Hân ngao ngán
-Vậy là cô giáo nói đúng, cánh bọ hung không tương tác được với dung dich này rồi. Thôi thả nó đi Huy.
Tôi thả con bọ hung, nhưng…nó không bay. Nó rớt phịch xuống tảng đá, nằm bất động.
Tôi chọt nó, nó cũng không cựa quậy….. Tôi lặng người trong vài giây…..
-A con bọ hung chết rồi!!! Con bọ hung chếtttttttt… rồi!!!-Tôi la lên.:waaaht:
-Cái gì!! Sao lại chết! Con bọ chết rồi sao!!-Hân cũng la lên.:waaaht:
-Tôi không biết!! Cô đã giết nó! Cô đã giết chết nó rồi! Đồ sát nhân!
-Không, tớ…tớ không cố ý mà! Có lẽ dung dịch đã len xuống phần thịt mềm bên trong… Tớ… Tớ không muốn hại chết con bọ hung.:aboom:
-Đừng biện minh nữa, những thí nghiệm tàn độc của cô đã lấy đi sự sống của một con bọ!!! Nó có tội tình gì cơ chứ!!
-Tớ…tớ đã gây nên tội ác rồi sao? Tớ thấy tội lỗi quá! (Tôi chỉ diễn thôi nhưng hình như Hân cũng bị cuốn theo thì phải)
-Thôi được rồi, để chuộc lỗi, mình hãy chôn cất nó đàng hoàng đi, coi như giải thoát nó khỏi số kiếp làm bọ vậy- Tôi nói với giọng tang thương và xoa đầu Hân như cha xoa đầu con chiên trong lễ rửa tội.:sogood:
-Ừ, chôn nó ở bãi đất bên kia nhé!
-Ừ, đi thôi.
Hân chán nản đứng dậy và khập khựng bước đi.
Nhưng chợt, Hân bị vấp chân và lảo đảo về trước. :ooh:Tôi giật mình đưa tay ra níu nhưng không kịp. Hân ngã người và rơi tõm xuống suối. Nước chảy xiết mà Hân lại không biết bơi, cô ấy cố ngoi lên mấy lần nhưng lại ngụp xuống ngay tức khắc.
Tôi hoảng hốt ngó xung quanh nhưng không tìm thấy thứ gì để Hân nắm lấy. Nghe tiếng Hân kêu, quíu quá tôi nhảy ngay xuống nước bơi lại chỗ Hân. Hân đang đuối sức, cố hết sức vùng vẫy, và đang dần chìm xuống nước. Tôi nghiến răng vung tay hết sức bơi thật nhanh tới, và ngay lập tức nắm lấy tay Hân kéo xốc lên. Hân vừa nhô khỏi mặt nước, thở gấp vài hơi thì như người vô thức ôm chặt lấy cổ tôi, siết mạnh. Tôi choáng ngay lập tức, tay chân bị vướng không cử động được, tôi bắt đầu chìm xuống nước.
Dưới nước tôi cố hết sức gỡ lỏng tay Hân ra, chân đạp điên cuồng cố ngoi lên tìm chút oxi để thở. Nhưng dường như tôi đã lâm vào tuyệt vọng. Nhưng may sao, bằng chút sức lực cuối cùng, vùng vẫy một lát cũng ngoi được lên trên, tôi cố nói với Hân trong tình trạng sặc nước:
-Hân….Hân!!....ặc…Tỉnh lại, tỉnh lại….Hân….thả lỏng tay…ra….khặc…đừng riết cổ tớ….chặt như vậy…ặc…..
Hân lờ đờ mắt nhắm mắt mở như cũng nghe thấy câu đó, buông cả hai tay ra, dường như Hân sắp xỉu đến nơi rồi. Tôi ho khục khặc, lấy tay vuốt nước trên mặt để nhìn thấy xung quanh. Rồi ngay lập tức tôi quay ra sau ôm lấy eo Hân bơi thật nhanh vào, lúc này Hân trong tình trạng bất tỉnh.
Loay hoay một đỗi cũng vào được đến bờ, tôi nằm phịch ra đất thở dốc, thở như chưa từng được thở, toàn thân rệu rã không thể ngồi dậy. Hân nằm cạnh tôi sau vài giây cũng bắt đầu cựa quậy và ho ra nước. Tôi thở phào nhẹ nhõm thầm cảm ơn trời đất.
Hân nằm nghiêng một bên thở đều đặn, nhìn tôi mỉm cười:
-Cảm ơn!
-Đấy là lí do tớ muốn cậu ở yên trên bờ.
-Được rồi mà, lần sau tớ sẽ ngoan ngoãn, được chưa.
-Hừ!:doubt:
Hân nhìn tôi trìu mến
-Đây là lí do tớ luôn muốn đi cùng cậu. Một cảm giác rất an toàn!
-An toàn cái nỗi gì?! Mém nữa là chết rồi đấy!
-Nhưng kết quả chúng ta vẫn sống.-Hân cười nhẹ.
-Cậu đấy….hôm nào đi học bơi đi.
-Tớ cũng muốn lắm, nhưng chả ai dạy cả.
Tôi nhìn vào mắt Hân, cũng giống tôi ngày xưa… “Hay để ngày mai em dạy anh tập bơi nha!”…
Tôi mỉm cười
-Hay để ngày mai tớ dạy cậu tập bơi nha!
-Thật hả?!
-Ừ. Nếu tập đúng thì chỉ vài ngày là biết bơi thôi.
-Nếu vậy thì tốt quá, trước đây vì không biết bơi nên tớ chẳng dám ra biển bao giờ…
-À, Hân này!
-Sao?
-Khi…nằm nghiêng thế này, cậu nên lấy hai tay che ngực lại…bra…à….nó…ướt nước….nên nó…dính…-Tôi ho lên một tiếng.
-A! Cậu nhìn nãy giờ đó hả!! Biến thái!!!...:sexy:
……
Hai đứa đắp một ngôi mộ cho bọ hung. Ngôi mộ trông ấm áp hơn trong ánh nắng trưa, xung quanh rơi ngập lá vàng, bên cạnh dòng sông nước vang róc rách, nhìn vào cảm giác thật yên bình. Hân đặt một bịch bánh trước ngôi mộ và chắp tay cầu nguyện như để tiễn đưa hương hồn bọ hung. Chúc Bọ Hung ra đi thanh thản!
Khi nhìn ngôi mộ, trong đầu tôi chợt lóe lên một suy nghĩ: Hình như phía sau nhà mình cũng có mấy cây thông bám đầy bọ hung, tại sao phải lặn lội lên núi nhỉ………..!
Đề xuất Tiên Hiệp: Đại Đạo Chi Thượng (Dịch)
Đạt hồ
Trả lời5 tháng trước
truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này