Logo
Trang chủ
Chương 75

Chương 75

Đọc to

Tôi đứng đó, lặng lẽ nhìn vào chiếc giường mà em vừa nằm, giờ đây đã phủ một tấm khăn trắng tinh...

Em đã rời xa tôi rồi sao??? Tôi không dám đối mặt với sự thật này, không muốn chấp nhận sự thật đau lòng này.

Tôi phóng xe như một gã điên, về đến nhà, tôi lao lên phòng, khóa chặt cửa lại và thổn thức một mình...

Ban đêm, ngồi một mình giữa đêm khuya tĩnh lặng, tôi chợt phát hiện ra lệ đã ướt đẫm cả khuôn mặt từ lúc nào không hay... Không gian tĩnh lặng đến nỗi tôi có thể nghe thấy được nhịp tim mình đang đập...

Trái tim tôi giờ đây không còn đau nữa, giờ đây trong đầu tôi chỉ còn lại những kí ức...

Hình ảnh, kí ức về em cứ ùa về trong tâm trí tôi... Dù tôi đã cố gắng ngăn cản nhưng bất lực... Lí trí của tôi đã hoàn toàn bị đánh bại...

Phải làm sao khi nỗi nhớ cứ len lỏi vào từng hơi thở, từng nhịp đập của trái tim tôi. Tôi cố gắng làm cho mình thật bận rộn để không có thời gian nghĩ đến em, nhưng những lúc không thể thắng nổi bản thân mình, tôi vẫn ngẩn ngơ.

Vẫn ở quán cafe quen thuộc, vẫn những buổi chiều cuối tuần, vẫn người phục vụ cũ, vẫn giai điệu xưa, vẫn đếm từng giọt cafe nặng nhọc như không muốn rơi, mà sao tôi không thể tìm lại được ánh mắt, nụ cười thân thương ngày nào.

Cảm xúc như một con mãnh thú, khi tôi cố gắng trốn chạy, nó càng rướn mình đuổi theo và bám riết lấy tôi như một định mệnh. Người ta thường nói, chỉ cần một phút để thích một người, một giờ để thương một người, một ngày để yêu một người, nhưng phải mất cả đời để quên đi người ấy.

Em đã nói rằng hãy quên em đi và sống thật tốt, nhưng tôi nghĩ rằng mình không thể làm được điều đó... Nó quá khó để tôi có thể thực hiện được...

Hãy để tôi nhớ em, có như vậy tôi mới được là chính mình, sống với cảm xúc thật của mình, không màu mè và giả tạo, vì trái tim tôi vẫn còn muốn thổn thức và yêu em.

Người ta yêu nhau để ở bên nhau, để chở che, chăm sóc lẫn nhau. Vì người ta yêu nhau, người ta muốn chia sẻ tình yêu của mình, trong màn sương mai phơn phớt hay trong tiếng gió reo trên những ngọn cây. Người ta yêu nhau không biết đêm, ngày, bóng tối hay ánh sáng. Tình yêu là một điều diễn biến liên tục, chẳng biết khi nào sẽ dừng lại. Nhưng những khoảnh khắc tưởng như vô hình và nhẹ bẫng ấy, đôi khi lại là điều mà chúng ta phải tìm kiếm cả cuộc đời...

Người ta yêu nhau, có thể đơn giản chỉ là trong một buổi chiều đầy gió, có người cùng uống ly nước phía đối diện, ăn chung cái bánh phía đối diện, trao nhau ánh mắt âu yếm, đôi môi mỉm cười, và tâm hồn luôn sẵn sàng sẻ chia...

Có lẽ giờ đây, tất cả mọi điều trên với tôi đều đã trở nên quá xa vời...
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Mô Kim Quyết - Quỷ Môn Thiên Sư
Quay lại truyện Tình yêu học trò
BÌNH LUẬN