Lý Hinh hung hăng nói: "Lần trước? Các ngươi còn dám nhắc tới lần trước? Nếu không phải phụ thân ta cùng Lâm thúc thúc kịp thời tới cứu giá, ta đã một kiếm lấy mạng ả ta rồi."
Lâm Giai Lộ cười lạnh đáp: "Nếu không phải có phụ thân ta che chở cho ngươi, lần trước ta đã đóng băng ngươi thành tượng đá rồi."
Lý Hinh khinh thường nói: "Có bản lĩnh ngươi đừng dùng bất cứ pháp bảo nào."
Lâm Giai Lộ khinh miệt đáp trả: "Có bản lĩnh ngươi cũng đừng triệu hồi ra con độc giác thú kia của ngươi."
Lửa giận trong lòng Lý Hinh hiển nhiên không thể áp chế nổi nữa, cổ tay khẽ xoay, liền nắm lấy song kiếm sau lưng rút ra một thanh: "Đi, ra ngoài kia, hôm nay ta sẽ không triệu hồi Mân Côi, ta xem ngươi có thể làm khó dễ được ta hay không?"
Lâm Giai Lộ đưa ma pháp trượng cho chiến sĩ cầm hộ rồi nói: "Được, ta đây cũng không dùng ma pháp trượng, cho ngươi thấy tốc độ thi pháp của bổn tiểu thư."
"Hai vị tiểu thư, quan chấp chính đại nhân cùng tổng trưởng đại nhân đã nhắc nhở, nếu nhị vị còn tiếp tục tranh cãi thì sẽ bị cấm túc." Trên trán hai gã chiến sĩ mồ hôi đã lấm tấm tuôn rơi, đứng ngăn giữa hai người, vẻ mặt cười khổ cùng bất đắc dĩ.
Nghe được hai chữ "cấm túc", Lý Hinh cùng Lâm Giai Lộ rõ ràng đều thoáng chút kiềm chế, đồng thời hừ lạnh một tiếng, dường như vô cùng ăn ý.
Lâm Giai Lộ cười lạnh nói: "Coi như ngươi gặp may."
"Ta gặp may? Bổn cô nương đã là thất cấp kỵ sĩ, còn kẻ nào đó mới chỉ là lục cấp ma pháp sư. Còn chưa biết ai gặp may đâu. Không phải là không cho chúng ta động thủ sao? Được thôi! Lâm Giai Lộ, ngươi có dám đánh cược với ta không?"
Lâm Giai Lộ hừ một tiếng: "Cược gì?"
Lý Hinh chỉ chỉ Long Hạo Thần đang đứng phía sau mình: "Đây là đệ đệ của ta, ta để hắn thay ta ra tay, ngươi cũng phái một người ra. Chúng ta không tự mình động thủ sẽ không bị cấm túc."
Trước đó Long Hạo Thần vẫn bị thân hình Lý Hinh che khuất, lúc này Lý Hinh tránh ra nên Lâm Giai Lộ mới nhìn thấy hắn. Lâm Giai Lộ lập tức cảm thấy hai mắt sáng ngời, khuôn mặt tinh xảo gần như hoàn mỹ của Long Hạo Thần, đôi đồng tử màu vàng nhạt trong suốt đặc biệt hiếm thấy, còn có một loại khí chất vô hình, tất cả đều khiến nàng chấn động.
Nhìn Long Hạo Thần, lại nhìn Lý Hinh, Lâm Giai Lộ hạ giọng hỏi Lý Hinh: "Cũng là nữ giả nam trang giống ngươi sao?"
Da thịt trên mặt Long Hạo Thần nhất thời co giật, đầu đầy hắc tuyến, nhíu mày đáp: "Ta là nam nhân."
Trong lòng hắn thầm nghĩ, các ngươi có thể nghĩ khác đi được không! Vì sao cứ nhìn thấy ta đều nghĩ ta là nữ nhân, không thấy ta có yết hầu sao? Có chút kiến thức có được không hả!
Lý Hinh dương dương đắc ý nói: "Thế nào? Đệ đệ của ta tuấn tú chứ? Ngươi đã từng gặp ai tuấn tú như vậy chưa?"
Lâm Giai Lộ bĩu môi nói: "Thì ra ngươi còn có sở thích này, thích phi công trẻ a. Có điều, ngươi so với người ta lớn hơn nhiều tuổi lắm. Ngươi không biết xấu hổ sao?"
