Logo
Trang chủ

Chương 86

Đọc to

Thiệt là, hết chỗ rồi hay sao mà lại hẹn vào đây vậy trời!!! Ồn không chịu được, bọn kia chắc cũng như tôi ghét ồn ào nên mới bỏ về trước. Kiểu này ông Minh chỉ muốn vui chơi thôi chứ chả họp hành gì đâu.
Tôi gọi một ly nước và ngồi nhâm nhi cho có lệ. Mẫn với mấy đứa khác cứ nói vào tai nhau cái gì đó rồi cùng cười. Tự nhiên cảm thấy lạc lõng quá. Ông Minh ổng nhìn bọn kia một hồi rồi cũng ra nhảy luôn, bỏ tôi bơ vơ ở đây với đám con gái, bây giờ có muốn nói chuyện cũng khó vì nói có nghe được đâu, chẳng lẽ phải gào vào tai tụi nó như đã gào với ông Minh sao.
Tôi lặng lẽ ngồi uống nước giữa dòng đời xô bồ, cố uống cho xong rồi xin về để khỏi mất lịch sự.

Bất chợt bọn kia đứng dậy tiến ra sàn. Mẫn cũng rời khỏi ghế, ghé tai tôi nói:
-Ra nhảy đi! :surrender:
Tôi lắc đầu nguầy nguậy, gì chứ đó giờ có biết nhảy đâu, ra đó múa tay múa chân lỡ trông kì quặc thì quê lắm.
-Đi! Tới đây làm gì mà không nhảy!-Mẫn giựt tay tôi khỏi ly nước.
-Không biết nhảy.
-Nhảy mà có gì không biết, lắc lư theo nhạc thôi. Thấy người ta nhảy sao thì mình nhảy zậy, chứ giờ ông ngồi đây một mình nhìn kì lắm!-Mẫn xốc tay tôi lên.

Kì kèo một hồi tôi cũng đứng dậy theo Mẫn ra sàn đấu…. à quên, sàn nhảy.
Hai đứa chen vô đám người, nhạc xập xình, xung quanh cũng xập xình theo. Nhạc đổi, đám người cũng đổi cách nhảy, tôi vẫn cứ đứng trân một chỗ chẳng biết đâu mà lần.
Mẫn đứng đung đưa theo dòng người, đến đoạn nhạc đập giựt cả đám bỗng vung 1 tay lên trời, nhún lên nhún xuống hò rú điên cuồng. Cái quái gì vậy? Họ có nhảy theo một quy luật nào không? Sao lại có thể nhảy một cách bừa bãi và loạn xà ngầu như vậy!

Hoang mang, tôi bắt đầu quan sát xung quanh và phân tích. Mỗi người nhảy một điệu khác nhau, và đổi kiểu nhảy liên hồi, tôi không biết chọn ai để bắt chước cả.
À đúng rồi, ở đây thì cô DJ nhảy đẹp nhất, tôi nhìn chăm chú vào cô ta.
DJ chuyển sang một thể loại khác, chân cô ta nhún qua nhún lại đều đặn, khuỷu tay nâng góc 90 độ, đầu lắc lư theo tiết tấu, mắt khép hờ, một tay lâu lâu lại đưa lên quẩy quẩy, làm động tác lượn sóng, một tay đưa xuống vuốt đùi,…. Được rồi, trừ phần vuốt đùi ra thì những phần khác mình có thể bắt chước.:kool:

Tôi bắt đầu nhún qua nhún lại chầm chậm, mắt nửa khép nửa mở, tay đưa lên góc 90 độ, đầu lắc qua lắc lại….
Được vài giây thì Mẫn nhìn tôi và phụt cười:
-Ông làm cái gì thế! Đây là nhảy đó hả?!!
-Im đi, tôi đang nhảy một cách hoàn hảo đấy.
-Giống con robot thì có. Tay ông kìa, cứng đơ ấy, còn chân với đầu ông được lập trình hay sao mà cứ lắc qua lắc lại đều đều thế!
-Tui chả nhảy giống cô DJ kia còn gì.
Mẫn quay lên nhìn
-Cổ đang vuốt đùi vuốt ngực kìa chứ có nhảy như ông đâu. Mà làm gì mắt ông nhắm hoài vậy, ông…phụt…đang phê thuốc hả- Mẫn cười ngặt nghẽo.
- Im đi, tôi quê rồi đó nhan!-Tôi đứng lại không nhảy nữa.
-Rồi rồi, xin lỗi, để tui dạy ông nhảy nha-Mẫn tiến sát lại, ôm lấy cổ tôi, đặt tay tôi vòng qua eo nhỏ, tiếng nhạc bắt đầu du dương hơn- Bây giờ là nhạc khiêu vũ, ông chỉ cần làm vầy, rồi nhún qua nhún lại chầm chậm là được, thả lỏng người ra, lắng nghe tiếng nhạc, tự nhiên vào…

Sàn nhảy chật làm hai đứa lại gần hơn, tôi ôm nhỏ chặt hơn, có lẽ vì chưa quen nên tay tôi vẫn chưa thả lỏng được, tiếng nhạc nhẹ nhàng, tha thiết như trong một buổi dạ hội. Đầu tôi chạm đầu Mẫn, Mẫn cúi đầu nhìn xuống, vòng tay vẫn chặt hơn bao giờ hết. Không biết do tôi tưởng tượng hay do ánh đèn mà đôi má Mẫn mỗi lúc một đỏ hơn, khuôn mặt đáng yêu hẳn, có vẻ gì đó đang ngượng ngùng.
Tôi đã hết để ý đến cơ thể mình nữa, nó đang hoàn toàn nhảy một cách tự nhiên, bước chân tự di chuyển và cả người đung đưa rất nhịp nhàng. Tôi lúc này chỉ nhìn vào đôi mắt đang thẹn thùng cúi xuống, khuôn mặt cúi gằm không biết đang nghĩ ngợi gì kia thôi.
Tốt nhất là bản nhạc này đừng nên kết thúc.

Nhảy với nhau vài phút, Mẫn buông tay ra, nhạc dứt, âm điệu du dương kia dần biến mất và thay vào đó là một điệu nhạc tươi vui và sôi động. Mọi người quẩy trở lại. Mẫn cũng quay qua nhún nhảy theo không nhìn tôi nữa, có vẻ nó cố tình làm vậy.
Rồi bỗng mọi người ồ lên chuyện gì đó, họ túm tụm thành vòng tròn hò reo cổ vũ.
Tôi nhón chân nhìn vào, ở giữa một cô gái đang giơ lên một chai bia, cô ta khui nắp và đưa lên miệng tu ừng ực. Mọi người trở nên phấn khích. Tôi ngạc nhiên khi cô ta quất một hơi hết một chai, bình thường uống nước suối tôi còn chưa làm được như thế. Rồi cô ta lấy chai tiếp theo và lại một phát sạch luôn. Mọi người vỗ tay và rần lên những câu “Quá dữ!”, “Thêm chai nữa đi”, “Anh yêu em cô bé!”,….
Sau đó vài người cũng bắt đầu lấy bia tu ừng ực, nhưng có vẻ chẳng ai làm được như cô kia cả, chắc cô ta phải luyện dữ lắm.

Đề xuất Voz: [Review] Đời Lính
Quay lại truyện Ước gì.....
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

5 tháng trước

truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này