Trong giờ phút sinh tử như thế này, những lời động viên, khích lệ dù là nhỏ bé nhất cũng trở nên vô cùng ý nghĩa.
Hàng ngày, tôi đều đến bệnh viện thăm và trò chuyện cùng em...
- Em có muốn ăn gì không, để anh đi mua cho em?
- Vẫn còn cháo mà anh.
- Thế em thích ăn quả gì nào?
- Em không thích gì cả. Em chỉ muốn được ở gần anh thôi.
Tôi lặng im nhìn em, em gầy đi nhiều quá...
- Anh còn nhớ lần đầu tiên anh gặp em không?
- Có chứ, anh vẫn nhớ như in, một cô bé nhút nhát, đi học muộn đang trốn trong quán bánh mì nhỏ.
- Có lẽ duyên số đã sắp đặt để em được gặp anh vào cái ngày hôm đó.
- Chắc vậy... Lúc đó anh biết mình đã yêu rồi, yêu một cô bé tinh nghịch và đáng yêu vô cùng.
Em khẽ mỉm cười khi nghe những lời nói chân thành từ tận đáy lòng tôi...
Về đến nhà, tôi tìm đọc mọi tài liệu có liên quan đến bệnh ung thư máu, vào khắp các diễn đàn y học, lên mạng tham khảo ý kiến của mọi người về căn bệnh quái ác này...
Tóm lại là tôi làm đủ mọi việc, chỉ mong sao có thể giúp em khỏi bệnh...
Tuy nhiên...
***
Thời gian cứ trôi qua, em càng ngày càng yếu và tiều tụy hơn. Bác sĩ nói có lẽ em sẽ không thể qua khỏi ngày hôm nay. Tôi bàng hoàng, vội vàng nắm chặt lấy tay em và nói:
- Không được mà, em không thể bỏ anh lại một mình được. Em vẫn còn lời hứa đi chơi cùng anh mà...
- Em xin lỗi anh, nhưng có lẽ em không thể thực hiện được rồi.
- Đừng mà Quỳnh...
Em cười một nụ cười thê thiết (các bạn đừng nghĩ là tôi viết nhầm nhé, là cười thê thiết, chứ không phải cười tha thiết) rồi nói với tôi:
- Ở bên anh, em thực sự rất hạnh phúc, em không hề hối tiếc. Anh phải sống thật vui vẻ, hãy sống luôn cả phần của em nữa nhé.
Từ từ, đôi bàn tay bé nhỏ của em trượt khỏi tay tôi...
Lúc đó, thực sự tôi không còn nhớ mình đã làm gì, đã nghe thấy những gì...
Trái tim tôi như bị ai đó móc mất, tôi thẫn thờ cầm tay em như một cái xác không hồn. Mẹ em đã ngất lịm đi khi chứng kiến cảnh con mình trút hơi thở cuối cùng...
Bố em dìu mẹ ra ngoài, ngồi bệt xuống chiếc ghế dài, cả hai đều vô cùng đau khổ. Bố em cố gắng động viên mẹ em:
- Con nó đi rồi, bà đừng quá đau buồn, kiếp này nó đã sống rất hạnh phúc rồi.
Mẹ em không nói gì cả, chỉ khóc nấc lên thành tiếng.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tín Dụng Đen