"Ngươi..." Lý Hinh giận dữ quát: "Ngươi mau trả lời, có dám đánh cuộc hay không? Nói cho ngươi biết, đệ đệ của ta cũng là người của Hạo Nguyệt phân điện chúng ta, hôm nay vừa mới gia nhập."
Lâm Giai Lộ thoáng sửng sốt: "Ngươi không nhầm chứ? Ngươi để hắn xuất thủ? Hắn mới bao nhiêu tuổi? Mười lăm tuổi còn chưa đến?"
Lý Hinh đáp: "Không cần ngươi quan tâm, ngươi chỉ cần nói có dám đánh cuộc hay không. Nếu không dám thì hãy cút ngay đi, đừng làm ảnh hưởng đến tâm tình cô cô ăn cơm."
"Ngươi là cô cô của ai? Đánh cuộc thì đánh cuộc. Không phải chỉ là một tiểu mao đầu thôi sao? Từ Thiên Không, ngươi lên." Chẳng hiểu vì sao Lâm Giai Lộ lại luôn đối đầu với Lý Hinh, rõ ràng cả hai đều không chịu nổi khi bị đối phương nói khích.
Lý Hinh nói: "Chúng ta ra ngoài đánh, đừng ảnh hưởng người ta buôn bán. Mà nếu đã là đánh cuộc, vậy nên thêm vào tiền cược đi."
Lâm Giai Lộ hỏi: "Ngươi muốn đánh cuộc gì?"
Lý Hinh dường như đã sớm tính trước tiền cược là gì, từ trong người lấy ra một khối tinh thạch màu trắng, nói: "Ta dùng khối ma tinh hạch của quang minh hệ ngũ cấp ma thú Kim Ngạn Hổ này đánh cuộc tấm Quang Diệu Chi Thuẫn của nhà các ngươi."
Lâm Giai Lộ ánh mắt khẽ giật: "Ngươi điên rồi sao?" Nàng mơ hồ cảm thấy có chút bất thường. Ma tinh hạch của Kim Ngạn Hổ tương đối hiếm có, giá trị trong số ngũ cấp ma thú cũng thuộc hàng nhất nhì. Quang Diệu Chi Thuẫn mặc dù tốt nhưng nếu chỉ xét về giá trị thì chưa chắc bằng được khối ma tinh này. Sao nàng ta có thể tự tin như vậy?
Lý Hinh tung tung viên ma tinh trong tay, cười lạnh nói: "Nếu ngươi không dám thì hãy mau cút, nhớ kỹ sau này nhìn thấy bổn cô nương thì hãy tránh xa ra."
"Có gì mà không dám, đánh cuộc thì đánh cuộc." Lâm Giai Lộ bị kích động, trực tiếp đáp ứng.
Long Hạo Thần đứng ở bên cạnh vẫn không hề lên tiếng, hắn mặc dù chẳng biết mâu thuẫn giữa Lý Hinh và Lâm Giai Lộ là gì, nhưng vẫn nhận ra rằng hai người tuy ồn ào náo loạn, nhưng lời lẽ vẫn rất có chừng mực, cũng không phải là địch nhân chân chính. Lý Hinh đối với hắn vẫn luôn rất tốt, vì tỷ tỷ xuất thủ, hắn không cách nào từ chối.
Mấy người đi ra ngoài tiệm cơm, Lý Hinh kéo tay Long Hạo Thần, hạ giọng nói: "Đệ đệ, thật sự là ngại quá, còn chưa kịp ăn cơm đã khiến ngươi phải động thủ. Có điều, ngươi phải cố gắng lên! Tỷ tỷ làm như vậy là có dụng ý, nhất định phải thắng."
Long Hạo Thần rõ ràng nhìn thấy trong mắt Lý Hinh toát ra vài phần giảo hoạt, bèn gật đầu, đáp: "Tỷ tỷ, ta sẽ cố hết sức."
Bên kia, Lâm Giai Lộ cũng đang cổ vũ người của mình: "Từ Thiên Không, tiểu mao đầu kia phỏng chừng có chút tài lẻ, có điều, ngươi nhất định phải thắng. Thắng trận này trở về ta sẽ cho ngươi một thanh kiếm tốt. Có điều ngươi phải nhớ kỹ, đừng làm người ta bị thương."
Từ Thiên Không bất đắc dĩ nói: "Tiểu thư, vậy chúng ta có thể thỏa thuận rằng sau khi cuộc đấu chấm dứt, bất luận thắng bại, tiểu thư cũng sẽ không gây náo loạn nữa không?"
