Logo
Trang chủ

Chương 78

Đọc to

Tôi chạy đến thư viện thành phố. Nơi đây lúc nào cũng yên tĩnh như vậy, luôn đầy bóng mát và mùi hoa nhài thoang thoảng, luôn đầy bọn trí thức, luôn đầy lũ mọt sách, luôn đầy những đứa ngoan hiền. Tôi chợt nhớ lại lần trước đánh nhau với Mẫn ở đây, lúc ấy thật hài hước, dù không biết Mẫn là con gái nhưng tôi vẫn không đánh lại Mẫn, lúc ấy nó hung quá, nó đè tôi quánh tôi túi bụi, quánh đến chảy máu đầu máu miệng, đã mấy tháng rồi nhưng cứ ngỡ hôm qua. Mà từ đó đến giờ nó nữ tính hơn được tí nào chưa nhỉ? Tôi bật cười, không đâu, vừa nãy nó còn cưa đổ mấy cô gái kia mà...
Tôi tiến vào thư viện, Hân ngồi giữa gian phòng, xung quanh sách vở bừa bộn, cô ấy chúi đầu vào sách chẳng để ý xung quanh, thậm chí tôi đến đứng ngay cạnh cô ấy cũng không thèm thấy. Trên vở cô ấy viết linh tinh nguệch ngoạc gì đó tôi không hiểu. Những cuốn sách đều là sách hóa học, sách sinh học, cô ấy nghiên cứu mấy thứ này làm gì không biết.
Tôi đứng sát Hân gần nửa phút rồi mà cô ấy vẫn không nhận ra, mệt mỏi tôi vỗ vào vai cô ấy. Hân quay đầu nhìn tôi và giật mình hét lên một tiếng "HUY!!!" Mọi người trong thư viện quay lại nhìn Hân, Hân cũng lấy tay bụm miệng, thư viện không phải nơi để người ta có thể hét lên một tiếng như thế...
Tôi ngồi xuống và hỏi:
-Hôm qua cậu đến nhà tớ có việc gì thế?
-Tớ muốn rủ cậu đi bắt bọ hung.
-Bọ hung?-Rồi, như tôi đoán, Hân lại nghĩ ra cái gì quái gở nữa rồi.-Bắt bọ hung để làm gì?
Hân giơ một trang sách ra và chỉ vào đấy
-Cậu nhìn xem, trên cánh bọ hung được xếp dầy những lớp Diazinon phản quang lại ánh mặt trời khiến chúng trở thành một lớp giáp chắc chắn ngăn ngừa ánh mặt trời không cho nắng thiêu đốt phần thịt mềm bên trong, đồng thời cũng không cho nước mưa, độ ẩm hay bất kì tác hại bên ngoài tác động đến. Nhưng tế bào phân hạch Diazinon sẽ rất nhạy cảm khi tiếp xúc với hỗn hợp axit stearic, rượu Methanol và Acide Cyanhydric....
-Khoan khoan...cậu đang nói gì thế? Chẳng phải tất cả chúng đều là axit mạnh hay sao?
-Đúng vậy, chỉ cần một liều lượng nhỏ là có thể hủy diệt một vài tế bào gốc trong cánh bọ hung, và từ đó khi nắng mặt trời chiếu vào, chúng sẽ chuyển từ xanh đen sang tím thẫm...
-Khoan đã, cậu định lấy những hóa chất đó ở đâu?
-Tớ quen với cô giáo dạy hóa, mà đúng hơn là tớ quen với tất cả thầy cô trong trường, vì vậy nếu khéo xin tớ có thể lấy được vài giọt hóa chất, chỉ vài giọt thôi là đủ...
-Này, cậu có biết chúng nguy hiểm cỡ nào không, nếu chẳng may...
-Không sao, chỉ vài giọt sẽ không làm chúng ta bị thương được.
-Vậy cậu không tính đến trường hợp con bọ hung sẽ chết à?
-Chỉ nhỏ trên cánh thôi, nó không đủ để làm tiêu hủy hoàn toàn tế bào phân hạch đâu, con bọ hung sẽ không chết...
Tôi tròn mắt, cô ta đã tính đến những điều này từ bao giờ vậy?
