Chương 66

Tối ngày hôm đấy, tôi nhận được câu trả lời trên Facebook của một người anh, người bạn mới!
- Anh còn cây đàn classic giá 500 nghìn, em thích có thể ghé qua chỗ anh xem rồi quyết định…- Ghé nhìn danh sách bạn đang online, tôi chat lại…
- Ok anh, vậy chiều mai em ghé qua, anh cho em cái địa chỉ?
- Anh ở trên đoạn cầu Xx một đoạn tầm 50 mét thôi, em cứ lên tới đấy rồi alo cho anh, số anh đây… 09xxxxxxxx! – Tin nhắn trả lời ngay sau đó.
- Rồi, chiều mai đi học em ghé qua, cảm ơn anh…!
- Không có gì.

Thở nhẹ ra, tôi đưa tay vuốt mặt, tắt máy tính trở về căn phòng của mình, Đi ngang qua ô cửa ở cầu thang, tiếng mưa và hình ảnh của nó vẫn còn tồn tại… cơn mưa đó, cảm ơn nó, vì một phần nào, giúp tôi tiến gần hơn đến một câu chuyện tình mới, mối tình đầu tiên của tôi tại cấp 3! Một phần nào, giúp tôi biết rằng, bên cạnh tôi còn có một người, giúp tôi lấp đi những nỗi nhớ về em…
Tôi đứng trên lan can gần phòng mình, tay cầm ly cam ép, nhâm nhi với mưa, buồn sao? Lúc này trong tôi cảm thấy vui hơn bao giờ hết. Nhớ sao? Lúc này tôi không thể quên cảm giác ấy. Lãnh đạm quá thời gian nhỉ… ngày ngày giúp tôi nhận ra từng thứ một, có khi nào đang sắp lấy đi của tôi một thứ nữa như muốn trao đổi hay không?

Tôi quay trở lại bàn học và soạn sách cho ngày mai, mở vở sử ra học thuộc bài cũ để ngày mai xung phong kiếm điểm miệng… ngày hôm nay cũng có sử… và hai ngày liên tiếp có môn này…

Bỗng có một mẩu giấy nhỏ rơi ra từ cuốn vở của tôi… nhặt và cầm trên tay…

“ Chào cậu, có thể nói chuyện với tớ được không, nếu cậu đồng ý, ngày mai hãy để lại cho tớ câu trả lời ở ngăn bàn…”

Đề xuất Voz: Yêu con gái của Anh!!!
BÌNH LUẬN