Logo
Trang chủ
Chương 151

Chương 151

Đọc to

"Ê có biến, có biến rồi!" - Nhi chạy vào, hốt hoảng la lên. "Minh Thư với thằng Tâm (bạn Minh Thư) đang bị một đám chặn ngoài cổng trường đó."

Tôi dừng bút, vội thúc Linh đang ngồi bên cạnh: "Đi, ra hóng, ra hóng mau!"

Ba đứa xách quần chạy ra xem.

Ngoài cổng trường, bốn thằng thay phiên đánh đá thằng Tâm. Thằng Tâm mập lăn lê bò lết dưới đất, chỉ biết ôm đầu chịu đòn. Minh Thư ngồi bên khóc lóc van xin, nhưng bọn kia chớ hề quan tâm, vẫn ra sức đánh, có thằng còn chòng ghẹo Minh Thư.

Một thằng nắm cổ áo Tâm xốc nó đứng lên, thụi vào bụng nó mấy phát, rồi đạp thẳng vào mặt nó làm nó ngã bổ ra sau. Minh Thư luống cuống bò lại đỡ nó, cố gào lên gọi bác bảo vệ.

Một thằng ngửa mặt cười khoái chí: "Thằng này làm bao cát đã thiệt đó anh em!"

Một thằng khác ngồi chồm hổm, ngó nhìn Minh Thư: "Này cô em, xinh đẹp vậy sao suốt ngày cứ cặp kè với thằng thảm hại này vậy?"

Thư ôm Tâm trong lòng, liếc trừng nó: "Kệ tui, thảm hại vậy chứ còn đỡ hơn đám rác rưởi bọn ông!"

"Con chó này, nói ai rác rưởi hả!" - Nó nắm sau gáy Minh Thư giật mạnh ra sau.

Minh Thư la toáng lên, cố giằng ra. Học sinh trong trường bu đông, nhưng tuyệt nhiên không ai dám làm gì, nhiều đứa còn lấy điện thoại ra quay. Còn thầy cô thì không hiểu sao giờ này chưa đến.

Tôi, Linh và Nhi ngồi chồm hổm đằng xa, theo dõi mọi chuyện (xin lỗi bọn tôi chỉ là nhân vật phụ, tới đây chỉ để hóng chứ không có cửa xông vô cứu nguy đâu).

"Thằng Tâm làm gì mà tụi kia đánh dữ vậy?" - Tôi chống cằm hỏi.

"Có làm gì đâu." - Nhi trả lời - "Thằng mập đó bị thiểu năng, nên thường bị mọi người chọc ghẹo và bắt nạt. Không chỉ học sinh trường khác mà cả học sinh trường mình, cứ lúc nào thiếu tiền là lại tìm đến thằng đó. Nó không chịu đưa thì cứ đánh một trận là ói tiền ra thôi."

Tôi giương mắt nhìn Tâm, suy nghĩ.

Thiểu năng và bị bắt nạt, lẽ tất yếu à?

"Làm sao mà thằng đó quen được với Minh Thư hay vậy?" - Tôi hỏi.

"Hai đứa nó là bạn từ nhỏ, ở sát nhà nhau. Thấy thằng Tâm khù khù khờ khờ thường bị chọc ghẹo nên Thư thương nó lắm, cứ bảo vệ, che chở nó suốt."

"Haizz, coi như Thư dính phải một cục nợ." - Linh nói.

"Có cách nào kéo Thư ra khỏi thằng đó không ta? Chứ cứ vầy thì sao quen với Tuấn Khải được!" - Nhi tự hỏi.

"Khó lắm, Thư không phải loại bỏ bạn." - Linh nói - "Trừ khi thằng đó tự động tránh xa Thư. Mà đời nào có chuyện đó!"

Đằng xa lại vang lên tiếng kêu la của Thư, tiếng huỳnh huỵch đấm đá vào người thằng Tâm. Chẳng biết đến khi nào chuyện này mới dứt. Thấy thế, Linh khẽ nhăn mày: "Tội nghiệp Minh Thư quá! Huy, giúp tụi nó đi!"

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Món Nợ Bất Tận
Quay lại truyện Ước gì.....
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

3 tháng trước

truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này