Tôi lững thững bước trong vườn cây sau trường.
Nói vườn cây chứ ở đây độc mỗi cây bàng, nhưng có tới hàng chục cây bàng, tán lá rộng và to rợp vàng cả mảnh đất. Chỗ này được dùng để giữ xe đạp. Những hàng xe dựa vào nhau lớp lớp nối đuôi trông thật thích mắt. Tôi rất thích nơi này, đơn giản vì nó có đất. Ngày nay xi măng hóa dữ quá, ở đâu cũng trải xi măng, có còn mấy con đường đất nữa đâu. Mùi đất bốc lên nghe thật dễ chịu. Chiều chiều học trò hay ra đây ngồi ăn kem tán gẫu, nhiều đôi nam nữ cũng hay dắt nhau tới chỉ để được đi dạo cùng nhau, vì cảnh sắc quá nên thơ đi.
Những chiếc lá vàng cứ lâu lâu lại rơi khẽ khàng trước mặt. Đang độ thu lá rơi đầy dưới chân. Thật tiếc vì cảnh đẹp thế này nhưng chỉ có mình tôi ở đây, có lẽ vì vẫn còn đang trong giờ học. Hôm nay tôi lại trốn học.
Đang thơ thẩn bỗng tôi nghe tiếng ai vang lên từ đằng sau “Huy!”
Tôi quay lại. Hân đang đứng trước mặt tôi, khuôn mặt còn bỡ ngỡ.
Đã lâu lắm rồi… Đã lâu lắm rồi tôi mới được thấy Hân nhìn tôi như vậy…
Cô ấy bước từng bước chậm đến gần tôi. Chiếc lá vàng sượt khẽ trên mái tóc.
Cô ấy bối rối. Tôi bối rối.
Chậm lại vài giây… rồi bất chợt….
Những cuốn sách trên tay rơi xuống, cô ấy lao đến ôm chầm lấy tôi.
Mùa thu đây rồi.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Thằng bạn tôi
Đạt hồ
Trả lời3 tháng trước
truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này