"Có thể tái ngộ cùng Hinh Nhi tiểu thư chăng? Nếu không, ta sẽ bẩm báo quan chấp chính."
Lâm Giai Lộ thiếu kiên nhẫn đáp: "Biết rồi."
Trước cửa tiệm cơm có một khoảnh đất trống chuyên dùng để đỗ xe ngựa, lúc này xe ngựa không nhiều, vừa vặn có đủ không gian cho bọn hắn tiến hành tỷ thí.
Long Hạo Thần đã cầm trọng kiếm trong tay đi ra, bên kia Từ Thiên Không cũng tới, hắn liền hướng Lâm Giai Lộ nói: "Lâm tỷ tỷ, ta chưa từng giao đấu cùng ma pháp sư, mong được chỉ giáo."
"Hử?" Lý Hinh cùng Lâm Giai Lộ đều ngẩn ra.
Lý Hinh ngăn lại nói: "Đệ đệ, đừng nghịch." Nàng đã thấy Long Hạo Thần ra tay, biết hắn kinh nghiệm thực chiến không tệ, lúc trước thi kiểm tra tu vi linh lực cũng không thấp. Hai hộ vệ của Lâm Giai Lộ bất quá đều chỉ vừa mới đột phá tam giai chiến sĩ, không có thần thánh quang minh kỹ năng trợ giúp rất khó thắng được Long Hạo Thần. Thế nhưng Lâm Giai Lộ lại hoàn toàn khác. Đây chính là thiếu nữ thiên tài vang danh của Hạo Nguyệt thành cùng với nàng.
Long Hạo Thần nghiêm túc nói với Lý Hinh: "Tỷ tỷ, phụ thân từng nói với ta, kinh nghiệm thực chiến rất nhiều lúc còn quan trọng hơn so với tu vi. Ta muốn thử chiến đấu cùng ma pháp sư xem sao."
Lâm Giai Lộ đi tới bên cạnh Từ Thiên Không đang ngây người ra, nghi hoặc hỏi: "Tiểu mao tử, ngươi muốn đánh với ta? Vậy Hinh Nhi tỷ tỷ của ngươi sẽ thua chắc đó."
Long Hạo Thần chậm rãi nâng trọng kiếm trong tay, lắc đầu, đáp: "Điều đó còn chưa nhất định. Hinh Nhi tỷ tỷ, có thể không?"
Lý Hinh nhìn vẻ trầm ổn cùng kiên định hơn hẳn so với độ tuổi của Long Hạo Thần, mỉm cười đáp: "Được, không hổ là đệ đệ của ta. Hãy để nàng biết sự lợi hại của ngươi. Lâm Giai Lộ, có thua ngươi cũng đừng khóc nhè đấy."
"Ta thua?" Lâm Giai Lộ trợn mắt nhìn Lý Hinh, cũng không đi lấy ma pháp trượng, chỉ tay không quay sang Long Hạo Thần nói: "Đã vậy thì đến đây đi."
"Lâm tỷ tỷ, mời." Vừa nói, Long Hạo Thần dùng trọng kiếm khẽ gõ trên vai phải của mình một cái, hành lễ nghi của kỵ sĩ, mũi chân chỉa xuống đất, rồi hướng về Lâm Giai Lộ bắt đầu tấn công.
Âm phù khẽ vang lên từ miệng Lâm Giai Lộ, nàng cũng không lui về phía sau, một tầng lam quang nhàn nhạt từ trên người nàng lan ra. Tay phải nàng chỉ tới, một viên băng cầu liền phóng thẳng đến phía Long Hạo Thần. Trước sau chỉ dùng không tới một giây thời gian.
Long Hạo Thần ánh mắt thoáng co rút lại, không hề né tránh, trực tiếp nghênh hướng băng cầu.
Nhưng đúng lúc đó, quả băng cầu kia lại đột nhiên trầm xuống, "Ba" một tiếng, đánh xuống mặt đất. Một lam sắc quang vựng lập tức bao trùm phương viên hai thước của mảnh đất. Mà bước chân của Long Hạo Thần lại vừa vặn ở trong đó.
Cảm giác lạnh buốt lập tức từ dưới chân trào dâng, dưới chân vừa trượt, thân hình Long Hạo Thần nhoáng một cái, dường như bị mất cân đối.