-Hân à, chúng ta chỉ vừa mới học hóa thôi, có cần phải tìm hiểu sâu đến vậy không, mà, cái quái gì đã khiến cậu nghĩ đến việc thí nghiệm trên cánh bọ hung thế?
Hân mím môi
-Tớ đã đọc qua hết chương trình hóa của lớp 8, 9 và cấp 3 luôn rồi, và không có quyển sách nào giải thích về sự chuyển hóa này, nói ra thì cũng có đấy, sách 12 có nói về quá trình phân hạch nhưng không chi tiết lắm, các quyển sách cũng không nói nhiều về việc làm biến màu trong các tế bào, nó chỉ nói quanh đi quẩn lại việc nhỏ axit lên quỳ tím sẽ hóa đỏ, bazơ lên quỳ tím sẽ hóa xanh, phenolphtalein sẽ hóa hồng và vài phản ứng đơn giản khác, sao nó không nói về những chuyển biến phức tạp hơn ở cơ thể sinh vật...
-Dừng lại...-Tôi thở dài mệt mỏi- Cậu đã bàn chuyện này với cô giáo chưa?
-Tớ đã có một cuộc tranh luận với cô, cô khăng khăng điều này không thể, cô bảo những giọt axit đó sẽ làm tiêu hủy các tế bào Diazinon và chỉ làm bọ hung mất khả năng chịu đựng chứ không thay đổi được gì, nhưng tớ không tin vào điều đó, vì ở đây không có phương trình nào hợp lý để giải thích điều này, nên tớ muốn thí nghiệm thử trên cánh bọ hung? Cô cũng bảo nếu như tớ thực sự muốn làm điều này cô sẽ lấy cho tớ một ít chất hóa học để tớ làm việc...
Tôi nhắm mắt, vò đầu
-Hân à, cậu...được rồi, vậy cậu tiến hành thế nào, nhỏ lần lượt 3 giọt lên cánh bọ hung à?
-Không, tớ sẽ nhỏ axit stearic vào rượu metanol, để khoảng 2 tiếng rồi pha thêm.....-Đại khái là sau đó Hân tuôn ra một tràng từ ngữ hóa học và sinh học nữa, những điều mà tôi chẳng hiểu và cũng chẳng nhớ tí gì. Tuy trước giờ cậu ấy luôn nói với tôi những ý tưởng điên rồ, nhưng đây là lần đầu tiên cậu ấy muốn làm thiệt, và tôi không thích điều này cho lắm. Thật sự mà nói cũng chẳng gây hại gì, chỉ là tôi không thích cho lắm.
-Hân! Tớ không hiểu gì cả, có nói nữa tớ cũng không hiểu gì cả. Vậy rốt cuộc cậu muốn tìm tớ có việc gì?
-Bắt bọ hung giùm tớ. Bọ hung thường bay từ cây này qua cây khác, muốn bắt được chúng cần đặt bẫy trên cây, mà tớ không giỏi leo trèo, cũng không lanh nữa...
Tôi tròn mắt, hóa ra cô ấy chỉ muốn nhờ tôi bắt giùm bọ hung thôi sao.
-Sao cậu không nhờ những đứa bạn ở trường cậu?
Hân lưỡng lự, tay nghịch lọn tóc, mặt hơi cúi xuống
- Tớ...không quen...muốn bắt được thì nên nhờ con trai, nhưng... ngoài cậu ra tớ chẳng thân với ai cả.... họ sẽ bảo tớ lập dị mất...
Tôi chống cằm thở dài nhìn Hân, Hân cũng nhìn tôi, điều gì đang xảy ra trong đầu con nhỏ này thế, nó không thể cứ là học sinh bình thường được à. Hân gấp sách lại đặt qua một bên, nhìn tôi chăm chú
-Sao? Giúp tớ được không? Chỉ cần bắt một con thôi.
Tôi khẽ nhắm mắt thở dài. Hân vẫn nhìn tôi, tôi nghiêm mặt nhìn Hân và nói thẳng:
-Không. Tớ sẽ không giúp cậu!

Đề xuất Tiên Hiệp: Vu Sư Chi Lữ
Quay lại truyện Ước gì.....
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

5 tháng trước

truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này