùng để đối phó với môi trường đặc thù. Còn ở hai bên lớp giáp phía trên của máy bộ đàm, là cabin bắn súng nòng xoay.
Những tạo vật thuần túy công nghệ rất khó tạo ra ảnh hưởng đủ lớn đối với "Dị thường" hoặc "Dị tượng", nhưng hỏa lực áp đảo có thể xử lý những giáo đồ dị đoan ẩn nấp phía sau điều khiển dị thường – đương nhiên, thứ này không thể phát huy hết uy lực trong cống thoát nước, nhưng dùng để chặn cửa thì khá hữu dụng.
Đạn 8 ly thiêng liêng bắn ra, trong chớp mắt có thể đưa một đám dị đoan âm mưu đào tẩu vào á không gian phụng sự chủ nhân của chúng.
Thẩm phán quan tóc xám mắt xám trực tiếp nhảy lên lớp giáp của máy bộ đàm, lưng đeo trường kiếm đứng vững vàng trong màn đêm. Hai tên người thủ vệ khác quen đường bò vào cabin bắn súng ở hai bên lớp giáp, sau đó cùng với một loạt tiếng xi lanh và ống nén tăng áp, xì hơi, hơi nước trắng phun ra từ các khớp nối chân của máy bộ đàm. Con nhện máy khổng lồ lập tức đứng dậy, nhảy một bước lên con đường lớn gần nhất, rồi lao nhanh theo hình thức trượt về phía lối vào cống thoát nước gần nhất.
(Đã đến lúc giới thiệu sách, tên sách là «Đi vào không khoa học», văn bản về công nghệ đen của học bá, đã giới thiệu nhiều lần và rất sôi nổi, hiện tại 1,4 triệu chữ và gần vạn mua, ai thấy hứng thú có thể xem thử)
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: "Tâm sự" yêu gái dịch vụ và cái kết
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời1 tháng trước
Bộ này còn người đọc thì mình dịch nốt...
Huynhmai
1 tháng trước
Úi, vậy thì tuyệt quá! Tạ ơn Tiên Đế! (「`・ω・)「