Trên mặt Lâm Giai Lộ lộ ra nụ cười đầy tự tin, trong miệng chú ngữ không ngừng, một màn đạm lam sắc hào quang đã đem nàng bao phủ vào bên trong. Đây là nhị cấp ma pháp Hàn Băng Tráo.
Nàng vừa hé nụ cười, chợt biến sắc kinh ngạc.
Long Hạo Thần trượt chân, tức thì một vầng kim quang nhàn nhạt tỏa ra từ bàn chân hắn. "Ba" một tiếng, hắn đạp mạnh lên lớp băng, thân hình vững vàng trở lại. Tốc độ chẳng những không giảm, ngược lại còn tăng gấp đôi, trọng kiếm trong tay tung ra một chiêu "Đột Thứ", đâm thẳng vào Hàn Băng Tráo.
Tam giai kỵ sĩ!
Lâm Giai Lộ cùng hai gã tùy tùng đều chấn động. Vận dụng được Quang Minh nội linh lực chính là dấu hiệu của tam giai kỵ sĩ. Thiếu niên nhìn kỹ bất quá chỉ chừng mười lăm tuổi, vậy mà đã là tam giai kỵ sĩ?
"Phốc, phốc, phốc..." Tiếng va chạm liên tiếp vang lên từ Hàn Băng Tráo.
Long Hạo Thần cảm giác như mình vừa đâm trúng một bức tường băng, thế công lập tức bị chặn đứng. Nhưng Hàn Băng Tráo sau khi hứng chịu kỹ năng "Đột Thứ" cũng đã xuất hiện những vết rạn nứt lớn, xem chừng sắp chống đỡ không nổi.
Lâm Giai Lộ tuy kinh hãi, nhưng vẫn không ngừng thi pháp, một vòng băng hoàn màu trắng từ thân thể nàng phát ra. Lực đẩy cường đại hất văng Long Hạo Thần đang ở gần trong gang tấc.
Đây là một trong những kỹ năng mà Băng Hệ ma pháp sư thường dùng nhất để đối phó với những chức nghiệp cận chiến. Trong tình huống không có ma pháp trượng mà Lâm Giai Lộ vẫn có thể liên tục thi pháp, quả không hổ danh là thiên tài ma pháp.
Bị đẩy ra, Long Hạo Thần thoáng ngẩn người, thầm nghĩ, chiến đấu cùng ma pháp sư quả nhiên khác xa với chiến sĩ.
Cùng lúc đó, hơn mười cột băng trụ nhanh chóng từ bên cạnh hắn trồi lên, ngăn chặn mọi lối đi xung quanh. Hàn khí khiến Long Hạo Thần khẽ run rẩy, tốc độ vận chuyển linh lực trong cơ thể dường như cũng chậm lại vài phần.
Lâm Giai Lộ lúc này cũng khẽ thở phào, thầm nghĩ, suýt chút nữa thua Lý Hinh, tên tiểu tử này không ngờ lại là tam giai kỵ sĩ, nếu đổi thành Từ Thiên Không, e rằng chưa chắc đã là đối thủ của hắn!
Phía bên kia, Lý Hinh lại thầm than một tiếng, nàng cho rằng Long Hạo Thần đã bị giam cầm, tất nhiên sẽ bị Băng Hệ ma pháp ảnh hưởng, sức chiến đấu giảm mạnh, trước khi hắn phá được vòng vây, chỉ sợ sẽ bị Lâm Giai Lộ đánh bại.
Nhưng đúng lúc đó, Long Hạo Thần lại nhảy dựng lên.
"Tên tiểu tử ngốc này." Lý Hinh không kìm được, thấp giọng mắng. Đối mặt với ma pháp sư, vào thời điểm có khoảng cách nhất định lại nhảy lên, chẳng phải làm bia cho người ta ngắm bắn sao? Lâm Giai Lộ tạo ra cái ***g giam băng kia dụng ý chính là muốn hắn nhảy lên, xem ra, hắn quả nhiên không có kinh nghiệm đối phó với ma pháp sư!
Quả nhiên, Long Hạo Thần vừa mới nhảy lên, khóe miệng Lâm Giai Lộ liền cong lên một nụ cười đắc ý. Từng khối băng cầu liên tiếp phóng thẳng tới tấn công Long Hạo Thần. Nàng đây đã là hạ thủ lưu tình, bằng không mà nói, nếu như nhất giai Băng Cầu biến thành nhị giai Băng Nhận hoặc Băng Chùy, chỉ e Long Hạo Thần đã sớm bị thương.
