Về đến nhà, tôi chạy ngay lên phòng, tay chân run lẩy bẩy, tim vẫn đập loạn xạ. Những gì vừa xảy đến với tôi thật quá kinh khủng. Ngồi một lúc lấy lại bình tĩnh, tôi dần dần hiểu ra rằng rõ ràng oan hồn của Long đang muốn cho tôi thấy những suy đoán là sai và nó muốn tôi tiếp tục điều tra làm rõ sự thật. Có thể tôi là người thân duy nhất mà Long tin tưởng nên hồn nó chỉ hiện về với tôi, mong đợi sự giúp đỡ của tôi. Nhưng giờ đây tôi phải làm sao khi mọi hướng điều tra dường như đã rất bế tắc. Như chợt nhớ đến một chuyện, tôi nhấc máy lên gọi cho Tuấn:
- Alo, Tuấn à, anh Tr đây.
- Vâng em chào anh, có việc gì thế anh?
- À à… anh muốn hỏi em thêm, liên quan đến chuyện em kể cho anh hôm nọ. Thế… thế… em có nhớ vóc dáng người đàn ông đến đón Lan đêm hôm đó nhìn như thế nào không?
- Ơ? Em đâu có bảo anh đó là người đàn ông? Người lái xe đến đón Lan đi là một người phụ nữ anh ạ.
Tai tôi như ù đi, tôi gác luôn máy bàn mà không để ý Tuấn có nói í ới gì sau đó. Hóa ra hôm vừa rồi do quá tự tin vào những suy luận ban đầu của mình, tôi tự gán luôn tội cho ông Hải và mặc nhiên coi người đến bắt Lan đi là lão. Những gì Tuấn vừa nói đã làm đảo lộn tất cả, và càng giải thích rõ hơn vì sao oan hồn Long vẫn hiện về và như báo cho tôi biết nhầm lẫn của mình, yêu cầu tôi tiếp tục điều tra.
Đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì có tiếng mẹ gọi dưới tầng:
- Tr ơi bê đồ bẩn xuống để mẹ cho vào máy giặt.
- Vâng ạ.
Tôi quơ mấy đồ lót vứt góc phòng và mấy bộ quần áo treo trên móc định vác xuống đưa mẹ thì bỗng “bụp”, một vật gì đó rơi vào chân làm tôi đau điếng. Đang định văng một câu chửi đổng thì nhìn xuống, tôi ngạc nhiên đến lặng người: CHIẾC MÁY ẢNH CỦA LAN nằm chỏng chơ dưới sàn. Sao nó lại có thể ở đây cơ chứ??? Tôi định thần suy nghĩ lại thì chợt hiểu tối hôm đó sau khi hai đứa chụp ảnh nhà Long về, do quá phấn chấn về dự định điều tra và hân hoan trước chuyện tình cảm với Lan mới nảy nở, tôi đã quên không đưa lại cho Lan chiếc máy ảnh mà cất vào túi áo khoác mỏng. Mừng như bắt được vàng, chạy vội xuống đưa mẹ đống áo quần rồi lao vụt lên phòng. Mẹ thấy tôi vội vã lại tưởng tôi đang tập trung học bài liền nói với theo:
- Học vừa thôi con nhé, mày cứ như bố mày hồi trẻ, suốt ngày chỉ biết học thôi.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: MỞ MÀN BỊ LỘ THẾ TỬ GIẢ TA LẬP TỨC XƯNG ĐẾ