... Chùy, lực công kích ắt sẽ cường đại hơn bội phần.
Vậy nhưng, Long Hạo Thần lại một lần nữa khiến toàn trường chấn động.
Một tầng kim quang nhàn nhạt từ cơ thể hắn tỏa ra, xoáy lượn hướng lên. Hai tay cầm kiếm giơ cao quá đầu, trong ánh kim quang lấp lánh phía dưới, khuôn mặt anh tuấn càng tăng thêm vài phần khí tức thần thánh.
Từng khỏa băng cầu bay đến trước người Long Hạo Thần một thước đều bị nghiền nát, hàn khí chúng phát tán ra cũng không cách nào xâm nhập kim quang mảy may.
"Quang Trảm Kiếm", ba chữ ấy bất giác lại thầm vang lên trong nội tâm nàng. Nụ cười trên mặt nàng lập tức cứng lại, không chút do dự, lại một lần nữa phủ thêm một tầng Hàn Băng Tráo trước người.
Long Hạo Thần từ trên trời giáng xuống, trọng kiếm vung mạnh, kim quang nhàn nhạt lập tức trở nên mãnh liệt, hóa thành một đạo quang nhận rộng một thước phá không mà ra.
Quang Trảm Kiếm, kỹ năng của tam giai kỵ sĩ, Trừng Giới Kỵ Sĩ, Thủ Hộ Kỵ Sĩ đều có thể học tập, cần tiêu hao năm mươi điểm linh lực. Dẫn động thần thánh Quang Minh chi lực hộ thể, đồng thời ngưng tụ thành một đạo quang nhận công kích địch nhân. Khoảng cách công kích có quan hệ trực tiếp với tu vi linh lực của bản thân kỵ sĩ.
Đây là kỹ năng đầu tiên mà kỵ sĩ, bằng vào nội linh lực, có thể sử dụng năng lực công kích từ xa. Tuy tiêu hao linh lực ngang bằng Diệu Nhật Trảm, nhưng uy lực lại không lớn lắm, bởi Quang Trảm Kiếm là công kích từ xa, hơn nữa còn là kỹ năng công phòng nhất thể.
Dẫu vậy, Quang Trảm Kiếm xét cho cùng cũng là kỹ năng mà kỵ sĩ trên ngũ cấp mới có thể sở hữu. Sau khi đạt cảnh giới cao hơn, có nhiều linh lực hỗ trợ, uy lực của kỹ năng này mới dần dần hiển hiện.
Kim sắc quang nhận cơ hồ trong nháy mắt đã đánh lên Hàn Băng Tráo, "BA" một tiếng giòn vang, Hàn Băng Tráo lập tức bị nghiền nát, nhưng quang nhận của Quang Trảm Kiếm cũng bị triệt tiêu.
Thân hình Long Hạo Thần không hề dừng lại nửa phần, hai chân vừa chạm đất liền lập tức tấn công Lâm Giai Lộ.
Lâm Giai Lộ thấy Quang Trảm Kiếm bị Hàn Băng Tráo của mình ngăn trở, bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ: May mắn tên tiểu mao đầu này linh lực không quá mạnh mẽ, nếu không một kích này thật đúng là không dễ ngăn cản, ta đã xem thường hắn rồi.
Có điều, sau khi ngăn trở Quang Trảm Kiếm, trên mặt Lâm Giai Lộ lại một lần nữa hiện lên nụ cười, đối mặt với đòn tấn công của Long Hạo Thần, Kháng Cự Băng Hoàn lại được phóng ra.
Quang Trảm Kiếm cần tiêu hao năm mươi điểm linh lực, rõ ràng linh lực còn lại của tên tiểu tử này không nhiều lắm, chỉ cần ngăn cản một lần tấn công nữa của hắn thì hắn cũng chỉ có thể nhận thua.
"BA" ——, Kháng Cự Băng Hoàn xuất hiện trong nháy mắt, động tác của Long Hạo Thần đột nhiên biến đổi, chân phải mãnh liệt đạp mạnh xuống đất, đòn tấn công bị hắn tự ngừng lại, trọng kiếm trong tay dựng thẳng trước người.
Kháng Cự Băng Hoàn xẹt qua bên người Long Hạo Thần, nhưng lần này hắn không bị đẩy lui, trên người ngược lại còn có thêm một tầng kim quang nhàn nhạt...
... quang.
Trọng kiếm chỉ về phía trước, nhẹ nhàng đặt lên vai Lâm Giai Lộ.
"Hít-khà-zzz ——" Hai gã tùy tùng của Lâm Giai Lộ cơ hồ đồng thời hít sâu một hơi. Bản thân Lâm Giai Lộ đang chuẩn bị thi triển pháp thuật cũng chợt khựng lại.
Tuy trọng kiếm của Long Hạo Thần không thực sự chém xuống, nhưng khí tức thần thánh nhàn nhạt lại khiến nàng cảm nhận được rõ ràng.
"Lâm tỷ tỷ, đa tạ." Long Hạo Thần lui về sau vài bước, thu kiếm đứng yên.
"Không thể nào, tuyệt đối không thể? Dù là chức nghiệp tứ giai đối mặt với kháng cự băng hoàn của ta cũng chỉ có thể tạm thời bị đẩy lui." Vẻ mặt Lâm Giai Lộ tràn đầy khó tin, nhìn Long Hạo Thần, nụ cười vốn có đã biến thành kinh hãi cùng không cam lòng.
Thua rồi, thân là thiên tài ma pháp thiếu nữ của Hạo Nguyệt Thành, vậy mà lại thua bởi một thiếu niên nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều, sao nàng có thể cam tâm?
Cho dù nàng vẫn luôn nương tay, không sử dụng bất kỳ trang bị ma pháp nào, nhưng với tu vi tam giai lục cấp ma pháp sư, nàng vậy mà lại thua.
Đừng nói bản thân Lâm Giai Lộ, ngay cả trong mắt Lý Hinh cũng hiện rõ vẻ khó hiểu. Chỉ là nàng hiểu Long Hạo Thần nhiều hơn Lâm Giai Lộ, sau phút thất thần ngắn ngủi, nàng đã hiểu ra.
Thần ngự cách đáng. Trong lúc Lâm Giai Lộ lần thứ hai sử dụng kháng cự băng hoàn, Long Hạo Thần đã sử dụng Thần ngự cách đáng.
So với một năm rưỡi trước, Long Hạo Thần khi thi triển Thần Ngự Cách Đáng đã có thể dùng từ lô hỏa thuần thanh (thuần thục) để hình dung.
Phải biết rằng, Thần Ngự Cách Đáng tuy cường hãn, nhưng yêu cầu nắm bắt thời cơ cũng cực kỳ cao. Hiệu quả của kỹ năng này chỉ có thể kéo dài trong nháy mắt. Cho nên, phải có phán đoán chuẩn xác nhất mới tạo nên hiệu quả.
Bằng vào Thần Ngự Cách Đáng, Long Hạo Thần cứng rắn chống lại băng hoàn mà không lùi bước, lúc này mới xuất hiện ngoài dự liệu của Lâm Giai Lộ mà giành chiến thắng.
Nếu như Lâm Giai Lộ sử dụng trang bị ma pháp của nàng, hoặc là ngay từ đầu đã thận trọng, thì Long Hạo Thần, do phải tiêu hao rất nhiều nội linh lực để đối phó với linh lô, sẽ không thể nào là đối thủ của nàng. Đáng tiếc, Long Hạo Thần tuổi còn trẻ nên rất dễ tạo nên sự mê hoặc, cộng thêm Thần Ngự Cách Đáng, kỹ năng nghịch thiên của Kỵ Sĩ, Lâm Giai Lộ liền rơi vào bi kịch.
Lý Hinh kinh hãi trước sức phán đoán của Long Hạo Thần khi sử dụng Thần Ngự Cách Đáng, nàng nào biết, đây đều là do ngày ngày bị Long Tinh Vũ huấn luyện tàn khốc mà có. Mỗi ngày thực chiến hai canh giờ, Thần Ngự Cách Đáng đã trở thành bản năng của Long Hạo Thần, hắn hoàn toàn dựa vào cảm giác để tiến hành phán đoán.
Nhìn Lâm Giai Lộ thất thần cùng không cam lòng, Lý Hinh là người đầu tiên tỉnh táo lại, cười ha hả nói: "Cái gì gọi là không thể nào? Ta có thể nói..."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Gặp em
Linh Lý
Trả lời5 tháng trước
Bạn ơi, tại sao mình không thể xem toàn bộ chương truyện thế
Tiên Đế [Chủ nhà]
5 tháng trước
chương nào bạn ơi.